text
stringlengths
76
5.62k
the_loai
stringclasses
1 value
thơ lục bát: tinh mơ điện thoại trong tay lướt vào tin hót thấy ngay cụ già trông cụ thật giống mẹ ta tuổi cao trí nhớ thật là giống ghê lòng tôi bỗng nhớ tràn trề hình ảnh của mẹ hiện về năm nao ty vi ngắm cảnh xốn xao người đông mẹ ngỡ họ vào để chơi con ơi đem nước ra mời người đông như thế tuyệt vời chơi lâu từng câu của mẹ thấm sâu hôm nay gặp cụ ngỡ đâu mẹ mình chao ôi tiếng nói ân tình cũng là người nghệ chúng mình vui sao dáng cụ đẹp lão biết bao soi gương cụ ngỡ người nào ghé qua bà sao trông thật giống ta áo quần mặt mũi thật là chẳng sai vì sao trông thật khôi hài sinh đôi chẳng phải nghĩ hoài không ra tôi đây xin được chào bà bà từ đâu đến thật là giống tôi cụ vui nói chuyện một hồi gợi bao kỷ niệm mẹ tôi năm nào
luc_bat
thơ lục bát: hương gầy lấm láp tàn mau viếng am nhức nhối kim đâu châm lòng bờ mi lệ dớm cay nồng nhạt nhòa tia khói sầu đong lặng thầm đôi bờ kết nối tình thân mù tim lạc lối oán ân dậy sầu chín hồng nhung nhớ trao nhau đổi oan hồn kiếp cái đầu lìa vai bụi trần vấy bận riêng ai mỵ châu trọng thủy tình lai láng nhàu hồn thiêng hóa đá không đầu tấm thân trơ trọi sắc màu dương gian
luc_bat
thơ lục bát: lạc hồn sa chốn đào nguyên gặp nàng tiên nữ cười duyên đón chào mắt dăm thanh thoát má đào khuôn trăng đầy đặn thanh tao dáng người lả lơi nàng nhoẻn miệng cười mời chàng quân tử lên ngồi xe hoa ngân hà lóng lánh sao sa ngàn hoa rực rỡ chim ca rộn ràng mỹ nhân ngồi cạnh mơ màng tóc mây thơm thoảng vương ngang mặt chàng tầng cao trăng thấy ngỡ ngàng tung ra bao óng ánh vàng xuống mơ cầu vồng ngũ sắc lửng lơ đào mai nở rộ bên bờ gấm thêu quanh co suối nước mỹ miều tung tăng cá lượn bên chiều biếc xanh ngập tràn ánh mắt long lanh giật mình bỗng thức tan tành giấc mơ tỉnh rồi mà tiếc ngẩn ngơ đào nguyên xứ ấy bao giờ lại sang quay sang chợt thấy cô nàng càng nhìn càng ngắm lại càng thấy xinh lòng ta tự nhắc đinh linh đào nguyên đang ở cạnh mình chứ đâu
luc_bat
thơ lục bát: tháng giêng trời đất hoan ca xuân tươi lộc biếc nở hoa đâm chồi kìa em hồng thắm đôi môi lung linh ánh mắt đẹp ngời xuân sa tháng giêng nắng ấm chan hoà muôn chim đua hót vui ca yên bình chập chờn bướm lượn hoa xinh vần thơ man mác ru tình dịu êm tháng giêng hong tóc bên thềm lơ thơ vài sợi tơ mềm vấn vương quyện hoà cùng nỗi yêu thương thoảng đưa trong gió vị hương tuyệt vời tháng giêng ngọt mắt môi cười nồng nàn khúc nhạc gọi mời ái ân lâng lâng nhịp thở thanh tân rộn ràng tha thiết ân cần tháng giêng
luc_bat
thơ lục bát: su hào bắp cải cà chua gặp mùa cô vid dân thua mất rồi quẩn quanh hết đứng lại ngồi than ôi sao nỡ ông trời hại ta hải dương đồng ruộng bao la chỉ vì cô vid nhà nhà cách ly thôi rồi đau cảnh hàn vi lệ rơi thấm đất cũng vì tương lai
luc_bat
thơ lục bát: trên đàn nhạn dưới mây mù gió chờ thu đến hương ru ngọt lành trăng soi tỏ giữa đêm thanh hạt sương rơi nhẹ trên nhành liễu tơ giữa đêm lạnh bóng vật vờ dõi nhìn khung cửa ngu ngơ lòng này mong người tới được thỏa say mà sao không trọn vạn ngày sầu đông bỏ theo ai báo thiệp hồng bao nhiêu ước nguyện còn trông đợi gì ta buồn khổ ướt bờ mi trái tim còn đập rằng vì yêu em bài thơ viết ngỏ trao kèm hồi âm chẳng thấy lấm lem nụ cười cạn hoài bão tuổi đôi mươi đến khi ngoảnh lại thành người cổ xưa
luc_bat
thơ lục bát: chuyện ngày xưa cái giếng tròn cơm ăn nước uống mỏi mòn chân ai hàng ngày gánh nước mỏi vai gái trai chăm chỉ miệt mài sớm khuya mùa khô nước cũng phải chia hôm nay tôi gánh mai kia đến nàng chuyện tình xưa gặp trái ngang nàng buồn múc ánh trăng vàng đổ đi chuyện ngày xưa giếng nhớ gì mấy chục năm ấy bờ my nàng sầu đêm trăng bên giếng gội đầu bây giờ tóc đã bạc màu thời gian
luc_bat
thơ lục bát: ngày mai sẽ đến một ngày ta về hái những nụ say cây tình tưới lên đôi giọt bình minh nở thành đóa nhớ mang hình hài em
luc_bat
thơ lục bát: cuộc sống tươi đẹp biết bao trời đêm lấp lánh trăng sao tuyệt vời bình minh nắng ấm rạng ngời già trẻ trai gái môi cười tươi xinh cảm ơn mỗi sáng bình minh cho đời tia nắng lung linh ngập tràn lời ca câu hát rộn ràng hoa thơm quả ngọt muôn vàn sắc hương đời cho ta ánh tà dương đời cho ta những yêu thương tình đời cho ta kiếp sống làm người cho ta giây phút bồi hồi con tim buổi mai thánh thót tiếng chim cho ta thêm những niềm tin cuộc đời cảm ơn giây phút làm người thêm yêu cuộc sống tuyệt vời biết bao
luc_bat
thơ lục bát: lời ai giờ chẳng dịu dàng như ngày mới gặp chàng chàng em em lời người sao quá êm đềm sao như mật ngọt môi mềm vào yêu bên em suốt những buổi chiều ta cùng bay bỗng cánh diều trời cao tình yêu ôi đẹp biết bao lời thương lời nhớ thấm vào buồng tim thời gian được mấy lại chìm anh theo tiếng gọi con tim thành sầu tình mình có được bao lâu bướm kia lạc lối biết đâu đường về hoa kia buồn thảm ủ ê còn đâu mật ngọt say mê đắm chìm bây giờ thổn thức con tim để hồn thơ thẩn đi tìm hoàng hôn em còn thể xác không hồn sao anh lại nở vùi chôn thân nầy thôi đành chấm dứt từ đây mỗi người mỗi ngã em xây mộ tình từ đây hết bóng liền hình em đành gạt lệ mà nhìn người xa anh đi vui với người ta tiếc cho một mảnh đời hoa úa tàn thương cho số phận hồng nhan lụy tình nên phải vương mang nỗi sầu từ nay khóa chặt tim đau xin ai đừng hỏi vì sao tôi buồn
luc_bat
thơ lục bát: đầy vơi bể ái tình trường tiễn đưa ly biệt lòng vương vấn lòng tiễn tình chìm nổi long đong tiễn người con nước xuôi dòng về xa tiễn đêm nâng chén quan hà sáng mai tỉnh giấc còn ta tiễn ngày yêu rơi thương rớt kẽ tay còn chi để tiễn nhìn ngày lặng trôi
luc_bat
thơ lục bát: trăm năm duyên phận má đào năm canh thức trọn gầy hao dáng hình lụy phiền hai chữ trung trinh một lời vàng đá mà tình phôi pha chữ duyên ngã bảy ngã ba tình kia dang dở cho hoa lìa cành ngàn thu sóng vỗ đầu ghềnh năm qua tháng lại biển tình hoang liêu sương giăng trắng cả trời chiều khói lam gợi lại bao nhiêu mộng vàng nhớ lời hẹn ước dưới trăng hình xưa còn đó dạ càng héo hon bóng người mờ ảo trong sương ai chờ ai đợi ai thương phận mình trăm năm lụy một chữ tình ngàn năm sương khói nhớ hình bóng ai
luc_bat
thơ lục bát: nô en bên đóa hoa hường đèn giăng giăng khắp phố phường vui tươi thông xanh óng ánh hoa cười bên em anh nói những lời thiết tha đóa hường rực rỡ lòng ta đóa hường mãi mãi em là của anh hường cười bên nhánh thông xanh nô en nhạc thánh an lành mãi vang
luc_bat
thơ lục bát: ừ thôi vào tạm trong này ngoài kia chắc nắng chiều nay cũng vàng dẫu rằng nhỡ chuyến đò ngang đời đang còn rộng vội vàng mà chi bạn bè kẻ ở người đi sẵn ai pôn đó có gì mà xa ta vì người người vì ta cái tình cái nghĩa mới là dài lâu
luc_bat
thơ lục bát: ba ngày nước mắt chứa chan thay nhau làm nhục bạo tàn thân con ba ngày đói khát héo hon bởi tiền ma tuý mẹ còn nợ vay mạng mẹ con phải chết thay giữa mùng ba tết đắng cay ngậm ngùi chúng đã điện tới điện lui báo rằng chúng đã dập vùi đời con nhắc mẹ lo liệu cho tròn mẹ ơi sao lại vẫn còn thản nhiên mẹ chỉ sợ mất bạc tiền doạ không cho chúng mày yên đâu mà chúng là một lũ yêu ma một thân mẹ cũng có là gì đâu giờ con nằm dưới đất sâu cũng không biết được cuối đầu ra sao mẹ có day dứt nghẹn ngào thì con cũng đã đi vào thiên thu con mang theo nỗi căm thù còn mẹ vĩnh viễn ngục tù từ đây
luc_bat
thơ lục bát: lững lờ trăng nước lơ thơ ào ào thác đổ bến bờ xa xa theo mây trăng gió la đà thiên nhiên tuyệt đẹp nước nhà phồn vinh thuyền bơi thư thái an bình ngắm trời thu đẹp hương tình ngất ngây dòng sông con nước vơi đầy thuyền trôi lờ lững theo mây lững lờ
luc_bat
thơ lục bát: phú xuân nối nhịp đôi bờ đi xa mãi nhớ nàng thơ vọng lầu nhớ khi ngồi ngắm văn lâu nhớ tà áo tím bên cầu đợi ai
luc_bat
thơ lục bát: trời vừa chuyển tiết sang ngâu ngưu lang chức nữ lao đầu tìm nhau quạ kia chưa kịp bắc cầu liều mình chàng dấn thân vào bão giông mai cầu ô thước bắc xong vào ba ra bảy vợ chồng bên nhau
luc_bat
thơ lục bát: em là trăng của ngàn sao hay em trăng của chiêm bao cõi tình khuyết tròn tròn khuyết bồng bềnh tháng năm năm tháng lênh đênh bến nào nếu em không ngự trên cao thì đâu đến nỗi chênh chao giữa trời mười hai bến nước cõi người hạnh phúc là được khóc cười đó em giá mà rung động con tim biết đâu có cuộc kiếm tìm rủi may mộng mơ quá hóa đọa đày giữa ngàn sao vẫn tháng ngày cô đơn
luc_bat
thơ lục bát: nhà quê vắng chủ lâu nay khu vườn cỏ dại mọc đầy khắp nơi tân sửu sắp đến đây rồi chủ nhà chắc chuẩn bị ngồi dọn đi năm nay cũng như mọi khi mỗi lần về lại như ri hơi buồn muốn về sinh sống quê luôn vui nhà vui cửa khơi nguồn trẻ thơ tuổi nhỏ bập bẹ i tờ ê a dịch chữ nét mờ chì đen hàng đêm mờ nhạt ánh đèn ký ức thuở ấy sao quên tuổi già kỷ niệm niên thiếu quỷ ma in vào trí óc thật là đậm sâu vườn ơi chớ dính rầy sâu dù rằng ta chỉ lâu lâu mới về dù cho công việc bộn bề từ nay tranh thủ đi về dày hơn chăm lo dọn cỏ khu vườn mẹ cha cũng sẽ không buồn mà vui ông bà cũng khỏi bùi ngùi nương vườn vui vẻ ngọt bùi với ta
luc_bat
thơ lục bát: vẫn còn đây nét hồn quê lưng còng mẹ cõng nắng hè quê hương đây rồi bóng cha thân thương bạc mầu da nhuộm gió sương tháng ngày còn đây những lũy tre gầy kẽo cà kẽo kẹt chở đầy hồn quê đây rồi lối nhỏ ta về tháng ba hương bưởi tóc thề em vương đây rồi bến nước quê hương cây đa giếng cổ con đường thân quen vẫn còn đây chút lấm lem ngây ngô đàn trẻ đánh xèng chơi bi hồn quê tiếng vọng thầm thì hình như nhắn nhủ người đi nhớ về tiếng thương rớt lại triền đê nhắc ta nhặt lại câu thề đánh rơi lớn lên từ thưở trong nôi câu ca mẹ hát à ơi ngọt ngào tự dưng trong dạ nao nao ùa về kỷ niệm ngọt ngào trong ta thơm thơm tình mẹ tình cha muốn ôm trọn cả mặn mà hồn quê
luc_bat
thơ lục bát: tủi hờn cho kiếp cỏ cây ngàn năm vẫn chịu đọa đày lầm than sự đời bao nỗi trái ngang tình đời bao nỗi đa đoan nhọc nhằn rút tơ thương phận con tằm mật thơm thương phận tảo tần con ong thương cho cây lúa trổ đòng để rồi thưa thớt trên đồng vàng hoe thương cho gày rạc xác ve suốt mùa ra rả mà nghe nhói lòng thương cho mùa lũ trên sông núi đồi trơ trụi để dòng quặn đau hỏi rằng cho đến mai sau núi đồi liệu có xanh màu như xưa để trời thuận gió thuận mưa bõ công chăm bón sớm trưa dập dìu ven đê vang tiếng sáo diều lũy tre vang tiếng lẩy kiều bà ru xa xa nghe tiếng chim gù đèn hoa lấp lánh vào thu rộn ràng trẻ thơ tíu tít đường làng trăng thu nghiêng xuống như đang gọi mời gió như thoang thoảng đưa lời làng quê sống lại như thời xa xưa quốc kêu lúc nhặt lúc thưa nghe mà ai oán canh khuya trăng tàn từng cơn gió rít trên ngàn làm lay động tới muôn vàn nỗi đau cuộc đời đảo lộn vì đâu để cho cây cỏ ôm sầu ngàn năm cải đi để lại rau răm đơn côi nỗi nhớ căm căm nỗi buồn ai làm nước mắt mưa tuôn khổ đau cứ bám luôn luôn chẳng rời
luc_bat
thơ lục bát: từng đôi bạch hạc trắng phau giữa rừng núi thẳm bên nhau chung tình giang đôi cánh mỏng rung rinh vờn nhau trong gió lung linh nắng chiều khiến hồn ta cứ liêu xiêu nhìn lan muốn gửi bao điều yêu thương suốt đời dãi nắng dầm sương mà hoa vẫn đẹp tuyết nhường màu da xinh tươi trắng nõn mượt mà ngắm nhìn như thể tiên sa giáng trần trải bao mưa nắng phong vân mà lan vẫn giữ trong ngần cánh hoa rừng xanh rộn tiếng chim ca hương thơm man mác loài hoa lan rừng
luc_bat
thơ lục bát: ta ngồi vá lại mùa đông cầu cho gió lạnh nó không trở về cái thời trai trẻ say mê giờ đây tay nó buốt tê rần rần ngồi thèm thuở ấy bừng xuân trèo đèo lội suối có cần chi ai hai vai gánh nặng đời trai chiến chinh theo những dặm dài đạn bom giờ đây sức yếu cõi còm dáng đi có vẻ lom khom chậm rì bực mình muốn đuổi đông đi trả tôi cái thuở xuân thì như xưa
luc_bat
thơ lục bát: mong manh chiếc lá rơi thềm vàng trong ánh mắt nỗi niềm nhớ em gió lùa song cửa lay rèm tâm tư cứ ngỡ bước em hôm nào vắng em ngõ trước vườn sau êm đềm lặng lẽ nao nao nỗi buồn hoàng hôn nắng tắt chiều buông vào ra tựa cửa lệ tuôn lăn dài nghe lòng nặng trĩu u hoài vắng em nỗi nhớ như dài thêm ra duyên mình hai đứa yêu xa tình yêu nỗi nhớ đôi ta thêm gần khát khao tình thắm duyên lành nụ hôn tha thiết chân thành trao nhau lắng trong hơi thở thì thào lời yêu nồng thắm dâng trào con tim
luc_bat
thơ lục bát: âm thầm lặng lẽ bao năm tên bia trên mộ vẫn không thấy gì xuân thu mẹ đến hai kỳ nén hương cháy đỏ khói đi về trời đạn bom lạnh ngắt vô tri bởi chưng thù hận cũng vì chiến tranh mõ chuông điểm nhịp cầu kinh cửa thiền mầu nhiệm anh linh vô thường
luc_bat
thơ lục bát: mời người cánh phượng trầu têm người quan họ hát nẩy nền rền vang cánh cò bay giữa đồng làng phượng loan chảy hội xuân sang rộn ràng trầu non anh hái mang sang têm cau cánh phượng gái nàng khéo tay câu ca quan họ đắm say ca lên vang ngọt ngất ngây nẩy nền quan họ đằm thắm dịu êm họ nơi tứ xứ hội lim xuất hành dịu dàng nho nhã liền anh êm êm giọng hát trong lành chị hai sông cầu thương nhớ còn dài cầu mong duyên thắm chị hai mời trầu
luc_bat
thơ lục bát: mùa xuân mây trắng đục trời ít ngày nắng đẹp xuân ơi lại buồn ngoài vườn ít tiếng chim muông mùa xuân gọi bạn tình thương mong chờ mong con chim chích ngây thơ nghiêng qua ngó lại bây giờ thấy đâu ra vườn muốn bắt con sâu vườn trơn lầy lội ngại đâu dám màng một mùa xuân nữa lại sang lại thêm hy vọng ta mang trong lòng đất trời trật tự quay vòng xuân ấm hè nực thu hồng gió nam đông qua xuân đến đem sang nàng xuân ấm áp ngập tràn niềm vui bao nhiêu bệnh tật sẽ lùi con người phấn chấn an vui huy hoàng
luc_bat
thơ lục bát: em ơi có nhớ tình thơ nắng hồng ngày cũ bên bờ sông quê tiếng ve âu yếm gọi hè thư tình mực tím đường về trao tay xa rồi núi sập nghiêng mây gió mênh mang gió chẻ hai vạt buồn đâu rồi ánh mắt em thương tình trên lối rẽ héo hon duyên đời đèn đêm tôi với đơn côi thời gian sót lại những lời yêu xưa trên cành lá đếm hạt mưa nhớ em chỉ tiếng gió lùa qua hiên
luc_bat
thơ lục bát: mai vàng tứ quý rạng ngời cánh hoa thanh mảnh nhụy trồi xinh xinh đậu cành cạnh lá phô mình hương thơm nhẹ thoảng đượm tình người mơ tháng ba nắng ấm còn cho mùa xuân còn đó hoa chờ nở tung để ong nàng bướm vui mừng kéo về chiêm ngưỡng chập chùng cánh bay sớm mai cơn gió nhẹ lay giọt sương đêm đọng còn say trở mình mặt trời tỏa nắng lung linh ánh lên tia sáng phũ mình cho hoa trên cao mây trắng tà tà sánh đôi chim sẻ ngang qua bầu trời dưới đây khoe sắc tuyệt vời hoa mai mãi mãi đẹp đời trần gian
luc_bat
thơ lục bát: sóng cao biển rộng từng đêm con thuyền bé nhỏ chồng chềnh ngược xuôi thế gian không thể đổi dời em là cô bé trong đời ước mơ
luc_bat
thơ lục bát: trông về nơi ấy ngày xưa bao nhiêu kỷ niệm vẫn chưa phai mờ nhiều đêm nằm ngủ còn mơ nơi rừng rão vẫn như chờ đợi tôi rừng rão ơi đã xa rồi mười năm gắn bó cùng tôi nghĩa tình từ thời còn tuổi học sinh đến khi xa cách bóng hình còn mang hôm nay có dịp về làng thăm lại rừng rão khang trang hơn nhiều làng quê nơi đậm dấu yêu mãi trong kỷ niệm một chiều quê hương
luc_bat
thơ lục bát: phố không ốc nóng lạp sườn cũng không luôn cả miến lươn phở gà hàng chè thập cẩm hôm qua rét không thấy bán để ra mở hàng phố khuya một bóng đèn vàng và tôi một bóng bên đàng đợi ăn ước gì ấm áp trong chăn có tiên lục ví nâng khăn để mà đại hàn run khúc xương già cũng vui một cố để qua đông này phố không chả nướng giả cầy mà nghe bụng đã như đầy hơi men
luc_bat
thơ lục bát: nhà cao cửa rộng làm chi cây khô lá rụng mẹ đi lấy chồng nhà cửa bụi bám ai trông chim non gọi mẹ buồn lòng nhớ ai tháng ngày cha chẳng đoái hoài chìm trong men rượu đắng cay cuộc đời hạnh phúc như chiếc lá rơi khổ đau con chịu đường đời tối tăm
luc_bat
thơ lục bát: hải phòng đang giấc ngủ say có bao tin nhắn đêm nay gửi về nhớ em anh đến bên hè tìm em chẳng thấy anh về phượng ơi ngoài trời tý tách mưa rơi áo anh ướt đẫm hết rồi còn đâu chỉ mong mình được bên nhau chỉ mong hạnh phúc mai sau vững bền tin này anh gửi tới em là tâm là huyết viết nên tin này hải phòng đang giấc ngủ say mình anh thao thức như say sóng tình
luc_bat
thơ lục bát: đêm buông thả gió heo may hồn man mác mảnh trăng lay úa vàng lá reo xào xạc canh tàn tiếng rơi nức nở sương chan mịt mùng màn đêm tĩnh mịch mông lung ngàn thu lá rụng đâu trong vô thường thời gian thổn thức tơ vương canh gầy rớt xuống se buồn tiếng thu bóng mây chìm lắng ưu tư cuối trời ẩn hạc chân như lòng người phù vân một thoáng cuộc đời cõi hư vô ấy là nơi ta về
luc_bat
thơ lục bát: rộn ràng áo tím tung bay em đi vui hội tràn đầy sức xuân má hường ửng đỏ bồ quân làn da trắng mịn thêm phần nét duyên anh hùng sánh với thuyền quyên em đây phận gái chính chuyên quê nhà đoan trang thuỳ mỵ kiêu sa lời ăn tiếng nói mặn mà dễ thương anh đi khắp nẻo muôn phương chớ quên lời hẹn vấn vương tơ hồng tình ta thắm mãi mặn nồng nhớ bao kỷ niệm mà lòng xốn xang
luc_bat
thơ lục bát: xin anh đừng nhắc duyên đầu chúng mình lỗi hẹn xa nhau muôn đời thôi đành lỡ hẹn mà thôi hai ta cách trở lìa đôi mối tình tưởng rằng duyên đẹp tình xinh trầu têm cánh phượng mối tình kết đôi ai đâu tình đẹp lắm thôi yêu nhau như thế để rồi cách xa tưởng đâu chung một mái nhà ngờ đâu ta mãi cách xa muôn đời trách cho hoa thắm tình đời một lần bão tố phải rời xa nhau nhắc chị để nhớ nỗi đau nhắc chi để nhớ thương nhau trong lòng thôi thì bến đục không trong trăm năm mang mãi nỗi lòng nhớ nhau thôi thì hoa đã phai màu gửi vào sâu thẳm nỗi đau cuộc đời ngoài kia hoa rụng tơi bời hình như trời cũng lệ rơi vì buồn
luc_bat
thơ lục bát: về thăm vũ đại hôm nay làng quê đổi mới đắm say tình người đâu rồi thị nở chí phèo chẳng còn lão hạc đói nghèo ngày xưa chẳng còn sớm nắng chiều mưa giờ đây vũ đại hơn xưa rất nhiều nhà cao cửa rộng bao nhiêu đường làng trải nhựa sớm chiều loa vang trẻ em vui đến trường làng sông châu nnước chảy rộn vang mái chèo hồng nhân hậu đến mọi nơi đại hoàng chuối ngự toả hương trăm vùng cá kho nhân hậu đã từng tiếng thoi rộn rã vui mừng xóm thôn sống mòn thủa ấy buồn thương bao nhiêu cay đắng gió sương một thời lão hạc ơi chí phèo ơi hãy vvề thăm chút chốn nơi quê nhà nhà tưởng niệm điện sáng xa tượng nhà văn đó hay là hồn thiêng mộ phần khu đất nghỉ riêng nhớ ông thủa ấy đã yên đất lành cảm ơn tài đức công danh nhà văn còn sống biết bao chuyện đời về thăm vũ đại người ơi nén tâm nhang cháy nhớ người hy sinh
luc_bat
thơ lục bát: trăng theo kỷ niệm vào đời sầu tình muôn thuở gió khơi dội về lẻ bừng giấc mộng phu thê bóng hai hoà quyện bên nề mái tranh trời sao chứng kiến ngọn ngành đêm nồng ái cuộn ngày xanh hẹn rồi tình nàng ngọt lử bờ môi yêu thương trọn kiếp đâm chồi trổ bông ai đi buổi ấy mây hồng để người bến hạ mùa đông võ vàng bên này xuân cũng vừa sang thềm giăng nỗi nhớ hỏi chàng nơi đâu hoang liêu gió thổi bên cầu vu dòng nước chảy chạnh câu ái mềm trăng sầu lẻ bóng trời đêm tình yêu ai để bên thềm hoang vu trăng vàng soi tỏ đường đi sầu đong tủi phận bởi vì cách xa lẻ đôi duyên chẳng mặn mà bóng thời ngóng đợi vào ra bao lần trời kìa như níu bước chân đêm khuya giá lạnh đâu gần bên nhau tình ơi để dạ nát nhàu yêu thời như vậy tay lau giọt sầu ai rằng có hiểu canh thâu để vương tơ vấn cau trầu lỡ sao bên xưa lời nói ngọt ngào thềm càng say đắm gợi trao ân nồng hoang tàn mỏi mắt ngóng trông vu nay chia ngả cố gồng cho êm trăng sầu lẻ bóng trời đêm tình yêu ai để bên thềm hoang vu
luc_bat
thơ lục bát: kiếp này không thể bên nhau thì xin hẹn lại kiếp sau tương phùng kiếp này xa cách nghìn trùng vì hai hoàn cảnh vô cùng éo le kiếp này cha mẹ khắc khe em vì chử hiếu phải nghe mẹ già kiếp này mình chẳng chung nhà thì xin hẹn lại chung nhà kiếp sau kiếp này mình sống xa nhau thì xin hẹn lại kiếp sau vợ chồng kiếp này xa mặt cách lòng tình ta đã chết cõi lòng đớn đau
luc_bat
thơ lục bát: trập trùng dãy núi cao vời hoang sơ tĩnh lặng mây trời thắm xanh ban mai mơn nhẹ gió lành thuyền ai nho nhỏ lướt nhanh xa bờ xuân dương nước biếc mộng mơ rú đất in dấu tuổi thơ năm nào mồ hôi mặn hóa ngọt ngào đảo ruồi xanh mướt bay vào giấc mơ
luc_bat
thơ lục bát: sân trường cây gạo làng ta mùa hoa gạo nở tháng ba đỏ trời từ xưa gắn kết cuộc đời trẻ già trai gái bao người có tôi chỉ là những cánh hoa rơi bạn bè lượm lúc ra chơi sân trường học xong tôi cũng lên đường mang theo kỷ niệm vấn vương quê nhà hồi hương khi tuổi đã già ngắm nhìn cây gạo tháng ba quê mình vẫn là mấy bạn học sinh nhặt cánh hoa gạo giống mình ngày xưa bao năm đổi mới kế thừa sân trường cây gạo ngày xưa vẫn còn
luc_bat
thơ lục bát: buổi hôm anh bước lên xe nhìn em rơi lệ gieo neo đắng lòng con thơ cứ mãi trông theo chiếc xe lăn bánh kéo theo nỗi sầu cuộc sống vốn dĩ hai ta ở gần xung khắc xa nhau nhớ nhiều đôi ta trắc trở đường duyên ngăn sông cách trở con thuyền đơn côi từ nay không cùng vợ con thiếu đi tình cảm nhớ thương vô vàn xa em anh nỡ sao đành dạ đau từng khúc nhói đau trong lòng đời anh ngạo mạn cuồng ngông sống không lề luật lông bông cả đời ở nhà em cố chăm con uốn từng nét chữ dạy lời nói hay thời gian anh cũng đổi thay không còn như trước bê tha rượu chè vợ chồng cố gắng đi lên vì con tất cả hãy nên nhịn nhường
luc_bat
thơ lục bát: xuân về khắp chốn xôn xao mình ta cô lẻ lệ trào thâu đêm xuân về cảnh vật êm đềm nằm ôm gối chiếc nỗi niềm riêng tư xuân ơi xuân đến từ từ cho ta trĩu nặng tâm tư mỗi ngày mong cho xuân chớ tàn phai để ta gậm nhấm tháng ngày cô đơn trái tim u uất cô đơn đêm về lẻ bóng mình hờn trách ai bao nhiêu ngày tháng đêm dài tình sâu in đậm chẳng phải nhạt màu mật đắng lệ rớt tim đau đôi mình nguyện ước bên nhau trọn đời vậy mà người chẳng dữ lời để ta hiu quạnh le loi riêng mình
luc_bat
thơ lục bát: anh tìm lại mãnh trăng quê anh tìm hơi ấm bờ đê năm nào tìm lời hẹn ước năm nao giử vào trong gió anh nào có quên tình ta chẵng được nên duyên em về bên đó để quên lời thề để quên hơi ấm bờ đê lung linh đáy nước trăng quê năm nào đêm đêm trong giấc chiêm bao lẫn vào trong gió ngọt ngào lời em làm sao tắt được lửa đèn tình anh cùng với đời em tháng ngày
luc_bat
thơ lục bát: làm con chữ hiếu nên tròn bất nhân bất nghĩa con mình noi theo cuộc đời là sợi dây leo nhân nào quả nấy chớ gieo ở đời
luc_bat
thơ lục bát: già đi hãy nhận già đi sáu bảy tám bó sân si làm gì ngẫm đời nhân quả tức thì chờ đâu mãn kiếp vu vi cho rồi một lũ bán nước suy đồi nhố nhăng như cuội đứng ngồi không yên chẳng ngưng vơ vét bạc tiền ăn no rững mỡ điên điên khùng khùng
luc_bat
thơ lục bát: quê mình đẹp lắp bạn ơi mỗi thời thay đổi mỗi thời khác xa mở khu du lịch bà nà rộn ràng quyến khách gần xa hướng về đổi thay vẽ đẹp thôn quê điện về sáng rực bốn bề đông vui chật đường xe chạy ngược xuôi đến khu du lịch đông người tham quan đường hoàng văn thái thênh thang khắp nơi khách lạ rộn ràng đến thăm hòn ngọc băng giá ngàn năm mời cùng các bạn về thăm một lần suối mơ nước chảy trắng ngần nhà hàng khách sạn xa gần đồi thông vườn hoa trãi rộng mênh mông đỉnh cao gió mát mây vòng khói sương kỳ quan cảnh đẹp lạ thường hàng nghìn lượt khách trên đường về đây quê hương thay đổi từng ngày một nơi nghĩ mát tràng đầy niềm tin núi cao mở rộng tầm nhìn với khu làng pháp hàng nghìn tuổi tên tàu hỏa leo núi vươn lên ngắm đồi vọng nguyệt gần bên chân trời cáp treo lơ lững chơi vơi thăm chùa linh ứng thảnh thơi an nhàn đặc biệt có hầm rượu vang ghé thăm vườn quý địa đàng mộng mơ bốn mùa ngày dệt nên thơ bảo tàng sáp vẫn đang chờ bạn sang địa danh của huyện hòa vang nỗi tiếng du lịch được vang khắp miền người dân mến khách hiếu hiền bạn mà đến được chắc duyên cả đời bà nà cảnh đẹp tuyệt vời dừng chân bạn sẽ một thời khó phai thắng cảnh có một không hai tháng ngày quyến khách vãn lai mê hồn nguyên sinh vùng lõi vẫn còn muôn loài quý hiếm bảo tồn dưỡng sinh nhanh chân bạn đến quê mình đường lên tiên cảnh yên bình thảnh thơi
luc_bat
thơ lục bát: đã lâu mới lại đi tầu đến ga từ sớm đợi lâu cả giờ ngồi buồn ngán ngẩm đợi chờ thời gian ì ạch mãi mà chẳng nhanh đây rồi loa đã phát thanh quý khách có vé ra nhanh lên tầu
luc_bat
thơ lục bát: ai mua em bán ba ba con này nuôi ở ao nhà đã lâu ba mươi năm chẳng ít đâu thịt thời đã chắc lại ngầu nữa cơ ăn vào khoái tựa trong mơ không tin cứ thử tay rờ mà xem dùng vào ngái ngủ cả đêm thân thể đã khoái lại thêm tinh thần chẳng năm lạng cũng nửa cân lão chồng đã chàn em cần tiền tiêu ngồi đây em cứ bán liều ai mà mua nó cơm niêu mang về
luc_bat
thơ lục bát: ánh vàng nhuộm thắm nụ hồng dòng thơ thanh thản sắc lòng của ta nhớ chùm phương vĩ mùa xa lòng vương vấn lạ điệu ca ve sầu ngân nga gọi nắng thêm mầu phượng bừng ánh lửa trên đầu bước nhanh gửi hoa kỷ niệm treo cành tả tơi rụng xuống mong manh úa tàn
luc_bat
thơ lục bát: mặc đời sóng gió nổi trôi chỉ cần anh thấy bờ môi em cười trong tôi em mãi xinh tươi niềm thương gửi trọn tới người tôi yêu ngoài kia bão tố còn nhiều nắm tay em bước sớm chiều thoả mong tình yêu gửi trọn tấm lòng bên em hạnh phúc mãi trong cuộc đời đông về mưa lạnh tuyết rơi bên anh em có khoảng trời bao la dù cho năm tháng chỉ là mốc son để lại cho ta với mình quyện vào nhau thắm duyên tình có cay có đắng nhục vinh trải dài chỉ em thôi chẳng còn ai gửi vào thương nhớ nắng mai xuân nồng
luc_bat
thơ lục bát: mùa xuân như chén nước chè sướng chưa hưởng hết sang hè nồng oi nóng nực khổ quá ai ơi ngoảnh đi ngó lại mấy thời thu sang cuống già lá úa ngả vàng thảnh thơi một chút vội vàng vào đông cuộc đời giống như dòng sông khúc trong khúc đục khúc cong lúc hiền lúc giận dữ lúc buồn phiền vậy nên cuộc sống triền miên mỗi ngày có vui vẻ có đắng cay có sướng có khổ có đầy có vơi biết buông bỏ mới thảnh thơi biết dừng đúng lúc biết chơi đúng tầm vui vẻ mới là thanh xuân đời chỉ mong thế chả cần gì hơn
luc_bat
thơ lục bát: một mình mơ mộng non cao tóc thề đưa nhẹ vẫy chào gió xuân nắng xoa đôi má bồ quân ấp e để một nàng xuân vỗ về tràn trề sức sống say mê toả lan hương ngát gửi về đâu đây bồng bềnh núi biếc trời mây đắm say chờ mộng lấp đầy cho em trong em ngây ngất hơi men say anh muốn gặp nhóm nhen lửa hồng giữa nghìn trùng gái má hồng anh đi cùng gió cưỡi rồng đón duyên em xin gửi cả nỗi niềm trao anh nơi bến thuyền duyên trọn đời
luc_bat
thơ lục bát: chiều nghiêng vạt nắng về đâu gió nghiêng nỗi nhớ về câu thơ người heo may níu giữ nụ cười vi vu gió hát bao lời đắm say sợi thương dệt những bàn tay xứ thanh phố núi chiều nay em chờ thời gian gõ nhịp từng giờ cầu thang chín bậc đợi chờ ai đây ma hao thác gọi ngàn cây em ngồi gửi nhớ vào mây gió ngàn
luc_bat
thơ lục bát: xuân nay trời bỗng đổ mưa về trong xuân sắc mới vừa hé thôi trời ơi mưa quá mất rồi đổ xuống nước chảy muốn trôi xuân thì cơn cứ từng cơn li bì mưa tầm mưa tã chẳng đi được mà ngồi buồn ngẫm nghĩ mưa qua trong căn nhà nhỏ mà ta chạnh buồn gác mộng nằm đó mưa tuôn vắng vẻ chỉ thấy lòng luôn cồn cào đong đầy cảm xúc ngán ngao đưa hồn sâu lắng lạc vào chén kia chén rượu mưa gió sẻ chia sầu lòng nghĩ cảnh phố kìa lưa thưa xuân về trời đổ cơn mưa ngồi trong gác vắng đong đưa chén sầu
luc_bat
thơ lục bát: chàng ơi tình đã nát nhàu thôi đừng yêu nữa đớn đau tim mình mối tình ngây dại đoan trinh để ai thê thảm cuộc tình rời xa gió đưa cành trúc la đà hai ta số phận thật là trái ngang yêu anh em đã lỡ làng vì anh em phải đa mang cuộc tình ngẫm đời rồi lại ngẫm mình cớ sao ta phải linh tinh rối bời chỉ vì câu chuyện giếng khơi mà bao cô gái cuộc đời nổi trôi phải chăng số phận luân hồi kiếp trước đắp áo thế rồi bỏ đi thế nên duyên phận như nỳ bẽ bàng má phấn mỗi khi tủi hờn chiều tà bóng xế hoàng hôn tôi nay gối chiếc cô đơn một mình đêm nay gió cũng lăng thinh chờ nghe tâm sự cuộc tình của tôi giọt buồn lắng đọng trên môi đắng như tiếng nấc đơn côi đêm tàn giá như ngày ấy đừng quen thì đâu đến nỗi khó quên thế này sợi thương đêm sợi nhớ ngày dệt thành giọt lệ lắng đầy tim đau
luc_bat
thơ lục bát: làm sao xóa sạch nỗi sầu sao chàng để thiếp tuôn châu tháng ngày người buồn mang tủi đắng cay biết là kết cục tình này trái ngang chốn kia sao quá phũ phàng này anh lỡ để đài trang thẫn thờ tôi nào có thể làm ngơ dòng thư đã gửi đợi chờ canh thâu suối mơ chẳng đẹp trong đầu lệ nhòe ướt gối vì đâu hỡi trời đắng lòng em lắm người ơi cay trong tiếng nấc nghẹn lời xót xa ngập trong sâu thẳm cả nhà tràn đầy nỗi tủi ông bà ai hay làm sao người biết chốn này tôi dòng suối lệ đắng cay ngập tràn
luc_bat
thơ lục bát: cuối xuân cố níu vị thơm cỏ hoa rủ cánh để đơm trái rồi hoa xoan rụng trắng đầu hồi ngõ vương hoa bưởi đâm chồi cành non hương giàn thiên lý vàng son cho ong chăm chỉ mật ngon mang về xuân mưa suốt thấy não nề nắng xuân vắng mãi bốn bề buồn tênh mong hè mượn nắng mà khênh để ve ngóng đợi cùng nghênh đón hè cuốc kêu tú kéo bạn bè trời sao trống trải như đè nàng xuân giao mùa xa cả người thân mà ai còn nhớ bước chân trong chiều
luc_bat
thơ lục bát: hôm nay mười sáu tháng mười sắp tới ngày lễ nhiều người gửi trao lời hay ý đẹp ngọt ngào gửi cho nửa ấy biết bao ân tình bởi vì phụ nữ chúng mình sinh ra đã sẵn tình nồng gửi trao nên xứng đáng hưởng ngọt ngào ai mà không có ôi sao thiệt thòi
luc_bat
thơ lục bát: ta ngồi trên đỉnh núi rơm nghe đâu phởn phớt mùi thơm của làng cốm thơm hương vị mùa màng cơm thơm hương đượm xốn xang quê mùa trẻ đi thành thị tranh đua già còn ở lại quê mùa cùng nhau cảnh xưa còn đó bờ ao trâu cày ruộng cạn nhớ màu rạ rơm
luc_bat
thơ lục bát: hẹn anh ghế đá công viên sao anh ôm ánh trăng vàng bỏ đi mình em còn biết nói gì phải nhờ cơn gió nói chi với chàng dận nhau đâu phải vội vàng rầm rì to nhỏ tỏ tường với nhau buồn vui dù đến trước sau phận trời đã định đi đâu cũng về anh đi ôm vội lời thề vượt qua sóng gió nhớ về bên nhau
luc_bat
thơ lục bát: núi đôi quản bạ hà giang có dải mây trắng vờn ngang cổng trời cảnh tiên thơ mộng tuyệt vời ai qua cũng mến lộc trời ban cho
luc_bat
thơ lục bát: chiều thầm lãng đãng mây xa sắc hương rạo rực thăng hoa bồn chồn trùng dương sóng cuộn bãi cồn dáng kiều thấp thoáng hoàng hôn tím gầy mơ màng phút tỉnh giây say bóng mờ lối vắng đá gầy phủ rêu bờ hoang lạc tiếng chim kêu hồn chiều than thở bao điều nhớ thương gió mây thăm thẳm dặm trường đếm ngày đong tháng thu vương khát lòng biển tình sóng gió mênh mông ngẩn ngơ nỗi nhớ tim hồng mãi yêu
luc_bat
thơ lục bát: một thương em nụ cười tiên hai thương má lúm đồng tiền xinh xinh ba thương ánh mắt chân tình bốn thương ngôn hạnh một mình nết na năm thương đức tính thật thà sáu thương dáng vóc rất là đáng iêu bảy thương nhỏ nhẹ mỹ miều tám thương mái tóc pha nhiều gió sương chín thương bạc phận má hường mười thương trắc trở con đường tình duyên đời em lận đận truân chuyên hoàng hôn lẻ bóng mắt huyền xót xa nhớ em nỗi nhớ thiết tha khát khao cháy bỏng thật thà từng đêm bao nhiêu mơ ước cùng em mặn nồng cay đắng môi mềm sẻ chia dẫu cho vật đổi sao lìa em ơi hãy nhớ ngày dìa đón anh thì thầm thổn thức xuân xanh lần đầu lần cuối mộng lành đẹp đôi
luc_bat
thơ lục bát: sống đời đừng để khói mây phù du che phủ giác linh chính mình suốt ngày lầm lỗi u mê tối tăm phiền não sân si tham cầu
luc_bat
thơ lục bát: năm nay đón tết tại nhà vì con cô vít lân la ngoài đường gian thờ thoang thoảng đưa hương xua màn u ám đoạn trường năm qua mắt cay ngấn lệ nhạt nhòa phòng không lạnh ngắt con xa chẳng về ngoài thềm gió lạnh lê thê nỗi buồn kéo đến não nề ruột gan vừa qua mưa núi gió ngàn giờ đây dịch bệnh lây lan nhiều vùng láng giềng chẳng được ngồi chung rượu ngon không bạn say cùng ai đây đào mai mấy cánh hoa gầy liêu xiêu dáng ngả lắt lay ánh đèn vui buồn lẫn lộn đã quen không đi vãn cảnh thôi bèn tại gia cầu cho mưa nắng thuận hòa chặn loài ôn dịch dân ta yên bình bốn mùa hoa thắm lung linh chung tay làm đẹp dáng hình nước non
luc_bat
thơ lục bát: một đời tôi đã dấn thân cho đời thêm đẹp cho vần thơ hay cho tình yêu mãi mê say cho người gần lại cầm tay trên đường
luc_bat
thơ lục bát: vầng dương chìm khuất xa xa màn đêm trùm phủ bóng ma chập chờn người hùng chợt thấy cô đơn một bầy quỉ ám căm hờn niềm tây
luc_bat
thơ lục bát: mỗi người có một ước mơ người cầu danh lợi người chờ giàu sang người mong quyền lực nhất làng người muốn tài sắc người màng hư vinh còn riêng với cá nhân mình sức khoẻ hạnh phúc gia đình bình yên
luc_bat
thơ lục bát: từ ngày anh chạm môi em trời đất say mèm hoa cỏ đầy thơ lăn tăn muôn sóng vỗ bờ nốt nhạc bây giờ giai điệu du dương khơi trong gạn đục đơm hương ong bướm tỏ tường vạn nẻo giấc mơ ngẫm nhìn ngọn gió phất phơ rụng xuống ơ hờ mấy nhánh tương tư chiếc hôn vị ngọt quê nhà cho hâm hấp nóng tình ta đong đầy trăm năm một thoáng mỏng dày có lẽ những ngày anh giấu thời gian ru đi lặng lẽ mơ màng hương ấm ngập tràn hòa quyện vào nhau mai sau cho đến mai sau một phép nhiệm màu nhè nhẹ mở duyên
luc_bat
thơ lục bát: em về bụi phủ đường xa chiều tàn trút nắng trên tà áo phai trong bâng khuâng có rã rời trong yêu thương có men đời xót xa gió bay lọn tóc nhạt nhòa dấu chân cát lấp phủ mờ tháng năm em về bóng nhỏ âm thầm cái nhìn còn đọng những lần chia tay cái nhìn nối bóng thêm dài dài thêm mỗi bước bên đời lẻ loi em về hơi thở mệt nhoài về trong giấc ngũ là lời ru êm xin cho ngọt giấc êm đềm dù chưa trọn giữ chút niềm yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: đêm nay em chắp tay cầu mình tròn giấc ngủ với bao mộng lành mỉm cười mơ giấc thanh bình em đến bên mình trao cả yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: xuân về có mấy câu ca chúc trang lục bát nhà nhà an vui tai ương dịch bệnh đẩy lùi hồn thơ mãi mãi nẩy chồi tươi xanh gia khang thịnh vượng an lành cháu con khỏe mạnh công danh vẹn toàn cầu cho quốc thái dân an tân xuân hạnh phúc ngập tràn tin yêu
luc_bat
thơ lục bát: cha con ham quý phụ tình bỏ mẹ ở lại một mình nuôi con tháng ngày vất vả héo mòn mò cua mót thóc nuôi con trưởng thành mong con cao lớn cho nhanh dù cho đời mẹ tan tành vì con cho con cuộc sống vuông tròn đời mẹ sương gió tuổi son phai nhoà mong con bằng được người ta học hành con chữ có nhà cao sang đời mẹ như cánh hoa tàn cho con cuộc sống đàng hoàng mẹ vui nhọc nhằn mẹ chỉ ngậm ngùi cho con chỗ dựa sống vui chan hòa con đi lên tỉnh học xa giàu sang phú quý bỏ nhà neo đơn nỗi buồn như gió vô hồn sơn hào hải vị quên ơn mẹ già mẹ rồi cũng phải đi xa chết trong hiu quạnh chiều tà cô đơn
luc_bat
thơ lục bát: cái cò đi đón cơn mưa mẹ tôi gánh cả nắng trưa ngoài đồng thân cò lặn lội bờ sông bẻ cong đòn gánh mẹ gồng trên vai bàn tay sần sạm vết chai gót chân một chạp nứt dài nẻ hanh cùn cùn lồi lõm mái gianh khói hun bếp rạ xung quanh gió lùa đồng sâu con ốc con cua tháng ba chớp giật trắng mưa nước tràn mồ hôi đẫm giọt gian nan vì đâu mẹ chịu muôn vàn đắng cay xác xơ thân mẹ héo gầy cả đời có được mấy ngày thảnh thơi lời ru lạc giữa cuộc đời trong câu quan họ người ơi đừng về
luc_bat
thơ lục bát: tháng năm năm ngoái mấy ngày sau khi mổ thận mình bay về nhà và cầm giấy hẹn tháng ba lại về bệnh viện kiểm tra một lần giặc cô vi đã hoành hành khắp châu âu tốc độ nhanh bất thường trẻ em không được đến trường kéo theo bố mẹ lĩnh lương ở nhà bến tầu phố xá nhà ga quanh năm tấp nập kẻ ra người vào sáng nay mới thấy buồn sao cả giờ chẳng thấy người nào vãng lai ông trời gây lắm thiên tai làm cho trần thế muôn loài xót đau con người chẳng chịu thua đâu diệt cô vid quyết hàng đầu khắp nơi
luc_bat
thơ lục bát: tình yêu ơi hởi tình yêu ngươi là ngọn lửa đốt thiêu tâm hồn tình yêu như cánh chuồn chuồn khi vui thì đậu khi buồn thì bay thà rằng lúc trước đừng yêu ️yêu rồi đau khổ ngàn thu sao đành yêu ai yêu chỉ một người đừng ham vật chất yêu người thứ hai trăm hoa đẹp nhất hoa hồng tình ta đẹp nhất là tình thủy chung
luc_bat
thơ lục bát: trót đà thề thốt cùng nhau trời kia có thấu lòng đau khóc thầm cầu trời một nén hương trầm mong cho con được một phần chi chi để lòng thỏa nỗi tình si gặp người năm ấy lòng ghi phần nào
luc_bat
thơ lục bát: cơm cha áo mẹ chữ thầy dắt dìu em nhỏ từ ngày măng tơ tấm lòng vàng các thầy cô bảng đen phấn trắng mong trò tiến nhanh học sinh bao lớp trưởng thành tỏa đi muôn ngả xanh cành tươi hoa chở bao những chuyến đò qua hậu văn tiên lễ ấy là phương châm thầy cô trọng một chữ tâm rèn người rèn chữ xứng tầm tương lai trống trường điểm gọi ngày mai góp cho đất nước nhân tài là đây
luc_bat
thơ lục bát: cái thời văn hoá bậc cao trang thơ lúc bát người vào cũng thưa số hay thì lại mắt mờ còn trên fay búc ko sờ đến nơi lớp trẻ thì nó thường chơi nó ko để ycái nơi la j nó xem nhũng thứ chi chi nên thơ cũng có chút j bn hơn có trang tôi cũng cảm ơn vào chơi đôi lúc cũng hơn để buồn mong rằng cứ giữ luôn luôn giao lưu phóng khoáng giải buồn giải vui cảm ơn các bạn biết rùi ko phải chuyên nghiệp thơ tui vầy và gửi lời thăm hỏi mọi nhà chúc vui chúc khỏe vui là hay hơn
luc_bat
thơ lục bát: em đi rồi nghĩa tình vơi hồn anh thẳng cánh dòng đời cuốn trôi men cay rượu đắng say mồi hồn thơ thi hứng giao bôi ghẹo đời lung linh ảo tưởng mình ơi đêm về vẫn mãi mỉm cười thế gian gieo chi cay đắng lầm than chúng sinh bươi trải thi gan với trời tai ương giáng họa muôn nơi lệ tuôn khéo mắt mưa rơi ngập đường nói sao mấy chữ làm gương ghi tên danh bảng coi thường sĩ phu lời khuyên vẫn cứ giả mù dương oai tác võ giống ngu hả người thế thời vinh hiển như chơi càng thêm khó nhọc rã rời xác thân ung dung lèo lái phong thần bảng vàng sáng mãi tri ân sử truyền con hồng cháu lạc rồng tiên ngàn năm văn hiến bao huyền thoại sao
luc_bat
thơ lục bát: thu qua đông lại đến rồi em như cánh én giữa trời lang thang đời em lỡ bước sang ngang người yêu đã quá phũ phàng lòng em đơn côi trong cảnh ban đêm gió lùa vách liếp lại thêm nỗi sầu đàn ai văng vẳng buồn rầu nhịp lên nhịp xuống làm sâu nỗi niềm nhớ xưa trăng rọi bên thềm anh ôm em giữa trăng đêm ngọt ngào giờ đây trong cảnh lao đao như hoa héo nụ như sao u buồn đôi lúc như kẻ vô hồn lòng như thắt lại bồn chồn vấn vương ra đi như kẻ tha hương bỏ xa ở chốn mến thương suốt đời bỏ xa tình cũ ai ơi em tìm đến chốn có người yêu thương em đi tìm lại con đường để rồi em lại yêu đương mặn nồng
luc_bat
thơ lục bát: đi qua sa mạc cuộc đời nắng thiêu nặng nợ than ôi đoạn tràng nhưng ở dâu đó quên rằng bóng cây rợp mát hoa đang nở đầy ở đâu đó chốn thiên thai là nơi an nghỉ hằng ngày chờ mong nơi linh hồn được thong dong đêm về sao sáng giấc nồng lâng lâng
luc_bat
thơ lục bát: hết mồi nhắm tạm lạc rang dốc chai rượu cạn ngỡ ngàng phút giây chiều qua trông thấy còn đầy in hình em đó phây phây má hồng bỏ làng từ dạo mùa đông em đi nỗi nhớ chất chồng trong anh với sao được gái nhà lành anh nghèo kiết xác chiếu manh đắp vào niềm sầu gửi tới trời cao cô đơn buồn tủi đêm nào cũng say trần gian một kiếp đọa đày ai người hiểu được đắng cay cuộc tình thôi thì tìm đến lưu linh khi say vùi được bóng hình mỹ nhân gọi em cũng đã ngàn lần mà sao biền biệt phù vân chốn nào
luc_bat
thơ lục bát: người đi ta nhớ làm sao cùng bao cảnh vật biết bao nỗi buồn đời ta trôi nổi phong trần dầm mưa dãi nắng cũng gần mười phương bắc nam đi hết phố phường chim bay mỏi cánh dầm sương dãi dầu nào ta đâu có cơ cầu bằng lòng số phận đi đâu cũng nghèo nếu còn một chút để theo núi cao vựa thẳm sẽ leo đến cùng khi nào không thể vẫy vùng mới chịu yên lặng về cùng quê hương nếu ai mà vẫn còn thương xin gửi hai chữ vấn vương cùng mình chao ai một chữ chung tình chân trời góc biển chúng mình có nhau
luc_bat
thơ lục bát: ngờ đâu gặp bác trong tù gia trung nhận rõ bạn thù phân minh quí nhau còn lại chút tình văn thơ ngày ấy nhục hình hôm nay cõi dương vắng bóng từ đây bác thiên cổ hận chưa ngày vui chung nhớ xưa tôi bác cùng phòng khoai sùng sắn độc một lòng nước non bác đi tôi ở ngậm hờn quê hương ngàn dặm mất còn khó thăm nén hương khóc bác âm thầm hồn sông núi gọi trăm năm bác về
luc_bat
thơ lục bát: rộn ràng ấm áp chan hòa đã nghe trong gió lời ca đất trời xốn xang tim cất thành lời biết ơn nhà giáo trồng người thầy cô trọn đời tận tụy chăm lo dưỡng bồi từng lớp học trò chăm ngoan vượt bao vất vả gian nan kể sao hết được công ơn cô thầy
luc_bat
thơ lục bát: bố con cu tí dạo chơi bổng thằng cu tí bố ơi xem kìa hai con chó chổ kia kìa tại sao nó lại đứng ngay giữa đường bố tí chó nó đang đùa hai con chó nó chơi trò lái xe một con là cái nhà xe con kia thì tập lái xe vô nhà nghe xong cu tí bổng à vụ này con thấy như là quen quen tối qua bố cũng lái xe mà sao bố để bánh sau ở ngoài
luc_bat
thơ lục bát: trẻ đã ngược già đành xuôi gác chèo ghé bến về nơi yên bình một tách trà đón bình minh đôi ba chén rượu gợi tình hoàng hôn câu thơ nhạt đãi trăng suông vọng nghe tiếng gió căng buồm ngày xưa
luc_bat
thơ lục bát: chỉ là cặp rắn hổ mang cớ sao lại phải rềnh rang thế này chắc là rỗi quá đặt bày cho thiên hạ biết mặt mày minh quan
luc_bat
thơ lục bát: thương em lặn lội thân cò tháng năm vất vả âu lo một mình nặng lòng nhân hậu nghĩa tình nỗi niềm cay đắng lặng thinh tháng ngày thanh xuân nắm tháng tàn hai ưu tư trĩu nặng oằn vai một đời
luc_bat
thơ lục bát: ta vô bãi biển sầm sơn chiều hè từng lớp sóng cồn khơi xa trong xanh nước biển mặn mà đoàn tầu rẽ sóng vào ra nặng hàng biển xanh vời vợi xốn xang gió lùa bãi cát mịn màng chiều hôm hàng dừa nghiêng bóng soi gương em đi tắm biển má hường dáng xinh
luc_bat
thơ lục bát: mạn thuyền quan họ chênh vênh câu kim chỉ cứ bập bềnh khó xâu áo mình muốn đổi cho nhau lại e nước cả sông sâu ngắn sào phải người nón thúng quai thao từng hò hẹn tựa chiêm bao thuở nào gừng cay ở ngọn sông đào mà câu muối mặn sóng trào đến tôi sông hồng sông đuống phân đôi câu giã bạn sóng lở bồi võng la con thuyền lục bát mưa sa tròng trành mắc cạn nơi tà áo em
luc_bat
thơ lục bát: đêm rồi em thức quá lâu sớm nay lên rẫy gục đầu ngủ quên hoa thơm hương trải muôn miền trong mơ bỗng gặp nàng tiên giáng trần cùng đi giữa chốn thanh tân xung quanh đồi núi mây vần nhẹ bông xa xa một dải nắng hồng có chảng thiện sĩ dáng trông thẫn thờ vô tỉnh bắt gặp tứ thơ vần gieo nối nhịp em chờ trao tay gió rung hồn lá vơi đầy giật mình tỉnh giấc nắng ngày xuyên ngang rưng rưng bỗng nhả lệ hàng người đâu trong mộng lại mang tơ sầu non ngàn cũng nhỏ dòng châu câu thơ đòi đoạn bác cầu yến oanh lơ thơ tơ liễu buông mành hồn mơ bóng quế lanh canh mõ chiều má hồng ủ nỗi cô liêu ngẩn ngơ trong mộng cánh diều đợi ai
luc_bat
thơ lục bát: nỗi lòng sợ nổi phong ba thả tâm vào quét lá đa trong chùa chợ đời kẻ bán người mua riêng tôi chỉ sợ thắng thua phàm trần thiện tâm hướng tới chữ nhân vẫn lo số kiếp một phần không may sợ đêm chả sáng như ngày bước chân cố tránh chua cay vẫn về sợ đời cứ thả bùa mê xa hoa lấp ló ê chề bủa vây sợ mình sẵn cái thơ ngây sẩy chân đã đến ngõ lầy lối ra mong đời chả có phong ba để ta vẫn mãi là ta như hồi mong mình chả lạc bước trôi mang tâm an toạ gửi nơi cửa thiền
luc_bat
thơ lục bát: gặp em trên đảo bình ba áo là mây trắng váy là sóng xanh nụ hôn đêm sáng đầu gành mảnh sao lấp lánh đậu nhành san hô nhởn nhơ qua những cuộc tình gặp em mới biết là mình cô đơn lang thang nghe sóng vỗ bờ sóng xô ta ngã cứ ngờ em xô thuyền tình vỡ bến hư vô câu yêu mắc cạn dưới hồ tương tư ôm buồn buồn cũng vỡ đôi nửa quay quắt nhớ nửa bồi hồi mơ chưa yêu chưa hết dại khờ yêu em để biết đợi chờ em yêu
luc_bat
thơ lục bát: về quê tìm cái cầu ao cái nơi thuở trước gói bao ân tình nhớ người ngồi đó soi hình tóc dài áo gụ thân mình mảnh mai nhớ đêm ngồi cạnh cầu ao tôi cùng người đó đếm sao trên trời nhớ đêm hai đứa ngồi chơi vì con đom đóm hai người tắm ao nhớ đêm trời vắng trăng sao cầu ao em khóc tôi vào trường sơn mình em ôm trọn nỗi buồn cái cầu ao ấy là nguồn động viên trường sơn bom đạn liên miên cánh thư sao đủ nối niềm riêng tư bao năm biền biệt xa quê đến ngày trở lại mọi bề đổi thay làng xưa đường cũ còn đây tóc dài áo gụ gió bay nơi nào mình tôi bên cái cầu ao bao nhiêu kỷ niệm gom vào trong tim
luc_bat
thơ lục bát: nhớ xưa tuổi lúc còn thơ lời ru của mẹ ầu ơ ngọt ngào hòa trong tiếng gió rì rào ngả nghiêng khóm trúc bên ao sau hè nhớ xưa những buổi chiều về nắng xuyên kẽ lá bụi tre đầu làng gió vờn đồng lúa chín vàng ngày mùa cơm mới nồng nàn mẹ đơm nhớ xưa những buổi tan trường nhanh chân vui bước trên đường bờ đê mẹ quang gánh vãn chợ quê có quà thơm thảo đề huề con vui mẹ giờ lạc chốn xa xôi hôm nay nhớ mẹ ngậm ngùi câu thơ lòng hy sinh mẹ vô bờ mẹ cho con những ước mơ vào đời
luc_bat