text
stringlengths
76
5.62k
the_loai
stringclasses
1 value
thơ lục bát: mấy vì sao sáng đêm nay bao niềm tâm sự phơi bày dưới trăng tái tê gió cuốn lạnh căm buâng khuâng lá rụng mơ màng dáng ai
luc_bat
thơ lục bát: tình em trong ngọc trắng ngà chiều quê ngõ vắng thướt tha dáng kiều môi cười anh ngỡ hồn siêu má hồng phớt nhẹ ánh chiều bến mơ phút giây hồn bỗng dại khờ anh ngồi viết lại vần thơ ngọt ngào say tình trong mắt em trao bóng hồng khuất nẻo ai nào biết ai
luc_bat
thơ lục bát: ta về tìm lũ mục đồng thuở hồn nhiên ấy cởi truồng tắm mưa ta về tìm lại ngày xưa tìm con cò trắng đón đưa mặt trời dòng sông bên lở bên bồi con đò lá trúc một thời đưa ta cò về đâu phía trời xa để hoàng hôn tím bao la nhuộm đồng ta tìm lại một chiều đông khói lam vấn vít nỗi lòng tha hương sân nhà có một chum tương góc vườn có một cây rơm đàn gà chào mào nhớ rộn mùa na cầu ao bông súng nhớ trưa nắng hè ta về tìm lại triền đê vàng hoa cải lúc đông về thu qua vườn xưa vẳng tiếng bà ru bờ lau nhặt nắng đôi cu cổ cườm sông xưa nằm nhớ cánh buồm lòng ta vương nặng nhớ thương ta về
luc_bat
thơ lục bát: trông nom cuộc sống mỗi nhà hai táo ông một táo bà linh thiêng hai ba tháng chạp thường niên táo quân cỡi cá chép lên thiên đình dâng sớ bẩm báo tấu trình mọi việc xấu tốt gia đình trong năm nhà nhà sửa soạn lễ mâm hương hoa vật phẩm thành tâm cúi đầu thắp hương tôn thần khấn cầu ân xá tội lỗi trước sau trẻ già năm cũ sắp sửa trôi qua xin ban phước lộc toàn gia dồi dào an khang thịnh vượng xôn xao tốt lành vạn sự xin bao bọc dùm
luc_bat
thơ lục bát: việt nam phụ nữ chúng ta ngọt ngào như một bài ca trữ tình dịu dàng đằm thắm thông minh nồng nàn chan chứa rất tình rất duyên tự hào là phái thuyền quyên muôn màu vẻ đẹp diệu huyền sắc xuân hình dung phẩm giá trong ngần mà trong gian khó ngàn lần cũng qua trải bao bão tố phong ba phụ nữ ta vẫn hiền hoà yêu thương những năm khói lửa chiến trường thay chồng con lại coi thường hiểm nguy tay cày tay súng sá gì đảm đang trung dũng phát huy chẳng sờn góp phần giành lại giang sơn đất nước thống nhất ngày xuân huy hoàng việt nam độc lập vẻ vang là công lao lớn của chàng của em
luc_bat
thơ lục bát: xếp chân làm bộ như thiền mà nghe tà niệm còn nguyên đáy lòng bóng hồ ly gió lạnh phòng thướt tha áo mỏng ngực trần lả lơi bài kinh học mãi quên lời vòng tay thèm một thân người mảnh mai hình như trời sáng bên ngoài nhắm hay mở mắt cũng hoài công tu
luc_bat
thơ lục bát: nhà em ao trước trồng sen ngát hương hoa trắng cánh chen màu hồng tuổi em tới độ lấy chồng nõn làn da trắng má hồng xinh xinh mắt nâu trong sáng lung linh tâm hồn thơ dại ái tình chưa vương ngọt ngào giọng nói dễ thương làm tôi xao xuyến vấn vương đêm ngày thầm yêu em có đâu hay tình tôi gió thoảng mây bay qua ngàn nước nhà đang lúc bình an giặc tràn biên giới phá tan yên lành thân trai tiếp bước quân hành lên đường tranh đấu để giành tự do tình đầu chưa kịp hẹn hò được tin em đã qua đò sang ngang xông pha ta viết sử vàng hiên ngang anh dũng không màng hy sinh diệt thù giữ nước yên bình nay về thăm xóm thắm tình vẻ vang từ đây thôi dệt mộng vàng ngậm ngùi chôn chặt bóng nàng trong tim ao giờ hoang vắng im lìm đâu đây vọng lại tiếng chim gọi bầy
luc_bat
thơ lục bát: thôi chừ tìm cái bồ đoàn dễ là ngồi xuống khó hàng phục tâm dầu sao cũng quyết một lần bằng không khó dễ lần khân nối dài
luc_bat
thơ lục bát: bình an ngày mới đón chào nâng niu trang sách đời trao cho mình thơm từ mộc mạc chân thành đẹp từng con chữ đậm tình yêu thương tìm chi xa lắm thiên đường thật gần hạnh phúc ở trong tim mình hiền hòa buổi sớm yên bình véo von thanh khiết trong lành ban mai
luc_bat
thơ lục bát: đêm rằm tắm dưới ánh trăng gió đưa nhè nhẹ ngọt ngào lúa thơm hai tay cởi chiếc yếm đào giật mình thức giấc bay vào sương đêm hằng nga ở tận cung hằng nhìn thấy em tắm lặn vào trong mây gío đưa cành trúc là đà có cô thiếu nữ tắm trăng ngoài vườn
luc_bat
thơ lục bát: câu thơ lục bát chia hai nên con tim cũng cứ chai sạn dần lời yêu bỗng hoá phù vân khắc lên cổ tích một lần để đau
luc_bat
thơ lục bát: muộn chiều trời phủ đầy mây nhạt nhòa đôi bóng chim gầy đồng xa con sâu cái kiến hòa ca bóng đêm chầm chậm bò ra thẫm dần con ruồi đậu nặng đồng cân trời thêm chút gió có phần lạnh hơn dế buông vài tiếng nhạc buồn cuối vườn gió lạnh từng cơn xạc xào con chim lạc mẹ bờ ao tiếng kêu như xát như cào màn đêm trời như cũng có nỗi niềm hèn chi mưa rét tròn đêm sụt sùi
luc_bat
thơ lục bát: hoa đẹp ganh với tấm lòng duyên lành phước cũng mặn nồng mến thương sắc son tình cảm đồng hương hoa đẹp người đẹp đôi đường song song hoa người và cả tấm lòng gói trọn ấm cúng nặng trong chân tình bó hoa khắc trọn bóng hình kỷ niệm sống mãi ân tình việt nam
luc_bat
thơ lục bát: đêm qua ngồi uống trăng vàng bạn cùng gió bấc lang thang mây buồn gật gù chiếc lá sương tuôn chùm sao bắc đẩu chạm nguồn chiêm bao như nghe có tiếng gió gào càng thương ngọn gió chênh chao cõi lòng giữa trời mây trắng mây hồng mây trôi ngược gió trành tròng bên sông con thuyền nghiêng bóng giữa dòng thả neo dưới ánh trăng trong vô tình cánh buồm đợi gió lặng thinh lâng lâng trăng cạn một mình ta say gió heo may lướt cỏ may tôi ôm trăng giữa đêm đầy mộng mơ chiêm bao đến thật bất ngờ vẫn vầng trăng cũ đợi chờ ngườì xưa
luc_bat
thơ lục bát: hương nồng nồng mãi ngày xuân hoa xoài thơm mát rắc sân vàng mờ thơm thơm mùi của hoa bơ vấn vương hoa nhãn bên bờ tường xinh hoa chanh kỷ niệm duyên tình trạng nguyên đỏ thắm vươn mình lên cao ong tìm mật hút ngọt ngào một nhà đầm ấm biết bao tháng ngày xuân về hạnh phúc vui thay cháu con xum họp đắm say tình đời
luc_bat
thơ lục bát: vạn vật trời đều ban tên riêng em từ bí vậy nên thì là em không sắc đẹp kiêu sa hồng lan mai cúc mặn mà thơm hương li ti như những hạt sương mong manh sợi nắng soi gương vườn nhà bát canh cá nồi canh cà thì là chưa có ông bà nhắc tên bánh đa mớ tép rang lên thì là chưa bỏ tiếng rên phiền phiền dân gian vị thuốc nhớ liền điều hoà kinh nguyệt mụn lên bổ tỳ phận em nào dám sân si muôn loài quí phái nét ghi điển từ buồn vui tên thiếu họ dư để người nói lắp như như thì là
luc_bat
thơ lục bát: về quê em nhé về quê có cánh đồng lúa con đê nắng ngà mùi hương quê dưới nếp nhà nụ cười mẹ ấm lời cha dịu dàng hàng tre xanh mát đường làng màu lam khói tỏa nhẹ nhàng mái tranh bên nhau già trẻ quây quanh nồi cơm gạo mới bát canh cua đồng cà pháo muối đất nhà trồng mắm cáy xổi ớt cay nồng hương xưa về quê em nhé anh đưa cho em thăm khắp cảnh xưa quê nhà
luc_bat
thơ lục bát: gió lay vạt lụa dịu dàng em nghiêng dáng liễu tơ vàng làm duyên tim ta thổn thức niềm riêng tìm quên mộng mị cô miên giấc đời mây bay về phía mù khơi sao hồn ta lạc giữa trời mộng mơ phải chăng em chính nàng thơ cho đêm thao thức mắt mờ đợi mong tháng ba trời biếc mênh mông hong thơm sợi nắng cho hồng má em vai ngoan tóc thả nhung mềm lụa là ươm thắm cong rèm mi xanh tơ trời vướng víu mong manh buộc ta vào sóng chòng chành ái ân cứ yêu đi dẫu một lần trăm năm chắc dễ gì gần bên nhau
luc_bat
thơ lục bát: hai ba ông táo về trời chợ quê tấp nập đông vui hơn nhiều nào là sắm lễ đủ chiêu mật mía sôi động là điều đúng thôi nấu chè cùng với bánh trôi cá chép ông cỡi lên trời rất hay ông về thượng đế tỏ bày trần gian vất vả đắng cay rất nhiều khí hậu khắc nghiệt bao nhiêu người dân khổ ải là điều không sai mất mùa lụt bão thiên tai sâu keo gây hại dân nai lưng làm lò thiêu đốt sạch quan tham giao thông bia rượu đã ban luật rồi tai nạn đã giảm ai ơi nhưng còn nhức nhối bao người sỉn say cờ bạc nghiện hút khổ thay trai trên gái dưới đọa đày tấm thân bệnh tật tăng gấp nhiều lần ông tâu bằng hết chẳng ngần ngại chi bóng đá phát triển thực thi quê hương yêu dấu hướng đi vững vàng xây nông thôn mới khang trang kính cẩn ngọc hoàng bảo hộ trần gian
luc_bat
thơ lục bát: ngày rơi theo nắng vàng tan đêm buông xuống ánh trăng chan vườn nhà cây vươn cành đất mở ra đón làn gió mát sương ngà trắng rơi đêm khuya trăng thả lưng trời tiếng đàn ai gọi nhịp vời nhớ thương chòng chành biển sóng ru dương mênh mông con nước triều cường đó đây quên sao hoa nguyệt ôm mây mùi ngai ngái vị cỏ cây vườn chiều hòa vào bóng ánh trăng xiêu lâng lâng khoảng lạ cánh diều dây buông đêm gió giật sấm điên cuồng dòng sông dậy sóng con xuồng đảo chao bờ nghiêng ngả nước dâng trào đêm hôm ấy trận mưa rào cuộn giông
luc_bat
thơ lục bát: nguyệt tan hồn cũng thẫn thờ triền miên con sóng xô bờ nhớ nhau vàng vàng giăng sợi tơ màu sợi giăng bến mộng sợi vào bến mơ chờ đêm dệt khúc tình thơ gửi theo bóng nguyệt bên bờ tương tư nửa vầng trăng gói hững hờ đìu hiu lẻ bóng thẫn thờ lối xưa người đi về như cõi mơ xui chi trăng khuyết nhạt mờ buồn trôi ai chờ bến vắng đơn côi nghe trong hương cũ vành môi trăng thề trời buồn con nhện giăng tơ em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây tình anh với chiếc quạt này à ơi giấc ngủ với nhiều mộng mơ trăng thu chiếu sáng đôi bờ sông tương bên lở bên bồi nhớ nhung nhện văng những sợi tơ mành trăng soi lối mộng tơ tình cõi yêu đêm về ngâm khúc tơ duyên lời ngâm theo gió hồn vương trăng tà trăng khuya mờ ão sắp tàn nhớ người viển xứ tâm can héo sầu
luc_bat
thơ lục bát: bên đường thoảng gió ban trưa khẽ lay cành lá đung đưa nhẹ nhàng thu ơi hãy cứ đoàng hoàng đừng sang đồng vội để mang rét về mùa thu tôi quí tôi mê luôn luôn thắm thiết không chê đâu mà nhất là trong lúc về già tiết trời dịu mát rất là hợp gu rộn ràng cảnh đẹp trời thu mang bao nỗi nhớ mẹ du thuở nào niềm vui như đã được trao tình yêu của mẹ gửi vào con thơ cuộc đời có những giấc mơ say trong mộng đẹp bất ngờ làm sao tình thu như đón như chào đưa ta về bến ước ao những là
luc_bat
thơ lục bát: hình từ một xã vùng cao con dân nghèo lắm quan nào có hay vài quan trở chứng ăn chay mướn nghiên động bút loay hoay xóa nghèo cần câu cơm bé tẻo teo mà qua lăng kính thèo lèo ra to lạy giời cứ thấy lo lo trầm luân mấy kiếp cái cò ăn đêm
luc_bat
thơ lục bát: về thăm đất rượu làng vân chưa uống đã thấy bước chân ríu rồi men cay chẳng cạn đáy nồi lời mời ngon ngọt ly vơi lại đầy hoa vàng nếp cái nơi đây gái làng vân ủ men say giải buồn rượi tăm cắm chén cô đơn ly đầu đã dậy sóng cồn nhớ em nhiều ly liệu có say mềm hay càng tỉnh để thương em vân hà men nào níu bạn đường xa tình hay danh tửu bắc hà ngày xưa khi say uống mấy chẳng vừa em người quan họ rượu trưa khéo mời nụ cười nghiêng cả bờ môi một lần em chuốc cả đời anh say
luc_bat
thơ lục bát: tự mình gieo những vơi đầy tự mình gặt những rủi may kiếp người tự mình rẽ lối đường đời để rồi tự nhủ số trời phải theo tự mình đi trộm bùa yêu để rồi lội suối trèo đèo tìm nhau rồi ra trách khéo trời cao đem duyên nợ từ kiếp nào quàng cho tự mình nuôi những cơn mơ tự mình tìm kiếm chẳng chờ đợi ai lại bảo trời đã an bài khỏi phân vân khỏi đúng sai làm gì theo lối chọn để rồi đi đường về nẻo ấy có gì để kêu biết con tạo thích đùa trêu sao không mặc kệ hùa theo làm gì số để đấy tìm làm chi có cũng được không có thì đã sao
luc_bat
thơ lục bát: thuyền tôi ghé bến hương giang tháng tư nắng đổ luênh loang kinh thành sóng đâu mà thuyền tròng trành ai nghiêng nón mảnh ai thanh dáng kiều giọng hò sương khói vờn theo tiếng chuông thiên mụ gọi chiều bâng quơ tài hoa ai khảm vào thơ cho ai thương huế đến ngơ ngẩn người lung linh cồn hến nước soi trúc xanh thôn vĩ ru lời thi nhân người đi người rũ nợ trần tình ơi ai khóc tuổi xuân hao gầy sông trăng một thuở người say tím bông hoa bắp gió lay hai bờ trắng tà áo mỏng mộng mơ duyên duyên nét huế bây giờ còn đây tôi qua vĩ dạ chiều nay nắng vườn xưa gió hàng cây bời bời
luc_bat
thơ lục bát: nồm nam nhớp nháp trượt trôi đi qua tiết đó hết rồi tháng ba xuân vui hớn hở hoan ca tím cà xoan đỏ trời hoa gạo già thanh minh trong sáng chưa qua cửa nhà meo mốc muỗi va mặt người vườn nhà hoa bưởi thơm tươi hái dâng cửa phật thương người trồng cây cô vid du ngoạn đó đây tầu qua hàn nhật nở đầy co na pháp đức i ta li a nga ben la rút cùng là châu phi chấm đỏ loang báo cô vi lây nhanh từng phút tức thì họa chung mỹ đế quân tướng lạnh lùng tổng thống trump dịch cũng không loại trừ đều là phải thử cô vid thế giới đại họa ta thì lo chung cách ly chống dịch phục tùng mặt trận dập dịch ta cùng chung tay dịch họa tình nở đó đây khẩu trang miễn phí đong đầy đức tâm nước nhà họa chớ loan ầm loạn truyền tin vịt lỗi lầm tránh xa cách ly tốt chớ qua loa đừng mang dịch rắc họa là khó qua tích hàng phá giá tránh xa tương thân tương ái ngợi ca kết đoàn tháng ba tản mạn hoa xoan chuyển qua co vid luận bàn dịch lui
luc_bat
thơ lục bát: phan hoàng thật quá là ngu đầu óc bã đậu vừa mù vừa điên làm sao nó được leo lên làm phó chủ tịch có tên thằng đần hay là nó bị tâm thần tính tình hoang tưởng bất cần kễ ai bỡi rằng nó nghĩ có tài cho nên nói bậy đúng sai bất cần thôi thì đuổi khỏi hội văn cho về xách dẹp để chăn nuôi bò bỡi rằng tưởng nó là to nhưng mà ngu quá làm bò hay hơn
luc_bat
thơ lục bát: bao năm bôn ba vất vả chỉ mong tìm được mái nhà bình yên nào ngờ đời lắm u phiền chén cơm manh áo làm duyên lỡ làng rồi đời cứ thế dở dang bôn ba xuôi ngược muôn vàn đắng cay tình duyên chẳng có ngày mai khi ta không có tương lai về sau
luc_bat
thơ lục bát: không quên để nhớ cho nhiều vờ hờn giận để cưng chiều đấy thôi tự lẻ loi để có đôi ghen ghen là để cho người thêm yêu em thì xa vắng bao nhiêu tôi đành giả cách nói điều vu vơ giả sắc sảo để dại khờ vờ già dặn để ngây thơ thuở nào tôi giờ còn lại chiêm bao cố trần tục để thanh tao kiếp người mải mê giả khóc để cười vờ hờ hững để cùng người đam mê
luc_bat
thơ lục bát: yêu thơ về với hải phòng ghì con ngựa sắt thong dong cùng người hương thu vương chiếc lá rơi gió sương lạnh tiếc một thời ngày xanh vô tình em nép lưng anh ngỡ như có lửa sưởi anh với nàng ước gì còn chuyến đò ngang hai ta chung lối cùng sang một thuyền
luc_bat
thơ lục bát: đêm hè ga xép trời oi một chàng lữ khách đang ngồi đợi ai thoảng trong tiếng ếch kêu hoài tiếng ai thánh thót bên tai xin mời vào quán gọi ấm trà chơi mời cô chủ nhỏ cùng ngồi ngắm hoa mắt nàng mơ mộng xa xa ta ngồi tận hưởng hương hoa và nàng tiếng nàng khe khẽ dịu dàng trà em đã rót mời chàng chàng ơi hương trà quyện lẫn hương trời say trà hay lại say người pha đây
luc_bat
thơ lục bát: anh nào giúp đỡ em không ơi anh tháo giúp ván công đi nào ván này nó cứ làm sao đã uốn đã sửa nhưng vào không êm đóng vừa khít khỏi phải nêm thuyền em sao nước cứ thêm ra vào tháo đi anh đóng xem sao ra khơi xem thử nước trào nữa không đóng sao cho khít thỏa lòng lại đây em sẽ trả công xứng mà có anh thợ giỏi quá ta phiền anh đóng giúp em mà cảm ơn không chồng mọi việc khó hơn anh à hãy đóng đừng hờn truân chuyên anh ơi ván đã đóng thuyền tháo ra đóng lại có phiền không anh
luc_bat
thơ lục bát: ta tìm mượn áo đêm đen đêm thì thầm bảo rằng em ở trần phận nghèo cùng cảnh muốn thân hỏi rằng đêm có chịu gần ta không đêm thưa em chẳng má hồng thân hình đen đúa lại trông lạnh lùng nào ai dám kết tình chung lời anh ngon ngọt chớ dùng gạt em anh đây cũng chẳng ai thèm cô đơn sớm tối phận lem luốc đời bao ngày một bóng chơi vơi nay cùng đêm vắng tỏ lời sẻ chia đêm cười bẽn lẽn cảnh khuya em xin nguyện hứa chẳng lìa xa anh anh buồn em sẽ dỗ dành lúc anh mệt mỏi mộng lành em trao
luc_bat
thơ lục bát: bão lòng giông tố trong tâm yêu thương ghét hận kẻ ngầm tạo nên mắt buồn mưa lệ cho quên gió lùa trong dạ rỉ rên nỗi sầu yêu thương ghét hận từ đâu tình tiền nhân thế nơi đầu nguồn cơn chung chia kẻ kém người hơn trả gừng vay mật nắng hờn mây ghen nếu mình tâm dạ bon chen bão lòng sẽ tới làm hoen cuộc đời
luc_bat
thơ lục bát: bữa nay cô vít lan ra buôn bán ế ẩm thật là khộ ghê mình em ngồi ở vỉa hè đậu dưa cà bí trưa về nắng nung ngồi buồn em nghĩ mông lung nước ta sao có người khùng vậy ta lại rước cô vít vào nhà dịch nó phát triển ắt là hiểm nguy toàn dân mau mau tức thì chặn con vi rút kẻo nguy nước nhà thằng tầu chơi lắm trò ma coi chừng nốt chửng nước ta bây chừ
luc_bat
thơ lục bát: tàn đêm ò ó canh năm đất lành cựa quậy nẩy mầm cây thêm một ngày sui ít nhiều hên nhân gian hòa hợp ta thêm tiếng cười
luc_bat
thơ lục bát: năm nay buồn chẳng gửi hoa chỉ xin kính chúc mọi nhà bình an trời tuy bão lụt mới tan thế nhưng hậu quả vô vàn đớn đau bí bầu thương lắm cùng nhau thôi thì chia sẻ trước sau đôi lời mong rằng ở chốn xa xôi miền trung thấu hiểu lòng người việt ta
luc_bat
thơ lục bát: vuốt hoài hỏng muốn chịu về còn bà đỏ mặt rề rề sát tui không gian lúc đó tối thui bị mấy con muỗi nó mồi hai ta nghe lời của sún ngọt ngào anh xương nhiều lắm chẳng nào phụ vong giờ đây thành vợ thành chồng mỗi lần trời tối chạnh lòng nhớ xưa đêm nay lác đác giọt mưa thôi thì ngồi võng mình cưa chén trà nhâm nhi với kẹo bạch nha lúc nhỏ em mà thích lắm nhớ hông bỗng trời gió rít bão giông hỏng biết ngoài đồng mẻ cá ra sao áo đây hãy mặc nó vào kẻo rồi cảm lạnh thì thào ho khăm mới đây thoáng chốc bấy năm cái tuổi trăng rằm nay muối tóc tiêu ngẫm mà cái bụng đăm chiêu thời gian nhẹ lướt đều đều há ông nghĩa sâu tình mặn thắm nồng thôi giờ đèn tắt vợ chồng úm ha tiếng kêu tí tách nóc nhà làm tui tưởng nhớ đậm đà thuở xưa
luc_bat
thơ lục bát: à ơi hoa cải lên trời rau răm ở lại chịu lời đắng cay sang sông con sáo đã bay để ai tiếc nuối những ngày bên ai à ơi xa vắng thôn đoài để thôn đông phải nhớ hoài ngày xưa mẹ ru ngai ngái chiều mưa bóng cha lầm lũi đi bừa đồng xa à ơi hoa cải hoa cà bay đi bay hết để ta một mình táo chua cứ rụng sân đình để dang để dở cho tình long đong à ơi em đã lấy chồng bỏ anh ở lại sang sông với người
luc_bat
thơ lục bát: trăng vàng rớt xuống đất say cho đêm lão đảo chạm tay với tình em đi qua nẻo bình minh để ta trống vắng ôm tình bơ vơ mãnh trăng chiếu xuống hồn thơ làm hoen ố cả mắt chờ đợi trông say ta nhất quyết là không cớ sao chao chọng thần tâm thế này
luc_bat
thơ lục bát: chưa lần bước đến hoàng sa mà trong giấc ngủ như là chiêm bao biển xưa chìm khuất nơi nào lòng nghe sóng vỗ lao xao đi tìm trường sa chung một trái tim cùng dòng nước chảy cánh chim bạt ngàn còn đâu những bãi cát vàng những chiều nắng đổ ngắn dần hoàng hôn lặng trong sóng biển khơi nguồn quờ tay chạm thấy cõi buồn mênh mông tự dưng một nỗi nhói lòng mới hay tấc đất cũng cùng niềm đau ngàn năm phương bắc quân tàu mộng xâm lăng đã thấm vào thịt da trải bao cuộc chiến can qua bao lần chiến bại chưa nhòa lòng tham trường sa đâu phải đảo hoang cơ đồ nam việt rành rành còn in bao người chiến sĩ giữ gìn nợ sông núi vẫn đượm tình nước non hoàng sa phần đất biển đông tay ôm bài học vở lòng đã mang thương bầy sáo nhỏ lạc đàn tìm đâu đất tổ tiếng than một chiều
luc_bat
thơ lục bát: ông hợi lợn đã lên đàng năm nay canh tí chuột vàng về nha tiền dô như nước sông đà tiền ra nhỏ giọt như cafe fin
luc_bat
thơ lục bát: lạnh quá mùa đông trăng vỡ tan những mảnh trăng xanh vướng mắt chàng rơi xuống môi hôn đêm nguyệt lạnh hai người tan giữa vũng trăng loang xô khung cửa hẹp bước ra trăm con bướm tuyết bay sa vào lòng cánh nào gẫy vụn bên song cánh nào gẫy giữa mênh mông mái hồn đóa tan trên ngón tay gầy đóa tan trên ngọn tóc mây hững hờ đóa tan giữa một bài thơ hồn em đóa ấy bao giờ mới tan
luc_bat
thơ lục bát: chiều buông tím cả khung trời nước non lờ lững tiễn người đi xa sống đời dương thế phong ba thân nay tro bụi sơn hà mênh mông tâm ai còn có đoái trông nhớ nhung kỷ niệm bâng khuâng một thời vui buồn năm tháng mây trôi lênh đênh sương khói những ngày xa xăm thưở vừa tập tững đòi ăn ba me cho bú âm thầm lớn lên tuổi thơ chung đụng gia đình xa quê lưu lạc một mình thanh xuân rong chơi đến viếng khắp miền đông tây du ngoại các triền thế gian hồn kia ở chốn thiên đàng lâng lâng bay bổng lên trăng sáng ngời theo thuyền bọc gió ra khơi bao la trời biển bốn thời thong dong tìm nhau trong giấc bềnh bồng hỏi người xưa ấy còn mong điều gì
luc_bat
thơ lục bát: vu vơ mây gió trên trời mà sao buộc cả phận người vào thơ vu vơ thả chữ vào mơ níu hồn ngơ ngẩn đợi chờ tri âm vu vơ nhặt mối tình câm đêm ngày trăn trở âm thầm tương tư vu vơ gói lửa trong thư mở ra cháy cả tình thơ hẹn hò vu vơ xây tổ tò vò thả dăm con nhện chơi trò ú tim vu vơ tứ lặn vào đêm tìm từ gặp ý gieo thêm nhạc lòng vu vơ mắc sợi tơ hồng gỡ ra không được thơ lồng hồn thơ
luc_bat
thơ lục bát: trăng lu đang đến bên thềm hương trà ấm nóng chợ thèm duyên thơ vẳng nghe câu lục trăng mờ chợt câu bát đến thẫn thờ đêm thâu đã đi qua suốt bể dâu hoàng hôn buông nắng thẳm sâu cõi lòng lá hoa trời đất mênh mông ngắm tìm hương sắc giữa dòng bao la biển tình lai láng bờ xa nhặt câu lục bát về pha rượu nồng đắm say hương ướp men hồng duyên thơ tình bạn sáng trong ngọt ngào
luc_bat
thơ lục bát: ly hôn khi đã hết đường từ trong tâm tưởng vẫn thường chán nhau ngày xưa mộng ước chung đầu bao năm chừ đã nhạt màu tình chung sống chừ ngắc ngoải tình thương thôi thì hai đứa hai đường chia tay để thôi oán hận ngày dài ly hôn là cái một hai phải làm thà đau khi phải tan hàng còn hơn đêm trắng lại than số phần mãnh giấy thôi chuyện nợ nần chừ đây xóa bỏ định phần tương lai sống mà hạnh phúc lung lay nỗi đau dằn xé mỗi ngày mỗi thêm ly hôn thôi hết lụy phiền đường ai nấy bước mỗi đường mỗi đi tội cho con trẻ phân ly thiếu cha vắng mẹ sống thì cốt cui mẹ cha tình nghĩa đoạn rồi đêm đêm con trẻ lại rơi lệ buồn
luc_bat
thơ lục bát: tà huy sẽ đến miên trường lời thơ bùi giáng vấn vương tình trường cõi ta bà lắm tình nương hỉ nộ ái ố chàng trương ngậm sầu tuổi vàng đang đến chiều sâu dạ tình ai đó tình sầu đêm thâu cõi đời sao lắm bi sầu vì chưng gian dối thảm sầu đa mang
luc_bat
thơ lục bát: em đẹp không cần phấn son em ơi không phải lo toan điều này tình yêu chỉ cần lấp đầy ngọt ngào hạnh phúc sum vầy bên nhau tình yêu không cần khát khao giàu sang vợ đẹp nhà cao cửa rộng tình yêu đừng có mơ mộng tỉnh giấc mới biết quý trọng hơn ai
luc_bat
thơ lục bát: chiều quê sóng lúa xôn xao cánh cò cõng nắng nghiêng chao trên đồng ngân nga diều sáo tầng không ngất ngây ta với mênh mông đất trời ầu ơ tiếng mẹ ru hời ngàn xưa lưu dấu một thời ấu thơ
luc_bat
thơ lục bát: bởi ba thu đá bóng thì tám năm chăn gối nghĩa thề ấp yêu làm sao nắng ngược bóng chiều làm sao cục đá biết kêu ánh trời nhớ xưa lúc tỏn đò bơi vô tư vui vẻ sáng ngời tâm tư gặp nhau hai đứa từng giờ vai kề má tựa giữa bờ yêu đương nào đâu thuở ấy có lươn nào đâu ống trúm đợi trườn canh khuya chẳng qua một mảnh trăng ngà không gian phải bị la đà gió mây ngộ xong chẳng chút lắt lay nhẹ nhàng thân ái nắm tay vợ hiền vĩa hè nắng đổ vành nghiêng từ từ bụng tỏn êm êm xẹp dần đường dài sánh bước nhịp chân ngắm hoa ngắm chợ ngắm lần những nơi tiệm thuốc bắc của hai thời mấy nàng phe phẩy gọi mời phát ham nhìn điệu bộ khiến muốn làm tỏn tui thắc mắc chẳng cam hững hờ tót vào đảo lướt ngẩn ngơ hổng biết bây giờ lụm cái chi chi
luc_bat
thơ lục bát: thơ cùng sương khói lên đường tháng giêng tắt nốt chút hương mai vàng mùa đông từ độ sang ngang gió xuân lạnh đến lỡ làng heo may theo xuân chưa trọn mùa này mà hoa cúc đã rụng đầy bên hiên tháng giêng ơi hỡi tháng giêng bao giờ xuân được vẹn nguyên một mùa tuổi bao giờ cũng xa xưa tháng giêng tìm mãi vẫn chưa thấy mình mắt em về thắp bình minh cho hoàng mai cúc hồi sinh thật vàng tháng giêng xuân bỗng nồng nàn thơ se sẽ nở trên bàn tay em
luc_bat
thơ lục bát: cả lớp vui vẻ hân hoan bên nhau đằm thắm muôn vàn tình thân chị em tôi được các anh thương yêu đùm bọc như tình ngày xa cuộc đời trải lắm phong ba ghi nhiều kỷ niệm thiết tha mặn nồng ngày xưa học vui vô cùng ai cũng chăm chỉ gắng công học hành thảy đều nay đã trưởng thành công danh toại nguyện gia đình ấm êm cuộc sống ngày càng đi lên con cháu thành đạt nhà yên ấm đều nay mong có sức khoẻ nhiều cùng về hội họp thêm yêu quê nhà bạn học từ thủa cấp ba bay đi lập nghiệp phương xa cùng về một nửa thế kỷ dài ghê gặp nhau tình cảm chưa hề phôi pha vẫn cứ mày tao thôi mà mô tê răng rứa mặn mà tình quê
luc_bat
thơ lục bát: nắng vàng gieo những trái ngang hận tình để lại đa mang đem về trách ai nỡ bội câu thề để em vò võ trăm bề đếm đong cánh cò mang nắng ra hong em mang nước mắt tưới dòng sông ngân cầu ô năm bắc một lần tình em lạc bước thanh tân bẽ bàng chiều chiều hóng chuyến đò ngang nắng rơi rớt nắng nắng tàn tạ vương
luc_bat
thơ lục bát: xưng danh tên gọi thiệt thê chồng em nghèo khó em mê chồng người thế gian lắm kẻ chê cười ngàn năm sau có hở mười cái răng thân em quỳnh ngát vườn trăng cầm lòng xổ yếm với thằng tiều phu hết mưa rồi lại sang mù cái nghèo mạt kiếp nghìn thu vẫn nghèo tam bành mụ nổi cơn ghen cho hồng mắt phượng cho đen mặt rằm thương thay thân phận con tằm mày ăn dâu nõn chẳng nằm nhả tơ mà giăng muôn nỗi dại khờ tìm vàng trong những giấc mơ nát nhàu miệt mài đèn sách canh thâu người xưa áo rực cháy màu thượng quan tình duyên nối lại em van chàng đem bát nước đổ chan lạnh lùng trống chèo vẫn cắc vẫn tùng thiệt thê vẫn sống bạc cùng nhân gian dải lưng thắt nút đa mang mồ sâu chôn chặt hai hàng lệ đau
luc_bat
thơ lục bát: hướng về đà nẵng quảng nam để dập dịch chặn lây lan cộng đồng toàn dân trên dưới một lòng quyết tâm chống dịch mà không lơ là nhiều đoàn thầy thuốc gần xa vào vùng dịch chẳng nề hà khó khăn vội vàng trong mỗi bữa ăn tranh thủ chợp mắt lại làm hăng say bệnh nhân điều trị ở đây đa phần bệnh nặng đêm ngày dõi theo nhiều người hoàn cảnh gieo neo khiến cho thày thuốc dõi theo nhiệt tình cứu người như cứu thân mình bằng trí tuệ nặng nghĩa tình với nhau những thầy thuốc nơi tuyến đầu thật đáng khâm phục khắc sâu tim người tấm gương thầy thuốc sáng ngời đẩy lùi đại dịch cuộc đời thăng hoa
luc_bat
thơ lục bát: thuyền trôi trôi mãi bến mơ trời thu gió thổi vi vu xuyên bờ dòng sông vổ sống xóa mờ vu vơ mộng ước mưa giông chín nguồn hoàng hôn xuôi gió thuận buồm mưa giông da diết mây trời én nghiêng hắt hiu chiều tím bâng khuâng loãng nhung hờ hửng ban mai xám hường
luc_bat
thơ lục bát: giấu đi một ít niềm đau để cho ngày tháng ngọt ngào quấn quanh sương sầu pha mái tóc xanh đâu còn hạnh phúc duyên lành mà mong có chăng là giọt lệ lòng trôi theo năm tháng vẫn không xa rời gượng cười cho nỗi buồn vơi cho tâm tĩnh lặng cho đời thêm vui buông trôi hết những ngậm ngùi cho bao sầu khổ chôn vùi tháng năm xóa tan cuộc sống thăng trầm niềm vui trở lại cho tâm yên bình
luc_bat
thơ lục bát: bạn bè thân mật hỏi đùa ra nhiều thơ vậy tiền mua những gì niềm vui là chính cần chi nụ cười sức khỏe còn gì hơn tiên biết rằng thơ chẳng ra tiền yêu thơ nên vẫn ngẫm nghiền ra thơ ngày nào không viết ngẩn ngơ nhớ thơ nhớ bạn yêu thơ như mình thế là thả bút răn mình gắng mà vắt não để rinh thơ về bạn thơ bình luận khen chê niềm vui nho nhỏ say mê vô cùng có dăm ba chữ đủ dùng thả hồn bay bổng vui cùng bạn phây ai mà yêu thích vào đây họa bình thân thiện cả ngày đều tươi lời bình cũng thật đáng yêu bình thơ họa lại ra nhiều bài hay chúc cho bạn hữu mê say yêu thơ cảm hứng họa ngay vài bài
luc_bat
thơ lục bát: thế gian lắm kẻ ác ôn trái cây ngon ngọt họ bơm thuốc vào người ăn bệnh tật lao đao bao nhiêu thuốc chữa mà nào khỏi đâu mặt người dạ thú hiểm sâu không tâm vô cảm giết nhau hàng ngày mong trời cho quả báo ngay ráng cho sấm sét diệt ngay lũ này
luc_bat
thơ lục bát: chia phôi cạn nắng tan trường em về mang cả niềm thương theo cùng thốn tim biển nhớ bịt bùng vẫn em giữa cả ngàn trùng nhấp nhô tự dưng ruột rối tơ vò thì như ngày cũ lo lo thế nào chẳng vì sao đoán làm sao ngỡ đâu ngộ đoán ngọt ngào trao riêng
luc_bat
thơ lục bát: trên sân vận động bi nan cơn bão số ập tràn thổi vô việt nam ngoạn mục diễn phô tỷ số sáu một hoan hô quá trời phút thứ ba đã ăn rồi tiến linh cướp bóng làm ngòi đầu tiên phút thứ mười tám từ biên tấn tài kiến tạo chuyền lên hiệp đồng tiến linh đón bóng bềnh bồng xút tung lưới bạn nức lòng quân ta phút thứ năm bốn ngân nga đón đường hùng dũng lướt qua xút vào ba không như ngọn trúc đào phút thứ năm sáu ngọt ngào chi đây trọng hoàng kiến tạo mê say tiến linh bồi tiếp thêm đầy bốn không trọng hoàng tranh thủ lập công tám ba gần cuối thong dong đón chào cầu môn bên trái tung vào xay xa vath đội tuyển lào bó tay chẳng ngờ đến chót thêm may chín hai phút cuối xuân nay lại về văn hậu dâng trái tràn trề quang hải xút bóng lời thề trên môi thế là nhất bảng trên ngôi mồng năm ta lại cùng ngồi thái lan chúc cho đội tuyển bình an thầy trò ông păk ngập tràn chiến công
luc_bat
thơ lục bát: bà cùng cháu đi công viên bên hồ gió mát thiên nhiên chiều lòng tiết trời mát mẻ xanh trong thu về cho những má hồng bé xinh cười đùa vui vẻ hết mình mẹ cha chu đáo nhiệt tình với con đôi chân bé chạy lon ton chụp hình lưu niệm miệng tròn rất duyên ông bà cùng cháu thường xuyên cuối tuần hai buổi công viên quanh hồ cháu mừng phấn khởi hoan hô có bà có cháu đùa nô khỏe người thả hồn thư giãn thảnh thơi vui chơi giải trí cho đời ngát hương
luc_bat
thơ lục bát: đất nước đáng sống là đây hươu sao thong thả chạy đầy phố luôn chép koi bơi lội dưới nguồn trái cây trĩu quả chẳng buồn hái ăn tivi hết date là quăng cảnh sát chẳng biết mần ăn kiểu nào chẳng có soát vé đi tàu siêu thị chẳng có móng nào an ninh khách hàng tự tính tiền mình bỏ tiền vào máy rồi rinh hàng về ý thức thì khỏi phải chê của rơi thì nhặt đem về trung tâm
luc_bat
thơ lục bát: bỗng dưng đàn gãy cầm tan một cơn bạo bệnh rớt ngang giữa đời vẫy vùng chống lại số trời cuối cùng bất lực người đành xuôi tay ngàn thu gió cuốn bụi bay người ra đi mãi phương này còn tôi biệt ly tiếng nói không lời chỉ còn thê thiết ngậm ngùi vấn vương đâu đây tiếng hát dài buông ánh mắt nồng cháy giữa đường ly tan
luc_bat
thơ lục bát: cha tuyệt vời nhất trần gian thương con chịu khó gian nan quảng đường sức cha thật là phi thường bao năm cực khổ dặm trường vì con cứ mua những món ăn ngon mong sau khôn lớn mong con trưởng thành công ơn cha đã dỗ dành nhớ mãi ơn đấng sinh thành in sâu
luc_bat
thơ lục bát: anh về gom nắng trên vai đông qua xuân tới hoa cài tóc mây chim ca thánh thót đâu đây hương mùa xuân tỏa ngất ngây lòng người nụ tầm xuân nở nụ cười đẹp trong mắt biếc xinh tươi xuân thì anh về chẳng nỡ bước đi dang vòng tay rộng ôm ghì nàng xuân bốn mùa cứ thế chuyển luân đông qua xuân tới hè sang thu về với xuân anh giữ câu thề hễ xuân chạm ngõ mình kề vai nhau thời gian thấm thoát trôi mau tình ta vẫn thắm sắc màu mùa thương hương tình hòa quyện vấn vương quyện trong niềm nhớ mùi hương ái tình
luc_bat
thơ lục bát: đừng chờ nữa nhé người ơi lối xưa thay đổi ông trời phụ duyên thân em xẻ ván đóng thuyền sông người đã lấp trinh nguyên muộn mằn thôi về xếp lại gối chăn tay che hờ hững vết hằn thịt da nửa đêm nghe tiếng tù và giật mình cứ ngỡ người ta lại hành em giờ sợ cả hình anh lệ rơi ngày trước đã thành cơn mưa si mê chợt hoá kẻ thừa chữ tình vỡ vụn thích chưa hỡi người lòng buồn nhưng vẫn phải tươi đành thôi biết vậy mỉm cười xã giao lúc yêu anh hứa thế nào câu thề chữ hẹn vậy sao quên rồi bởi tình cách trở xa xôi người ta có hiểu anh ngồi đợi không biết rằng ta chẳng còn nồng cũng đành như vậy chờ trông ích gì đắng lòng bởi mối tình si anh theo bến lạ cũng vì hám danh đơn côi đứng nép bên mành lệ sầu chan chứa trách anh hững hờ
luc_bat
thơ lục bát: thơ là duyên nợ mà thôi đời là cõi tạm ở nơi hồng trần thơ như khúc nhạc vang lân cuộc đời chìm nổi gian truân nhọc nhằn sao khuê tỏa sáng thế gian lời thơ còn mãi ngàn năm không mờ tâm hồn ảo mộng trong mơ cho ta cảm xúc vần thơ ùa về ca dao ai hát đêm hè bài thơ vang vọng vỗ về yêu thương lời du ai hát đêm trường nghe sao êm ái du dương giấc nồng
luc_bat
thơ lục bát: bắt thăm tính gỏi việt nam giở chiêu muây thái tính làm chùn chân ai ngờ người việt cứng gân lão gìa anh đức cho ăn một đòn giờ hết cơ hội chẳng còn quay sang ấn độ cố dồn giải ba tính nợ bốn một năm qua ai ngờ thua nốt thế là bét luôn chính vì cay cú mất khôn trả thù chẳng được lại còn gẫy lưng cố mà thi lấy cái bằng học thêm khiêm tốn chớ hăng tiết gà đá banh cũng giống đời ta thắng thua thành bại ai mà chẳng qua bại thì học hỏi người ta thắng phải khiêm tốn mới là người khôn
luc_bat
thơ lục bát: thu xanh đến lớp với con bảng đen phấn trắng sách thơm hoa đầy đón con cô giáo cấm tay bạn bè ríu rít như bày chim non nghĩ rằng giàu của giàu con sao bằng giàu chữ tâm hồn vẫn hơn trong đầu nỗi sợ trống trơn sót quên ánh mắt tủi hờn mai sau bạn thầy chẳng dễ tìm đâu miếng cơm phiếu mẫu bể dâu vẫn còn lỡ cong khép lại dẫu tròn ảnh hình lưu giữ vàng son một thời một thời để dấu trong đời bóng câu cửa sổ qua rồi thì thôi bẽ bàng đàn hát rong chơi lấy gì khỏa lấp con ơi thiệt thòi cha giờ tóc điểm sương rồi nhớ trò nỗi nhớ bồi hồi không yên cùng con cái buổi đầu tiên vỡ lòng bài học vẹn nguyên bài này
luc_bat
thơ lục bát: nắng vàng nhảy nhót vườn hoa nụ hôn khẽ chạm mặn mà bờ môi hỡi người yêu dấu của tôi trăm năm dệt mãi một đôi hương nồng
luc_bat
thơ lục bát: mới là tháng bẩy dương thôi mưa chan mặt đất bầu trời ngủ im cái mây ủ rũ im lìm mặt trời lấp ló ú tim cả ngày đại ngàn nghiêng ngả lay lay vầng dương nóng chỗ chuyển ngày đón đêm tiếng mưa chan chứa ngoài thềm cô phòng đơn lẻ chăn êm lạnh đầu chưa là tháng bẩy âm u nàng ngâu đã tới giọt sầu lả lơi thương ai lay động ông trời nụ cười xao nhãng bờ môi tím nhàu mưa ghì mặt đất hôn nhau tả tơi đá sỏi làu bàu đáy sông lũ trôi cuộn áng mây hồng ngỏ thương chức nữ đợi chàng ngưu lang
luc_bat
thơ lục bát: thị kính đóng giả đàn ông thị nở thì cũng bỏ chồng theo sư vô duyên là nhiễm tương tư thị hến cũng mắc lỡm như thị màu
luc_bat
thơ lục bát: à ơi lời cuối người ru như ta hát với thiên thu tình đầu bóng bay bóng vỡ nơi nào dẫu hồn hóa đá chiêm bao vẫn thường đã tan rồi giọt mù sương đã tro bụi hẳn nắm xương ngọc ngà người ru người ta ru ta lời nào cũng vị đắng pha giọt hồng ở hai đầu một con sông à ơi người hát nghẹn lòng ta ru
luc_bat
thơ lục bát: xuân về náo nức gần xa muôn hoa thắm sắc thiết tha tình đời giao hòa linh khí đất trời ban mai tươi sáng lòng người hoan ca rừng xanh suối biếc ngân nga chảy từ nguồn cội cho ta ru lòng ăn quả phải nhớ người trồng làm người phải nhớ tổ tông ông bà tạm biệt năm cũ đã qua đón chào năm mới mặn mà tình thâm mâm cơm hiếu nghĩa con dâng tổ tiên cha mẹ muôn phần nhớ thương dâng lên có cả quê hương có mưa có nắng có sương bốn mùa có sung chát có khế chua có hương quả thị gọi mùa thu sang có cánh đồng lúa óng vàng đưa đàn cò trắng bay sang chiều chiều
luc_bat
thơ lục bát: tưởng rằng mộng khúc lả lơi ngờ đâu cũng chỉ toàn lời dối gian tưởng rằng tình mãi chứa chan ngờ đâu nửa giấc lệ tràn tâm thơ vì rằng duyên chẳng như mơ thành ra khói phủ gương mờ bóng phai vì rằng lỡ một lầm hai thành ra mộng khúc còn hoài dở dang
luc_bat
thơ lục bát: nhâm nhi vài chén rượu suông giao thừa đã điểm tiếng chuông cuối rồi xuân thật sự ghé bên đời khai bút chỉ viết đôi lời yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: đủ đầy tất cả mới tươi họa mi cúc trắng sáng ngời giữa đông hướng dương vàng óng mặn nồng cánh to hoa đại chạnh mong dã quì thơ ngây trong trắng nhỏ ti lăn tăn cánh mỏng nhu mì tinh khôi bướm ong kém sắc chẳng mời họa mi chúm chím đẹp tươi làm quà bên đường cô bán xe hoa giữa nơi phố thị quê nhà hội vui
luc_bat
thơ lục bát: anh còn nợ em cả đời nhưng không trả được vì trời không thương cuộc đời anh lắm tai ương nên anh không thể vấn vương tơ tình không trao được bóng lẫn hình nên không thể nói chúng mình yêu nhau một lần lỗi hẹn lần sau thì tình ta sẽ nhạt mau em à anh như cơn gió la đà bay theo mọi hướng mọi nhà có anh nên tình mình cũng mong manh không thể bền chặt không xanh cửa lòng
luc_bat
thơ lục bát: trống là nhạc khí hào hùng trống là tiếng gọi vua hùng văn lang trống đồng thôi thúc rền vang khai trương ngày hội rộn ràng muôn nơi bà trưng bà triệu một thời đánh tan quân giặc sáng ngời sử xanh cháu con nối tiếp cha anh nổi lên tiếng trống đồng hành non sông xứng danh con cháu lạc hồng giữ gìn truyền thống cha ông bao đời
luc_bat
thơ lục bát: bến xe trên mạch nước ngầm ở nơi phố thị có nhầm được không vắng gió nội thiếu hương đồng còn đâu ao cá mưa không lạch bờ lang thang lạc bước chợ mơ minh khai nhìn dốc ngợ ngờ vĩnh tuy sang hoàng mai với anh đi hồ yên sở lấp còn gì nữa em tứ tam ngũ hiệp bao phen cầu biêu thanh liệt say men vĩnh quỳnh pin con ó thật là xinh còi vang trưa tối giật mình trẹo chân đồng chua lúa gọi thúng lân tầu đêm văn điển tiễn chân bao người tân triều thương lắm lệ rơi nhớ ai tặng bó hoa rồi lệ cay ngọc hồi đông mỹ chiều nay sông hồng ôm trọn đất này ngàn năm
luc_bat
thơ lục bát: thương nhau tay ấp gối đầu mặc cho gian khổ chẳng sầu chẳng âu chỉ cần bên nhau bền lâu dẫu cho bão táp gối đầu phong ba tình ta cứ mãi đậm đà như dòng suối mát chảy ra từ nguồn
luc_bat
thơ lục bát: cánh chim từ khắp phương trời hẹn ngày hội ngộ tỏ lời tâm tư trao nhau câu hát lời thơ niềm vui tràn ngập đợi chờ đã lâu dập dềnh sóng nước ao châu non xanh nước biếc thắm mầu trung du
luc_bat
thơ lục bát: ngồi đây đếm hạt sương rơi ngồi ngắm sương đổ chân trời xa xa lòng còn vương mãi bóng xưa vẫn yêu vẫn nhớ thiếu thừa từng đêm vẫn thầm thương gọi nhớ xin bao mùa đã trải gió sương mịt mù đêm nay ghi xuống lầu thơ để nhớ em mãi từng giờ khỏi xa
luc_bat
thơ lục bát: em về đà lạt đấy ư thông reo vi vút ngõng chờ chân mây núi rừng xanh đến thơ ngây bóng em thấp thoáng đong đầy hôm mai cúc quỳ thơm suốt dọc dài bước em in dấu một thời mộng mơ suối nguồn trong vắt nên thơ tình em đằm thắm bên hồ xuân hương nước xanh soi bóng sương nương xe đôi dạo khắp lòng vương lũng chiều em về đà lạt mến yêu thung mây lơ lửng chiều bông đỉnh đồi phố buồn còn lại mình tôi đêm ngơ ngẩn nhấm trăng trôi bên thềm
luc_bat
thơ lục bát: chị yêu lệ chảy đã đành chứ em nước mắt đâu giành chàng kim ơ kìa sao chị ngồi im máu còn biết chảy về tim để hồng lấy người chị yêu làm chồng đời em như thể thắt vòng oan khiên sụt sùi vết cỏ đạm tiên chị thương kẻ khuất đừng quên người còn mấp mô số phận vuông tròn đất không nhốt nổi linh hồn người yêu là em nghĩ vậy thôi kiều sánh sao đời chị ba chiều bão giông con đò đời chị về không chở theo tiếng khóc dưới sông tiền đường chị nhiều hơn giận yêu thương vầng trăng còn lắm mùi hương hẹn hò em chưa được thế bao giờ tuyết trinh thương chị đánh lừa trái tim em thành vợ của chàng kim ngồi ru giọt máu tượng hình chị trao giấu từng đêm nỗi khát khao kiều ơi em đến khi nào mới yêu
luc_bat
thơ lục bát: đào tiên cây cảnh trước nhà mỗi khi thư thả lại ra ngắm cành lá xanh quả cũng xanh xanh tiếng chim ríu rít trong lành bình yên mai ngày đi khắp mọi miền đừng quên con nhé đào tiên quê nhà nơi ấy tình mẹ nghĩa cha ươm mầm chắp cánh tạo đà cho con đào tiên quả mọng trái tròn dùng làm thuốc bổ từ non đến già tĩnh tâm cũng bởi lòng ta xa là thấy nhớ trước nhà đào tiên người thân cho đến bạn hiền ghé thăm chỉ muốn đào tiên chụp hình sớm mai lại thấy bình minh khoảng trời nho nhỏ gia đình của tôi
luc_bat
thơ lục bát: cỏ xanh còn có để ru người ơi rừng đã vào thu cạn mùa hồn người giữa chốn nắng mưa cái thời oanh liệt như vừa hôm qua tuyệt mù núi đá rừng xa xin người ngon giấc như là chốn quê rừng xưa đạn bủa tứ bề rừng nay toan tính bộn bề bán mua đất này đau đáu bao mùa giá nào đếm được tuổi vừa ngát xanh thương người ngã xuống để giành trong veo trời rộng biếc xanh khoảng rừng nào tà thiết nào bù bưng nào bù gia mập lẫy lừng quân đi thôi người xin hãy ngủ đi đất dày thăm thẳm ôm ghì cốt xương trời xa lăng lắc mù sương hồn người âm ấm quê hương đất này
luc_bat
thơ lục bát: mùa xuân hoa nở khắp phương sắc xuân búp nhụy ngát hương mai đào mưa rơi khấp khởi nao nao lá cành đón lấy dạt dào sắc xuân gió đưa lả lướt tần ngần dáng hình thôn nữ trước sân tự tình sắc xuân tươi đẹp lung linh vần thơ ban tặng bình minh gửi lòng hồn thơ ý ngọc mắt trong tình quê da diết đẹp trông mỗi ngày
luc_bat
thơ lục bát: dáng hình chữ s cong cong non xanh nước biếc bọc quanh biển bờ việt nam tôi đẹp nên thơ bốn ngàn năm ấy bây giờ đổi thay đừng bao giờ để nỗi đau đè lên cuộc sống mai sau bạn à việt nam mảnh đất ông cha cùng nhau xây giữ một nhà bình yên
luc_bat
thơ lục bát: thôi rồi chim chẳng bay ra cái kiến trong nhà râu vểnh đùa vui giăng tơ con nhện bùi ngùi mưa gió sụt sùi bẫy bả gì đâu mưa sâu đội nón qua cầu lũ bò trên đầu chẳng đội cái chi chó thì yên giấc tỉ ti mèo thì im lặng chuột đi vào chuồng nhìn lên trên ngọn cây muồng lũ sóc xã xuồng con trẻ kêu than cau trầu mưa lạnh cũng van mưa ơi hạ màn cho trẻ tìm nhau cho hương cau ngat hương trầu họa với môi mầu thêm đỏ môi son mùa mưa sông đổ nước dồn phù xa lại thắm lên hồn đất quê mưa buồn mà lại đê mê mưa buồn mà lại dầm dề ý thơ hỡi mưa ơi buồn ơ hờ vạn vật vẫn thế luân hồi nắng lên
luc_bat
thơ lục bát: ngày vui hoa lá reo ca mít thơm nhãn ngọt mặn mà nụ hôn na kia mở mắt ôn tồn nhớ nhung mấy đoạn bồn chồn vu lan trong con thương nhớ ngập tràn xót thương cha mẹ cơ hàn đầy vơi nay xa cá nước chim trời lời ru lắng đọng à ơi ngọt ngào
luc_bat
thơ lục bát: vắng người ta chỉ còn thơ ta say thơ phú dại khờ đảo điên nàng thơ là nỗi niềm riêng buồn vui tâm sự cỏi hiền lòng ta ta vui thơ đẹp như hoa như xuân tươi rói mượt mà sắc hương nhìn xuân thật sự dễ thương đường hoa rạo rực tỏ tường nét duyên người ơi ta vẫn thường xuyên ngắm trăng chênh chếch trên triền núi cao nhìn trăng ta ước cùng ao tình yêu thêm vị ngọt ngào được không tình yêu mật rót vào lòng người đi người biết ta trong từng giờ sao người cứ mãi thờ ơ để cho ai đợi ai chờ mặc ai năm canh thức thấy đêm dài không người ta biết cùng ai tỏ bày không người biết tính gì đây hởi hoa hởi lá hởi cây hỏi trời chệnh lòng chỉ biết chơi vơi còn bao nhiêu nữa kiếp người hởi ai chỉ biết ngày một ngày hai thác đi biết có an bài hay chưa
luc_bat
thơ lục bát: giật mình nghe gió bên song mưa mưa hạt nhỏ rớt vòng hiên thưa nghe tin bão lũ sắp vô con nơi nào đó hay chưa chẳng về quyền cao chức trọng mà chi doanh nhân thành đạt xe đưa đề huề một đoàn lễ rước vinh quy người ta chen lấn để nghe lời vàng làm gì đi nữa chẳng màng con là con bố lỗi lầm đòn roi ngày xưa còn bé con ơi xa trường xa lớp bố ngồi trông con cõng qua con suối cánh rừng vượt qua mọi nỗi nhọc nhằn vì con độn khoai bố nghẹn lựa dần cơm ngon bố để dành thêm đến trường mười hai năm học gian nan nắng mưa chẳng ngại bố tin con mình thế rồi đỗ đạt thành danh con quên xóm lá nuôi mình bấy lâu con người sao sớm quên nhau lần mò bố đón xe vào thủ đô trai thanh nữ tú ra vô áo quần là lượt bước vô giật mình con giờ sang trọng quyền hành ông kia định nói loanh quanh điều gì bảo vệ đuổi lão già kia không quen lại nhận bá vơ họ hàng là con thằng gạo ở làng hôm nay con đã vinh quang xếp rồi thì thôi bố vội quay lui may mà dằn túi ít ngồi bến xe đến nhà hàng xóm thăm qua con ông có gặp hay là đã quên không không nó bận việc trên cuối tháng nó đánh xe riêng thăm mình đêm nằm nước mắt vòng quanh chỉ nghe gió thổi ngoài mành liễu thôi năm qua tháng tận thế rồi con về thì bố đã ngồi trang hương thói đời bạc phước dư âm ngàn năm sương khói trần gian hững hờ
luc_bat
thơ lục bát: ngồi buồn nhìn ngọn gió bay bỗng nhiên cảm thấy nhớ ai thiệt nhiều đêm khuya khung cảnh tiu đều ngồi đây hiu quạnh nhớ nhiều về ai
luc_bat
thơ lục bát: hôm nay tiễn biệt lên đường chúc anh thành đạt trên đường anh đi cố ngăn dòng lệ tràn mi mà sao vẫn thấy sầu bi thế này anh đi em ở nơi này nhớ anh da diết từng ngày trôi qua ở nơi đất khách phương xa liệu anh có nhớ quê nhà còn em anh đây chỉ có mình em một lòng một dạ yêu em thật tình em ơi tình cảm đôi mình dù cho xa cách nhưng mình vẫn yêu tuy anh chẳng biết nói nhiều ngôn tình hoa mĩ như nhiều chàng trai nhưng tình anh mãi chẳng phai hẹn ngày gặp lại cả hai duyên tròn dù cho sông cạn núi mòn thì em sẽ mãi vẫn còn đợi anh trái tim em cũng chỉ dành người em yêu nhất là anh thôi mà anh đi em sẽ ở nhà thay anh chăm sóc mẹ cha trọn tình ngày anh trở lại gia đình trầu cau sính lễ chúng mình nên duyên em về làm vợ dâu hiền sinh con mạnh khỏe thảo hiền chăm ngoan bên nhau hạnh phúc nồng nàn đến khi đầu bạc vẫn tràn hương yêu không cần anh hứa thật nhiều muốn nghe lần nữa tiếng yêu thật thà không chỉ lần nữa đâu mà ngàn lần muốn nói thật là yêu em
luc_bat
thơ lục bát: đêm nằm lẻ bóng đơn côi lệ rơi xuống gối ướt đôi má đào nụ hôn nồng thắm ngày nào giờ đã nguội lạnh gửi vào hư vô
luc_bat
thơ lục bát: chợ quê đã ngắn dọc hành đã già quả mướp lại xanh trái đào mớ cần cắt vội bờ ao giỏ thưa tép nhảy lào rào giữa phiên lọ kẹo bột miếng đường phên con gà sống cưỡng gáy trên nóc lồng chợ quê đã bé múi bòng già đanh mớ cải cỗ lòng lại ôi chợ quê bánh đúc bẻ đôi mắm tôm quệt ngược đợi người chơi sang khoai đầu luống gái giữa làng chợ quê đội thúng bưng sàng ngả nong lời quê thật đến đáy lòng lành như cây lúa tròn bông tháng mười cơm ăn mẻ bát xứ người vẫn canh cánh một góc trời chợ quê
luc_bat