text
stringlengths
76
5.62k
the_loai
stringclasses
1 value
thơ lục bát: xuân về xin gửi đảo xa lời thơ chúc tết quê nhà thân yêu trường sa sóng vỗ sớm chiều gửi về biển đảo bấy nhiêu ân tình giữ cho biển mãi trong xanh đất liền quê mẹ yên bình đón xuân ngày đêm sóng vỗ thì thầm tiền tiêu tổ quốc anh ngăn quân thù xuân về xin gửi lời thơ thay lời tâm sự chắt từ con tim đất liền quê mẹ bình yên ơn người lính đảo ngày đêm xa nhà mấy mùa xuân đã đi qua mấy mùa bão tố phong ba sóng vờn tổ quốc ơi có chúng con giữ cho đất mẹ trường tồn ngàn năm
luc_bat
thơ lục bát: tặng người che ướt cho tôi cái hôm mưa bão đầy trời nhớ không quán xanh một chiếc ô rơi nghiêng nghiêng như đợi tay người cầm lên hình như ô ấy của em che tôi cái buổi đầu tiên hẹn hò xin em đến một lần thôi nghiêng ô che lại cho tôi một lần tóc thơm trộn tóc hoa râm cho hơi thở cũng phập phồng bóng mưa cho hương ngan ngát tiễn đưa tình tôi về chốn mộng chưa khởi nguồn
luc_bat
thơ lục bát: đã cùng nhau bấy nhiêu năm kề vai sát cánh nhọc nhằn cùng lo lũ lam trên một con đò đắp vun hạnh phúc một kho tình đời quãng đời gian khó chơi vơi tòng quân tiếp bước khắp trời xa quê yêu thương mang nặng câu thề đến ngày chiến thắng về quê sum qua rồi cơ cực đắng cay mùa xuân đại thắng tràn đầy ước mơ mùa xuân rực rỡ bóng cờ ăn mừng chiến thắng trang thơ ngày về chứa chan mắt lệ tình quê bắc nam sum họp bốn bề hoà ca giặc tan ta được một nhà thủy chung son sắt ngát hoa anh
luc_bat
thơ lục bát: mới yêu anh nói thì thầm em là tất cả không nhầm đâu em thế rồi em ốm chẳng thèm ghé qua để hỏi thăm xem thế nào ngày xưa anh nói ước ao bên em mãi mãi ngọt ngào xẻ chia vậy mà vừa mới hôm kia anh trên phố ấy ô kìa ôm ai anh cùng người ấy sánh vai trên con đường cũ hương nhài chưa phai còn em vẫn nhớ nhung hoài chẳng bao giờ nghĩ ai ngoài mình anh vì tin lời hứa mỏng manh vì anh vẫn đến làm lành đôi khi và anh đã nói những gì người con gái đó không bì được em giả buồn nước mắt lem nhem để em tưởng thật nỗi niềm yêu thương tình em chưa hết vấn vương cố quên tất cả tình trường anh qua hai tuần anh chẳng sang nhà bỗng nghe tiếng pháo nơi xa vọng về lòng em đau đớn tái tê lại thêm lần nữa lời thề gió bay chuông kêu điện thoại số này thôi anh em đã hiểu ngay sự tình chẳng gì có thể thanh minh từ giờ sẽ chẳng chung tình với anh
luc_bat
thơ lục bát: anh về gối mộng trăng sao nghe thơ em rót mật vào hồn anh tóc nào thơm ngát đồi xanh pha mơ vào mắt ngậm vành tinh khôi long lanh áo lụa tơ trời ngẩn ngơ bờ nắng lòng vơi thác ghềnh gió đem hương cúc lên ngàn màu thu say cánh bướm vàng tương tư người dâng chén rượu tâm hư rủ ta uống cạn sầu vơi mắt tình nến tàn bấc lụn chờ em tình duyên mấy kiếp chênh vênh nỗi này gió khuya đợi áng mây trời giấu yêu trong tóc giấu đời trong mơ gọi em chín cõi sương mờ mùa vơi chén cạn lững lờ khói bay lỡ mai tàn cuộc hoa này về đâu cánh bướm hiên tây hững hờ
luc_bat
thơ lục bát: mời anh đến với quê em làng quê yên tĩnh êm đềm tháng năm cánh diều no gió chẳng ngăn chao nghiêng vi vút trăng rằm sáng trong mời anh mời bạn nhớ mong làng quê nắng rọi trong lòng thảnh thơi lũy tre khe khẽ gió vơi bóng hình thôn nữ đất trời tinh khôi lời mời chân thật chẳng thôi làng quê cảnh đẹp lộc chồi đơm hoa hồn thơ chỉ lối tình ca ý thơ hoa nở mặn mà dạ say
luc_bat
thơ lục bát: dáng chiều vàng rực sông quê dáng em tha thướt triền đê đợi chờ ngắm mà lòng những ngẩn ngơ tìm anh thổn thức câu thơ tỏ bầy hoàng hôn tấy đỏ chân mây bóng em dài đổ nghiêng đầy trong anh trời xuân mai nở trĩu cành dáng hình em đã kết thành bài thơ
luc_bat
thơ lục bát: ông từ hàn quốc sang đây tình yêu trái bóng chứa đầy trong tim vì tình hữu nghị hai bên việt nam hàn quốc bắc thêm nhịp cầu sao vàng cờ đỏ ông yêu cũng như cầu thủ biết điều ông răn ông dậy vào trận hiên ngang tinh thần là phải những chàng chiến binh tư duy chiến thuật cho tinh cái đầu giữ lạnh đường banh phải tài truyền đúng địa chỉ cấm sai chọn công lựa thủ tỏ tài tinh binh thương yêu cầu thủ chân tình cầu thủ vì thế hết mình vì ông cầm quân mới chỉ hai năm tỏ tài thao lược đủ tầm cơ mưu thời gian chưa phải là nhiều bóng đá việt đã nhiều chiều đổi thay ngôi vương a f gần đây đất thường châu tỏ mặt mày á châu
luc_bat
thơ lục bát: những ngày mái tóc lưa thưa mắt ta đón hạt cơn mưa tháng mười bây giờ mưa chẳng còn rơi mà sao ta vẫn buồn vơi nỗi sầu như vừa tháng bẩy mưa ngâu đung đưa hoa dại tóc nâu buông thề ngày xưa ta vẫn đi về con đê mòn lối tràn trề cỏ hoa buồn đâu mà mắt lệ nhòa nhớ ngày xưa ấy chúng ta bên đường ghen lòng hoa tỏa ngàn hương se tình hai đứa tựa lương vai mềm ta ngồi ngắm cảnh sao đêm com chim thánh thót bên thềm cỏ xanh nhủ thầm vẫn gọi tên anh mà trong vô vọng thôi đành lặng im rừng sâu đâu thể kiếm tìm lòng đau dạ thắt trái tim rã rời gió đông lạc lõng phương trời cơn mưa khẽ lạnh để rồi mất nhau
luc_bat
thơ lục bát: câu chuyện cực ngắn bạn ơi nhưng thông điệp gửi cho đời bao la yêu thương đâu cứ phải quà thời gian ấy chính điều ta rất cần trăm năm con tạo xoay vần thời gian xin bạn hãy giành cho nhau thời gian nước chảy qua cầu thời gian nhuộm bạc mái đầu lứa đôi
luc_bat
thơ lục bát: mừng đảng chín mươi mùa xuân chặng đường vất vả gian truân qua rồi tương lai nước việt sáng ngời quyết tâm gìn giữ đất trời cùng xuân năm xưa theo đảng hành quân đánh tan lũ giặc điên cuồng xâm lăng khó khăn vẫn vượt băng băng tiến như thác lũ cuốn phăng quân thù nước non sạch hết mây mù việt nam độc lập ngàn thu vững bền theo đảng bác quyết bay lên hóa rồng châu á lượn trên bầu trời xuân về rực rỡ rạng ngời công ơn đảng bác muôn đời không quên việt nam quyết chí vươn lên sánh vai thế giới đi trên đường dài
luc_bat
thơ lục bát: buông tay ở chỗ nắm tay em tên thân thuộc tháng ngày song song bay trên mùa lắng xuống ngày nghe chiều biển hát sóng hoài vang xanh
luc_bat
thơ lục bát: nuôi em dài tóc trắng da bây giờ em đã rời xa tôi rồi ngày nào em nói yêu tôi không gì ngăn cản chia đôi chúng mình nghĩ rằng em sống có tình còn ai hơn nữa khi mình chung nơi giờ thì em đã ra khơi đi theo tình mới bỏ rồi tình xưa lăn vào những cuộc mây mưa quên đi cái chuyện ngày xưa thế nào gặp em trong trận mưa rào lang thang lê bước chốn nào dưạ nương thấy em cảnh khổ anh thương bụng mang dạ chửa biết đường nào đi thương em gặp cảnh sầu bi sớm hôm chăm sóc nhớ gì hay không nuôi em mặt trắng má hồng đủ lông đủ cánh sổ lồng bay xa em đi tìm lại người ta hay về cuộc sống xa hoa lúc đầu công anh xúc tép bấy lâu cò ăn cho béo tìm đâu thấy cò
luc_bat
thơ lục bát: ùa về ký ức trong ta bằng lăng sắc tím nở hoa gọi hè phượng đỏ cùng với tiếng ve hạ về gọi nắng trưa hè gắt gao hè về vàng nắng hanh hao càng thêm oi bức gió lào nồng oi hè về giọt nắng thưa thoi trưa hè nắng gắt nắng oi gió nồng hè về mang những mưa giông nông dân vất vả cấy trồng lúa ngô hè về xa bạn thầy cô lặng thing tiếng trống thầy cô mái trường xa luôn lớp học thân thương với bao kỷ niệm vấn vương trong lòng cùng bao ước muốn nguyện mong dù bao cách trở trong lòng có nhau thành công ta bước thật mau hè về giọt nắng hạ màu không quên
luc_bat
thơ lục bát: chiều xưa gió nhẹ bên sông có thuyền tuổi mộng lướt trong sóng tình tim yêu hòa quyện đôi mình in trong đáy nước họa hình đắm say chợt về một thoáng hương cay ngang qua khóe mắt trời mây não nùng đó đây chia cách muôn trùng cách xa vạn dặm mịt mùng viễn phương thuyền đi ủ dạ nhớ thương bến thì phẳng lặng tơ vương cõi lòng hoàng hôn rũ rượi má hồng lam chiều sắc nhạt hương nồng phôi pha chiều nay một thoáng nơi ta thuyền tình viễn xứ trôi qua nửa đời dư âm môi tím rạng ngời lâng lâng hoài niệm một thời lãng du bên thềm gió cuộn màn thu ta về một thoáng vi vu năm nào đồi thông sắc úa nhạt màu cô thuyền vẫn cứ dạt dào hương xưa
luc_bat
thơ lục bát: từng đêm anh muốn viếng thăm từng đêm anh vẫn một lòng nhớ em từng đêm anh vẫn cầu xin từng đêm anh vẫn ngóng tin em hoài từng đêm cạn chén ngó trời từng đêm anh vẫn vơi buồn trong thơ từng đêm anh vẫn ngóng chờ từng đêm anh vẫn mộng mơ bóng nàng
luc_bat
thơ lục bát: như vua ngai tía lọng vàng bất nhân độc ác cũng tan cuộc đời nhân quả đúng lắm con ơi phải nên kính trọng một đời tổ tiên ở lành con sẽ gặp hiền kiếp đời quả báo nhãn tiền đấy thôi đồng tiền bạc lắm than ôi tình riêng cũng bỏ miếng mồi tranh nhau
luc_bat
thơ lục bát: thời nay chỉ có bùi hiền nổi danh tiến sĩ điên điên khùng khùng cộng đồng chửi bới lung tung hiền vẫn theo đuổi tới cùng mới ghê ý tưởng kải kác thật phê đưa cả dân tộc về thời hồng hoang dã tâm của bọn sói lang mưu đồ hán hóa việt nam thuộc tàu kải kác đớt nghọng tào lao học theo chắc chắn là vào nhà thương
luc_bat
thơ lục bát: mây chiều giăng khắp trời xa có người đứng giữa ngã ba mà nhìn nhớ quê có bạn thân tình nắng mưa dầu dãi cho mình niềm riêng thương cha mẹ bước ngã nghiêng ngôi nhà trống vắng bên hiên gió lùa có người chờ mãi già nua con đò chèo chống hai mùa trầm tư bóng chiều soi nước lắc lư tàn cây rũ lá dường như héo sầu nhớ người đi biệt nơi đâu để ai buồn đợi từ lâu mõi mòn dù cho kẻ mất người còn tình quê giữ mãi vẹn tròn ai ơi bây giờ mỗi đứa một nơi cùng mang tâm sự cuộc đời ly hương
luc_bat
thơ lục bát: chàng ơi buông áo em ra để em đi chợ kẻo mà chợ trưa chợ trưa ai bán mà mua về muộn chồng giận bu chua chát lườm ra đường gọn ghẽ tinh tươm về nhà là mẹ cu bờm cái na lưng ong da phấn điệu đà má hồng mắt biếc mặn mà duyên quê thấy em quân tử mẩn mê tương tư vỗ gối tràn trề ước mong chàng ơi hãy giấu trong lòng em là phận gái có chồng rồi nha xin chàng chớ có la đà thuyền về với bến hoà ca khải hoàn phượng rồng quấn quít song loan môi son duyên thắm dáng lan tặng chồng
luc_bat
thơ lục bát: lá vàng trải kín lối xưa thềm đông cây đứng gió ngơ ngẩn buồn thuyền về bến đợi hoàng hôn cây thay màu lá tóc còn xanh xao
luc_bat
thơ lục bát: bảo dại thì đúng dại rồi bảo khôn thì cũng có lời thấy khôn bảo hâm thì đã nghe đồn bảo điên mà vẫn tỉnh còn yêu em thông minh đã mấy người khen lấm lem thì cũng có phen đã từng tiếng tăm nếu sợ thì đừng giả lơ cũng khiến kẻ mừng người lo thiên hạ đùa mặc người ta thị phi có tự xưa xa lắm rồi
luc_bat
thơ lục bát: em về chưa kịp cầm tay đã câu ly biệt ngày mai xa rồi em đi để lại khoảng trời pha lê ngày ấy nụ cười ban sơ cây xoài buồn đứng ngẩn ngơ không em tôi biết đợi chờ ai đây hương thầm thoang thoảng tóc mây vắng em tôi thấy ngày dài hơn năm em về chưa kịp tay cầm câu ru con ngủ đã thành ca dao tôi em chưa nói lời nào giậu mồng tơi cũng bên rào lặng câm bỗng đâu trời đổ mưa dầm nước trong nước mắt tần ngần mà đau vẫn còn nghe xuyến lòng xao thương câu lỡ hẹn trầu cau sang mùa sau vườn cây khế năm xưa em về như thể buồn chua chát lòng chiều mưa bong bóng phập phồng em đi để lại nỗi buồn mênh mông
luc_bat
thơ lục bát: quê hương ráng đỏ trời chiều cha xa khơi khuất mẹ nhiều âu lo quê hương sao lấp mặt hồ người đi kẻ ở đôi bờ thương thương quê hương trăm vạn nẻo đường bước chân tuổi trẻ dặm trường chông chênh quê hương hai tiếng ngọt lành cho ta ít ít cho mình hơn hơn
luc_bat
thơ lục bát: không tình chưa chắc đã buồn tiền nhiều ai bảo đi buôn là còn chưa xanh đã chắc trái non hẳn ai cũng biết trăng non đâu tròn đã yêu thì phải sắt son nghèo tình nhưng vẫn vuông tròn an nhiên đôi bờ đâu phải cách duyên khi tình vương nắng mơ tiên tình nồng chỉ cần chút nắng chiều đông một lòng chân thật má hồng cứ phiêu nụ hôn thắm đỏ ráng chiều yêu nhau tình nhớ ai phiêu mơ màng cũng đành thế vậy mơ hoang giầu sang đâu phải nắng vàng tình reo không tiền chưa hẳn đã nghèo đôi khi chỉ một nụ yêu cũng giầu
luc_bat
thơ lục bát: mưa gieo nỗi nhớ em ơi tiếng mưa thổn thức nhắc lời tình yêu nhớ em nhớ cả những chiều buồn dâng đáy dạ cô liêu một mình mặt hồ gợn sóng lung linh mây bay u ám trở mình trên cao sấm rền từng đợt mưa rào bỗng anh thấy nhớ chênh chao phút này
luc_bat
thơ lục bát: sụt sùi tháng bảy mưa ngâu nhớ em lòng dạ héo sầu tái tê phương xa nỗi nhớ tràn trề yêu thương ráng đợi anh về nhé em vắng xa nhung nhớ ngày đêm mưa sầu rả rích nhớ em ngập lòng đêm nay trời đổ mưa giông rèm thưa song cửa ngóng trông mỏi mòn tình chung một dạ sắt son trùng khơi biển cả núi non cũng gần ngày đêm thương nhớ bao lần tâm tư thương tưởng như gần bên nhau nửa khuya giấc ngủ chiêm bao giấc mơ tuyệt đẹp trầu cau sang nhà đẹp lòng hai họ mẹ cha bên em say đắm nở hoa ân tình canh ba gà gáy giật mình mưa sầu lạnh giá ấm tình đôi ta em ơi ngày ấy không xa mưa ngâu dứt hạt duyên ta thắm nồng
luc_bat
thơ lục bát: góc đời vọng gió thở than rượu ai mở nút để tràn bọt tăm nâng ly mời uống cùng trăng vần thơ xếp mãi chẳng bằng mộng xưa bên nhau quen nắng vui mưa trăng say trong mắt gió lùa nụ hôn buồn vui xếp chất tâm hồn nhớ vương cả lúc học ôn văn bài bây giờ ký ức đã phai bây giờ xa cách mộng hoài gửi trăng rượu thơm uống với chị hằng lệ cay trong dạ xếp bằng vần thơ
luc_bat
thơ lục bát: làng ta có một dòng kênh xôn xao nỗi nhớ nổi nênh nỗi buồn bình minh rồi lại hoàng hôn trên cầu đứng đó bồn chồn đợi nhau hình soi bóng nước dưới cầu lặn tăm cá lội biết đâu mà tìm để rồi vỡ nát con tim tương tư tình đã nhấn chìm đáy kênh
luc_bat
thơ lục bát: chiều nay anh gửi cho em cơn mưa mùa hạ êm đềm phố quen vơi chiều vạt nắng vàng hoen hương mùi của gió thân quen lối về mưa về vui lắm hả hê nghe như tiếng nhạc chiều hè gọi ai cơn mưa ướt vạt áo dài thương em nắng hạ hai vai ướt mềm mưa về hoa nở bên thềm sợi trăng lách cửa trong đêm gọi mời ru em giấc ngủ canh đời em ơi ngủ nhé trăng rơi bên lầu đêm nay thức trọn canh thâu gửi em mưa hạ và câu thơ tình thơ anh dêt mộng đôi mình kết đan thành sơi tâm tình gửi trao
luc_bat
thơ lục bát: tôi yêu lục bát việt nam rất hay và lại chứa chan ân tình nhờ thơ ta mới biết mình để ta trao đổi chút tình với nhau
luc_bat
thơ lục bát: gặp em ở quán cà phê chiều đông gió rét thổi về từng cơn em ngồi lặng lẽ cô đơn hai mắt ươn ướt tủi hờn điều chi từ ngày em bước chân đi lấy chồng ra tỉnh nhiều khi thật buồn tối ngày lo chuyện bán buôn tính toán lờ lãi luôn luôn bất hoà không quen đô thị phồn hoa người ta bóng gió chê là nhà quê chồng hay đi vắng ít về mải vui bè bạn say mê cầm kỳ cà phê đọng chát bờ mi mới thấy vị đắng ra đi thủa nào áo ấm cũng chả mặc vào gió về hun hút xát cào thịt da vô tình chuyện của người ta mà tôi cháy ruột xót xa đứng nhìn chiều đông góc phố im lìm tôi và em cứ đắm chìm triền miên mặt trời mờ ảo nghiêng nghiêng vài ba sợi nắng cho riêng chúng mình
luc_bat
thơ lục bát: mong em sống thật với lòng dù sao tình nghĩa cũng là đầu tiên bạc tiền cũng quý đừng nghiền làm ra chính đáng mới nên tiêu sài không tham lợi dụng người ta đồng tiền bẩn thiểu chắc là khó xơi tiền làm tình nghĩa xa nhau tiền làm thân thích hóa ra người ngoài tự tâm phải hiểu đúng sai tự mình mình hiểu điều gì sâu xa vi sao có chuyện buồn tình vì đâu mình phải một mình chơi vơi sống đời hỏi được bao lâu tại sao không thể cho nhau nụ cười mai này cát bụi về già buồn thiu côi cút thân ta một mình
luc_bat
thơ lục bát: anh về tìm lại chút xưa một thời áo trắng còn chưa úa vàng nhớ mùa phượng nở hè sang những dòng lưu bút chứa chan trữ tình tìm ai đôi mắt long lanh núp sau cánh phượng tỏ tình ngây thơ anh về tìm lại chút xưa một vầng trăng cũ một bờ mi cong anh về tìm lại nhớ mong nửa mơ nửa thực nỗi lòng chênh chao tìm em cái thuở ban đầu tìm nơi hò hẹn và câu thơ tình
luc_bat
thơ lục bát: sắp đến ngày giỗ mẹ rồi con trai nhớ mẹ bồi hồi mẹ ơi nhớ hình dáng mẹ một đời lưng khom bóng xế chơi vơi bãi bờ nhớ thời lúc thuở bé thơ ầu ơ mẹ hát giấc mơ canh dài nhớ khi trái gió trở trời đêm năm canh mẹ thức thời năm canh khi con đã lớn trưởng thành tình thương của mẹ càng thêm rộng dài lo về cuộc sống tương lai lo luôn hạnh phúc trọn đời cho con nay giờ mẹ mãi chẳng còn con thương nhớ mẹ héo mòn mẹ ơi công lao của mẹ biển trời sông sâu núi thẳm chẳng vơi nổi còn ước gì giờ mẹ bên con để con đáp trả đền ơn hỡi người nhưng nào ước được mẹ ơi mẹ đi đi mãi xa rồi mãi xa
luc_bat
thơ lục bát: hương xuân dân chủ trong lành bay vào đất việt lay mầm tự do nhân quyền bình đẳng ấm no toàn dân vùng dậy sóng xô bạo tàn việt gian tàu giặc rã tan trong ngoài quốc thái dân an thanh bình
luc_bat
thơ lục bát: người về với nhụy cùng hoa bến xưa gửi nhớ chiều tà gửi nhung ta đem tình ái theo cùng đói no sầu khổ về chung giữa lòng thuyền buồn neo đậu bờ sông để cho nước tủi xuôi trong tháng ngày người đi chốn ấy có hay tình xa còn nhớ đắng cay ngọt bùi còn đâu giây phút vui tươi còn đâu khoé mắt nụ cười sẻ chia trăng tàn gác bóng non khuya mây che khuất lối xa lìa cố nhân tìm về chốn ấy đầu sân thấy đâu dấu tích bàn chân thuở nào còn chăng cơn gió lao xao liễu buông tóc rũ xạc xào tháng năm trăng hờn nghiêng bóng hỏi thăm người đi tận chốn xa xăm có buồn
luc_bat
thơ lục bát: biển trời mây nước lung linh bồng lai họa cảnh hữu tình làm sao hiu hiu gió lọt song đào sẽ đưa thoang thoảng hương vào khuê trang
luc_bat
thơ lục bát: bây chừ sáo đã sang sông giờ ta lẻ bóng cõi lòng tái tê dậu xưa lối hẹn đi về đổ câu thề ước đam mê thuở nào bìm bìm nở tím bờ ao leo về bến cũ sóng trào nhớ mong tình tan nghe buốt cõi lòng kia người yêu vội theo chồng giàu sang đã quên đêm mộng trăng vàng hết rồi câu hứa lỡ làng duyên ta tan theo cuộc sống sa đà vèo bay ân nghĩa chẳng qua vì tiền giấc nồng thắm mộng thuyền quyên mơ làm chi nữa ưu phiền bám theo bây giờ dậu đổ bìm leo tình kia đã hết tan vèo giấc mơ
luc_bat
thơ lục bát: em là con gái thị thành tình yêu sâu đậm với anh em về rộn ràng đám cưới làng quê phu thê kết bái lời thề sắt son rượu hồng chúc phúc tình tròn tiệc tan mẹ chỉ phần con đây này em nhìn lại tưởng mình say mẹ ơi sao nỡ đọa đày thân con lệ xưa tục cũ vẫn còn dành phần thử việc dâu con mới về trông vườn bát đĩa em phê rửa xong từng ấy em về tây thiên thân em liễu yếu thục hiền chồng ơi trợ giúp gọi liền cứu em kiếp sau em chẳng dám thèm lấy chồng sướng thế xác em chẳng còn
luc_bat
thơ lục bát: ra đi nhé những buồn đau tình yêu giờ hóa giọt sầu trong tim ngày mai rồi nắng sẽ lên hong khô những nỗi chênh vênh đời thường vùng vằng dứt sợi nhớ thương chông gai rải bước con đường tôi đi sầu làm chi khóc làm chi phút nông nổi ấy sầu bi tháng ngày giật mình sau giấc mộng say tim đang bật khóc tháng ngày hoang vu
luc_bat
thơ lục bát: em ơi chín đợi mười chờ từ đấy tới giờ trĩu nặng tương tư tương tư cháy bỏng tuổi thơ vượt đèo lội suối qua đò tìm nhau tương tư rụng cả vườn cau ngàn dây trầu héo khiến đau lòng trời yêu nhau yêu trọn kiếp người vật đổi sao rời chưa hết tương tư
luc_bat
thơ lục bát: hỡi ai nhẹ bước lối mòn vầng thơ ngõ vắng chân thon thẫn thờ còn nguyên đó những câu thơ ngày xưa bà đọc đến giờ chửa quên
luc_bat
thơ lục bát: người ơi người ở đừng về câu hò ví dặm trăng quê ngày nào đêm quê trăng sáng đầy sao lời ru sáng tỏ biết bao nhiêu tình đầu em đội chiếc nón xinh quai thao nặng nghĩa sâu tình anh ơi mời anh ở lại đây chơi dân ca em hát dành lời cho anh câu hò ví dặm trong lành thương nhau sao nỡ vội vàng chia xa nếu thương về ở chung nhà cùng nhau sớm tối mặn mà bên nhau trên đồng anh trước em sau cùng nhau vun vén hoa màu đẹp xanh anh là cánh bướm chung tình đêm đêm em nguyện hai mình thành đôi em vừa thưa với u rồi trầu cau mang đến u ngồi tim cho ngoài ra sính lễ đừng lo chỉ cần mấy cỗ để o chúc mừng xóm làng chúc tụng tưng bừng câu hò ví dặm đến hừng đông thôi bây chừ hạ đã sang rồi áo the em mặc đêm về chờ anh
luc_bat
thơ lục bát: hỏi người có thấy xót đau sao không chịu nói cho màu thêm tươi dù cho chỉ một nụ cười là anh cảm thấy tươi vui trong lòng
luc_bat
thơ lục bát: miền nam đã giải phóng rồi mà bao người lính đứng ngồi nơi đâu núi rừng hay chiến hào sâu hay ngoài hải đảo đục ngầu bên sông trái đất trời rộng vô cùng hoà vào hạt cát đất nồng giá gương đâu đây thoang thoảng mùi hương tâm nhang ai thắp mà thương cuộc đời chắp tay khấn vái đất trời sống khôn thác để rạng ngời cháu con một đời vì nước vì non giữ nền độc lập vẹn toàn ước mơ người lính nằm đó đang chờ về nơi tổ ấm đón chờ hồn thiêng phù hộ cho cả gia đình hòa cùng non nước dựng nên cơ đồ
luc_bat
thơ lục bát: một mình bên ly cà phê quanh ta bóng dáng em về thênh thang từng giọt buồn xuống mênh mang ngoài kia gió buốt ngỡ ngàng phố mưa quán hẹn gợi nhớ mùa xưa quay lưng bóng dáng em vừa chợt qua áo ai bay giữa hồn ta chiều mênh mông tím nhạt nhòa dư hương biển dạt dào nỗi sầu vương lặng im trong nỗi vô thường nhớ nhau nhiều khi lòng thấy chợt đau từng cơn sóng vỗ nát nhàu buồng tim
luc_bat
thơ lục bát: nghiêng chiều rót nắng cho đêm nghiêng hoàng hôn ngủ bên thềm ái ân nghiêng trăng thao thức tình quân nghiêng anh một nửa duyên phần yêu thương nghiêng hoa rụng xuống vô thường nghiêng hồi kinh tụng con đường bụi bay nghiêng xưa nghiêng mối tình say nghiêng mùa sen nở hạ lay lắt buồn nghiêng đàn mấy sợi tơ buông nghiêng câu duyên nợ lửa hương phai rồi nghiêng đời nghiêng những xa xôi nghiêng câu từ tạ người ơi tạ từ
luc_bat
thơ lục bát: xin đừng xáo sợi bòng bong kẻo em mang tiếng lạ dòng lẳng lơ xin đừng xới những hững hờ để em ảo vọng ngu ngơ mong chờ xin đừng cày những đường tơ ngẩn ngơ em tưởng giấc mơ ái tình xin đừng cuốc tím chiều xinh mà em tiếc nuối rung rinh xuân thì xin đừng vun những thị phi tội thân em lắm được gì đâu anh mai rày cỏ lụi ruộng hanh lấy chi mà giấu mong manh mềm lòng
luc_bat
thơ lục bát: gặp nhau tặng một lá trầu để em e thẹn cúi đầu làm duyên vài lời trò truyện rồi quen má hồng ửng đỏ em liền bỏ đi khi yêu chẳng biết nói gì hẹn hò thì sợ những khi đông người gặp nhau chẳng nói nên lời xa nhau lòng giạ bồi hồi nhớ thương tơ hồng kết mối duyên lương cho đôi ta gặp vấn vương tình đời cho dù xa cách muôn nơi cho dù cách trở chẳng dời xa nhau tình yêu như có phép màu tâm hồn trẻ mãi như cau với trầu tặng nhau một nụ hôn đầu tặng em cả một vườn trầu buồng cau
luc_bat
thơ lục bát: ngày nào cũng rượu tê phê lâng lâng đôi má nhìn dê vô cùng hèn chi gái thấy phát sung chẳng em nào đến tung mùng hỏi han sớm nay chủ nhật lang thang bạn tình vắng bóng làm càn vài ly hôm qua nhậu đã ly bỳ vẫn không chừa thói hiếu kỳ rượu cay chiều ni không gì đổi thay tiệc tùng sắp đặt vài chai rượu cồn cái thằng ham rượu sẽ nôn vì đời khó nói ôm nơm rượu đầy
luc_bat
thơ lục bát: cuối đông xuân sắp tới rồi mỗi khi xuân tới bồi hồi nhớ mong cuộc đời phiêu bạt long đong mỗi khi tết đến lại mong về nhà châu âu dịch bệnh sẩy ra đi chợ không được ở nhà cách ly ngồi buồn nước mắt hoen mi xa quê xa mẹ cũng vì miếng ăn làm ăn giờ rất khó khăn bao nhiêu vốn liếng ngồi ăn hết rồi thời gian cứ vùn vụt trôi mỗi khi xuân tới bồi hồi nhớ thương giờ đây cô vít đầy đường ngồi buồn con nghĩ lại thương mẹ già các con các cháu đi xa năm hết tết đến mẹ già buồn ghê thương con nước mắt tràn trề lại một xuân nữa không về quê hương mộ cha chẳng được nén hương cầm nghe điện thoại người thương đi dần xa quê vất vả gian truân cũng vì dịch bệnh muôn phần đắng cay lại thêm cái tết năm nay quê hương dịch bệnh vô cùng xót xa tết này con cháu ở xa thương con nhớ cháu ở nhà mẹ ơi nhớ mẹ nước mắt con rơi buồn cho thân phận cuộc đời tha phương
luc_bat
thơ lục bát: thương từng sợi nắng mỏng manh anh mang thu chín treo cành mộng mơ tím trong khao khát đợi chờ xanh như hy vọng đến giờ vẫn xanh môi thơm mọng trái ngọt lành dấu yêu gìn giữ để dành cho nhau gió dìu mây trắng từ đâu mênh mang huyền ảo nghiêng đầu làm duyên long lanh sương vịn lá hiền hồn thơ bay lạc vườn tiên cõi trần bốn mùa thu hạ đông xuân cũng say men ngải dừng chân chốn này như tơ trời tựa vòng tay ngỡ ngàng thu chín hương đầy đang dâng
luc_bat
thơ lục bát: sơn trà lộng gió mây bay nụ cười rạng rỡ vòng tay ấm nồng non xa tít tắp mênh mông mây vờn trắng núi bềnh bồng nhởn nhơ tím thương trên đỉnh bàn cờ vô vàn nụ nhỏ đợi chờ đơm bông đơn sơ sắc tím pha hồng đậm đà in dấu mãi không phai mờ
luc_bat
thơ lục bát: chân ong thức dậy men hương bao nhiêu nhụy phấn nhịn nhường bướm xinh môi yêu xoắn xuýt môi tình tay ta xiết chặt tay mình đòi thơ
luc_bat
thơ lục bát: dường như trời đất chuyển mùa se se ngọn gió giỡn đùa bóng cây lạnh ôm với những nhánh gầy một mùa thơm thảo riêng tây nỗi lòng chuyền cành vài chú chim tơ rung rinh chiếc lá cuối bờ giậu thưa dường như câu chuyện ngày xưa bàng hoàng điệu lí con cua bàng hoàng lệch xô lớp lớp hàng hàng ai còn đốt chiếc lá vàng thành tro dây tình mắc mớ kéo co đứt ra từng khúc tò mò rối ren
luc_bat
thơ lục bát: hạ vơi đêm thiếu bóng hằng trời khuya áo mỏng làm trăng dậy thì bập bùng bên tán cây si con tim thổn thức siết ghì con tim lả lơi đuôi mắt lim dim ước mơ cài sẵn dõi tìm sao băng khéo kê lệch mấy cũng bằng yêu nhau cởi áo làm trăng tỏ tình tàn canh loe lóe bình minh hẹn nhau áo mỏng rập rình thay trăng
luc_bat
thơ lục bát: lưng còng đầu bạc thì sao vẫn yêu như cũ đâu nào có phai thanh niên giờ cứ chạy dài ngồi xem hai cụ sánh vai nhảy đầm biết ngay tụi nó ước thầm đến già vẫn bước vẫn cầm tay nhau du dương nhịp trước nhịp sau tình già đằm thắm có màu thời gian ta khiêu vũ chúng ngồi bàn ông bà đẹp quá ngập tràn yêu thương nhún nha nhún nhảy như thường tôi dìu từng bước mở đường bà theo cũng ngang cũng dọc vòng vèo như đời lội suối trèo đèo mình qua bảy mươi tuổi vẫn chưa già trên sàn người nhảy vẫn bà với tôi
luc_bat
thơ lục bát: mưa về tắm mát cuộc đời em với tôi em với tôi một thời yêu mau chóng vánh nực cười hai mươi năm úa đôi môi xuân thì mưa về ru khúc sầu bi em còn hơ hớ làm chi hỡi trời bầm gan tím ruột liên hồi nhìn em thương lắm đứng ngồi nào yên mưa ca vọng cổ giao duyên nụ hoa chớm nở một miền yêu thương ơ hờ giấc mộng tỏa hương bay đi dịu mát trăm đường đó em mưa rơi ngàn hạt dịu êm nói cười cười nói ngả nghiêng chân thành nguyện cầu hai tiếng em anh sợi dây dan díu ngọt lành lòng nhau mưa say cho đến nghìn sau trần gian thấp thoáng buông câu hẹn hò ấy là duyên số trời cho mưa ơi mưa hỡi rối giò thế thôi
luc_bat
thơ lục bát: anh giữ lời hứa với em tuy rằng xa cách ngày đêm nhớ nàng chẳng hề tơ tưởng mơ màng đến một hình bóng em an tâm mà biết rằng nay đã cách xa vẫn luôn chung thuỷ mặn mà em ơi anh đã tuyên thệ bằng lời không hề dang dối mặc đời chuyển xoay chẳng bao giờ lại đổi thay yêu em yêu mãi đến già mà thôi cho dù tóc đã bạc màu thì ta vẫn mãi có nhau không rời cho dù vật đổi sao dời cho dù biển có tạm thời khô khan cho dù cuộc sống vô vàng khó khăn đến mấy sẵn sàng bên nhau
luc_bat
thơ lục bát: đình thờ công chúa chiêu hoa cao toàn phò mã đại vương thành hoàng năm xưa nơi đó trường làng lớp học tạm ở nhà ngang của đình trải qua mấy cuộc chiến chinh chỉ còn sót lại mái đình hậu cung ngôi đình nổi tiếng cả vùng tan hoang rêu đá mọc cùng nền xưa sân vườn cỏ mọc lưa thưa giếng làng từa tựa như là giếng hoang cuộc đời rồi cũng sang trang mỗi người mỗi chút ngoài làng trong thôn góp công góp của tạo tôn ngôi đình sân giếng bảo tồn nét xưa kế thừa tháng tám giỗ cha tháng giêng lễ mẹ gần xa đều về
luc_bat
thơ lục bát: tối về lấp lánh sao trời đôi mắt mơ màng mỉm cười nhớ ai bây giờ mới là tháng hai mùa xuân còn đó nhớ hoài mắt ơi hoa xoan như hạt mùng tơi vương đầy ngõ nhỏ em mơ người về bóng anh hiền hiện trên đê chiều ơi xanh thẳm lối về bên sông mơ màng mắt còn ngóng trông chiều xuân em đợi chờ mong anh về
luc_bat
thơ lục bát: thị nở ngồi nhớ chí phèo nhớ đêm phải gió trăng treo giữa trời phải lòng phải bả mất rồi rượu say mà lả mà lơi mà tình dở hơi liếc bảo ấy xinh nấu cho mỗi bát cháo hành cũng khen nhớ người khăn khố nhọ nhem chân đi tấp tểnh lại quen chửi thề dìu nhau khắp chợ cùng quê đêm buông gốc chuối lại về với nhau hôm nay chẳng thấy phèo đâu sợ theo cái lũ thị màu lẳng lơ lo lo lắng lắng chờ chờ sốt gan nở gọi ối ờ phèo ơi
luc_bat
thơ lục bát: em nghe gì không hỡi em con chim nó hót trên cành cây hót đi chim hót đi chim hót cho mặt trời hồng quê ta
luc_bat
thơ lục bát: tự hào tổ quốc của ta khai sinh từ thuở rất xa ngàn đời truyền rằng sự tích loài người do sự tác hợp mà thời tạo ra âu cơ mẹ lạc long cha sinh ra trăm trứng sau là trăm con năm mươi người dời lên non năm mươi xuống biển dựng hòn đảo tiên trải bao năm tháng triền miên tổ tiên tạo dựng nối liền non sông phân vùng nam bắc tây đông khắp nơi phủ kín cây trồng xanh tươi bao năm tạo hóa loài người cùng nhau gây dựng nhiều đời mà lên kết hợp văn hóa vững bền tôn nên nghĩa khí dựng nên cơ đồ giờ đây trang sử như mơ việt nam đứng vững bên bờ năm châu tự hào đất nước mạnh giàu cùng nhau phấn đấu top đầu asean
luc_bat
thơ lục bát: từ khi anh bỏ em đi hồn em ôm hết sầu bi giận hờn đêm dài em ngắm sao hôm trăng khuya lạnh lẽo cả hồn quặng đau yêu anh em nhớ làm sao em ôm sầu khổ má đào tàn phai tình yêu nào biết ngày mai như mùa thu chết nhạt phai úa vàng để em tình mãi dở dang hồn như trái đắng lệ càng rơi rơi giọt buồn nhỏ xuống tim côi yêu anh em khổ nhưng thôi yêu hoài
luc_bat
thơ lục bát: thơ em ngâm chóe rượu đầy vớt lên rũ sạch đắng cay nhuộm sầu cố nhân ơi người ở đâu để cho câu chữ mãi chầu men say ai chung em bước đường này non cao vượt thác cho ngày mơ hoang vần thơ ghép nhịp tào khang thơ hòa cùng rượu mộng sàng trần ai
luc_bat
thơ lục bát: hỡi cô tát nước gàu sòng sao cô chẳng thể mở lòng với tôi hay vì tôi phận mồ côi mâm son đũa mốc phấn vôi lệch đường còn tôi thầm nhớ trộm thương cô nàng tát nước bên đường mỗi đêm tôi thương đằng ấy tay mềm gàu giai nằm đợi dài thêm từng ngày này cô tát nước có hay tôi thường mong ước có ngày tát chung gàu giai ai để dây chùng hay ta cùng kéo tình chung dây gàu gàu giai tôi đợi đã lâu như cau đợi cắt như trầu đợi vôi gàu giai đợi mấy năm rồi gàu sòng đã mỏi tình tôi đã già đêm nay trăng sáng ngọn đa gàu sòng cô lại đem ra đầu làng tình tôi gửi ánh trăng vàng sao cô còn nỡ tát sang bên này
luc_bat
thơ lục bát: nắng lên chiếu cả đất trời sau đợt rét lạnh xuân ngời ấm lên sáng trong đôi mắt dịu hiền ngắm hoa ngắm cảnh bên hiên trước nhà xuân hồng nhẹ lướt mượt mà lắng nghe bạn gọi chim ca hát mừng giêng hai vui hội tưng bừng nhớ ai hẹn đến ngập ngừng mùa xuân
luc_bat
thơ lục bát: khoai lang vừa ngọt vừa bùi quây lò vi sóng ăn chơi đở buồn trời mưa cũng nhác ra đường đem khoai đánh vỏ sạch bươm để dùng khoai chín vàng mọng ươm ươm chấm thêm ruốc thịt lạ thường thích ghê khoai lang công dụng đề huề vitamine đầy đủ khỏi chê nhuận trường người trồng bao tháng chải bươn đến khi thu hoạch bán thường như cho
luc_bat
thơ lục bát: hiu hiu gió thổi qua khe năm canh đơm đớm lập loè gợi thương trăng treo lơ lững đêm trường song thưa ngồi tựa vấn vương nhớ người lơ thơ mây dạt cuối trời rì rào sóng vỗ ở nơi đầu ghềnh lờ mờ thuyền nhỏ lênh đênh dạ mỏi dập dềnh ôm mộng tình xa dật dờ bao nỗi can qua lời yêu thề hẹn mệt nhoà lòng trinh vào ra chiếc bóng một mình với bao tâm sự thập thình tim đau dưới trăng tĩnh lặng hàng cau chơ vơ trầu quấn xanh màu lương duyên cớ chi tơ nguyệt ảo huyền bắt tình đôi lứa thuyền quyên đợi chờ người đi vạn nẻo xa mờ bể tình bể ái bể mơ bể sầu bể gì bốn bể năm châu người ơi có biết bể dâu cõi lòng
luc_bat
thơ lục bát: tôi là người của làng quê chân đi lạc lối rơi về phố đông bao năm cũng tía cũng hồng ngỡ ngàng dáng phố mà lòng vẫn quê đêm đêm tôi vẫn nằm mê cái làng tôi đó bốn bề tre xanh đường làng mấy khúc uốn quanh cây đa bến nước mái đình rêu phong mò cua bắt ốc trên đồng chăn trâu cắt cỏ lượn vòng sông kênh đồng làng xanh đến là xanh con đê uốn khúc tường thành mới xây phù sa đỏ sậm đường cày nao nao luống đất vui bầy sáo đen cánh diều no gió bay lên vi vu tiếng sáo cho mềm lòng nhau quê tôi dù chửa nên giàu người quê nghĩa nặng tình sâu ruột rà gặp nhau chào hỏi từ xa buồn vui cả xóm vào ra chật đường người quê đi đến trăm phương lòng riêng vẫn chỉ một phương quê nhà dù bất hạnh dù vinh hoa bạc đầu mãi cứ vẫn là người quê
luc_bat
thơ lục bát: kết nối cộng đồng làng nghề bảo tồn văn hoá hội thề chung tay hội nhập quốc tế dựng xây phát triển du lịch nhất ngây trình làng toàn dân thuần việt văn lang khai thác ứng dụng ra ràng nghệ nhân vinh danh lão nghệ chính danh hiệp hội đoàn kết toàn ngành thảo thơm thóc gạo tiền bạc áo cơm dân no khang thái nức thơm khắp miền làng nghề thuần việt gắn liền vinh danh tổ nghiệp nghề hiền xứng danh
luc_bat
thơ lục bát: áo trắng rộn rã sân trường câu thơ viết vội niềm thương vô bờ cùng nhau dệt những ước mơ một thời cắp sách bây giờ mãi xa kỷ niệm ngày ấy đôi ta ngồi bên gốc phượng thật là đáng yêu nhìn em xinh đẹp dáng kiều cho lòng khắc khoải bao nhiêu hẹn hò tình yêu của tuổi học trò dằm trong tim ấy bây giờ còn đâu nghe mưa thánh thót giọt sầu rưng rưng chợt nhớ năm nào ngâu qua
luc_bat
thơ lục bát: sầu đâu đã nở hoa rồi trải thảm tim tím chỗ ngồi bên nhau hương thơm huyền diệu ôi đau sắp tàn mùa hội người mau mà về hát cùng chúng bạn chốn quê mà hồn bảng lảng cận kề phương xa buông lơi câu hát nhưng mà để dạ tìm kiếm người ta chốn nào mắt ai lấp lánh vì sao soi đường dẫn lối em vào suối mơ để em vò võ mong chờ bao mùa hoa nở như vờ không hay sầu đâu từ độ xuân say thêm mùa xuân nữa vẫn đày đọa em chốn xưa ai đến mà xem hoa sầu đâu dệt mượt mềm gối mơ
luc_bat
thơ lục bát: qua tết mới sang bạn chơi ngỡ rằng tết vẫn chưa rời bạn tôi bước vào lòng bỗng bồi hồi nhìn thấy cây quất đâm trồi đẩy bông quả chín tỏa sáng rực hồng cây xanh lá mượt cành lồng đèn hoa thế cây song dáng nguy nga nhìn vào là biết cảnh nhà phồn vinh bạn nhìn tôi đã giật mình không ngờ vẫn có bạn xinh đến nhà thế là cất tiếng trách la đi đâu giờ mới sang nhà tôi chơi cầm tay bạn kéo tôi ngồi ôm nhau bạn bảo chờ tôi miết à thế là bánh kẹo bày ra nâng chén rượu quý thật là sắc xuân tình bạn mỗi lúc được gần như ruộng đang đợi âm xuân reo mùa gợi bao kỷ niệm đung đưa thêm một chén nữa mới vừa lòng nhau
luc_bat
thơ lục bát: gửi bao nỗi nhớ cho ai giờ ai hạnh phúc bên ai êm đềm để ai thổn thức ngày đêm cứ thương cứ nhớ ai thêm nhớ hoài
luc_bat
thơ lục bát: em ơi chị tới xin quà nhìn lên thấy chị nghĩ mà thương ghê đàn con đứa đề huề cách nhau năm một đủ bề gái trai xin một không phải cho hai liền mạch ba bịch ngày mai hẹn rồi nhận xong chị phải về thôi nấu cho bọn nhỏ nó ngồi hóng ăn
luc_bat
thơ lục bát: nắng hè hong sợi nắng cong em xa anh thấy cõi lòng tái tê lại mong đến hẹn em về chén ngọc hai đứa chuốc mê mẫn tình uống vào cả đóa hương trinh trong mơ lại cũng giật mình nhớ nhau em ơi tình mấy sắc màu mà xa nhau lại lòng đau đáu chờ em về trong những lời thơ cùng bao kỷ niệm vật vờ trong anh nắng vàng dưới bóng trời xanh ti yêu hai đứa chồng chềnh nhớ thêm nụ hôn còn đọng môi mềm em đi bỏ lại một đêm mặn nồng bên thềm vẫn sợi nắng cong chắc giờ hai đứa quặn lòng nhớ nhau
luc_bat
thơ lục bát: bố mày xát ớt thật cay thử xem còn cắn còn vày nữa không giấc xưa bên ngoại vun trồng một hoa hai trái lông nhông áo đè một đàn ong bướm vãn ve nhanh chân bố tới ai dè khó xin lễ cau mấy chục cả nghìn vái dăm bảy vái mới xim được về nhẹ nhàng tay bố vân vê nâng như nâng trứng tao thề có tao từ khi mày nở mày vào bố nhìn nhịn đói khát khao cũng dành mày bé mà lỏi như ranh bố vừa mượn tí mày giành lấy ngay ngoạm môi hớp cả mồm tày may day mày rứt cái tay nhận phần ngày mai ớt xát tận chân xem mày còn dám nhận phần nữa không biết điều tí bố cho chồng đoàn tầu ống khói chổng mông thế là
luc_bat
thơ lục bát: lòng em có cảm thấy buồn hái cành hoa dại bên đường tặng em cánh hoa nhỏ xíu trắng tinh sương mai còn đọng lung linh ướt nhoà
luc_bat
thơ lục bát: mỹ thua ngụy chạy tả tơi bắc nam xum họp niềm vui ngập tràn thế rồi tàu lấn miên sang tôi cùng bao lớp trai làng tòng quân biên cương hải đảo xa gần chiến trường máu đổ khó khăn chẳng sờn một lòng vì nước sắt son diệt tan lũ giặc lỡ tròn thề xưa tuổi thơ thương lắm cho vừa cái thời ngày ấy em chưa có chồng ngày về con bế con bồng sông ơi nhớ lắm tồng ngồng ngày xưa
luc_bat
thơ lục bát: góc thu nhớ bạn thương đời trà pha một ấm kiếm nơi tự tình giỏ lan khoe sắc lung linh gió đưa hương tỏa làm mình ngẩn ngơ
luc_bat
thơ lục bát: chim anh nuôi mấy chục năm sao em cứ bắt thả lồng em chơi làm cho lông cánh tả tơi xem này mấy cái lông rơi trên lồng chào mào quen sống thả rông ngày đêm quanh quẩn bên anh không rời em đòi bắt thả lồng chơi xù lông xù lá hết rồi còn đâu xinh xinh cái mũ trên đầu anh chăm từ lúc trẻ trâu đến giờ buồn buồn nó hót vu vơ buồn buồn anh vuốt anh sờ anh chơi chào mào khôn lắm em ơi lồng son em đẹp nhưng rồi không quen nhốt vào nó quẩy tung lên hư chim anh đó bắt đền em thôi
luc_bat
thơ lục bát: thời gian thấm thoát thoi đưa hai mươi năm ấy như vừa hôm qua chúng mình giã biệt tuổi hoa lên đường tiếp nối bài ca quân hành nhớ ngày mùng 9 trong xanh tháng 3 hoa bưởi mát lành chân đê bồi hồi tạm biệt mẹ quê với cô hàng xóm tóc thề ngang vai trống dồn chân cứng chí trai về chung đơn vị sớm mai luyện rèn khi đi dã ngoại lạng sơn lúc sang lục ngạn bắc giang lăn đồi thái nguyên kỷ niệm đầy vơi chắc trong tay súng đêm vời vẹo trăng đôi lần mơ mộng cung hằng đem vần thơ thả chòng chành nẻo mây bây giờ sum họp nơi đây ôn thời binh nghiệp đong đầy gian truân cùng nhau nâng chén rượu nồng chúc tình đồng chí thủy chung vững bền
luc_bat
thơ lục bát: vin tay theo dọc thành cầu chạm vào quê nội trên đầu ngón tay gió qua mát rượi bờ vai dường như vọng tiếng bên tai của người ngày xưa ai ngắm nội cười mà nội khăn gói theo người quê xa tạ từ mảnh đất ông cha bên dòng cẩm lệ hiền hòa êm trôi nội đi lắm kẻ ngậm ngùi xóm quê vắng tiếng nói cười nết na rứt lòng bất hiếu mẹ cha chị hai gởi lại vườn nhà em trông có chồng chị phải theo chồng dẫu rằng xứ ấy mênh mông bến bờ trời xanh thường vẫn làm ngơ hồng nhan bạc phận hồn thơ xót lòng thương nội nặng gánh long đong gởi thân đất lạ mà không trở về buồn chi buồn lắm sông quê đợi người vô vọng nặng nề trôi xuôi con về thân xác mồ côi lặng ngắm quê nội bồi hồi tâm can cúi đầu quấn quýt khói nhang mong hồn của nội nhẹ nhàng cõi tiên
luc_bat
thơ lục bát: chồng lo đi làm tối ngày mong sao thu nhập thật đầy nuôi con vợ nhà cứ mải phấn son lang thang rạo phố để con ở nhà chồng thì không dám la cà làm cho tối mịt tăng ca mới về vợ nhà cứ mãi lề mề đồ con không giặt lại về sai anh chồng đi kiếm từng muỗng canh mong sao góp lại cho nhanh có tiền về nhà vợ cứ làm phiền đòi mua xe đẹp kiếm tiền không phanh chồng làm lăn lộn như banh lại lo tranh thủ về rành cho con hôm nào kiếm được miếng ngon mua cho cu tí vài lon sữa bò vợ nhà cứ mãi lò mò chạy lên face book tỏ tình với ai làm thơ cứ mãi lai dai lại đăng ảnh mới cho dai ngó nhìn chồng nhìn sao thấy bực mình nhưng không nói được vì tình hư không nhắc vợ thì cứ như bông vì em đã thích như không có chồng tính vợ lại thích bông hồng mặc bao nhiêu bộ vô phòng soi gương chụp hình cho thật dễ thương thêm vài lời nói vấn vương người đời cái tính đánh chết không rời đành thôi chấp nhận nửa vời vợ vui chồng đành chấp nhận gặp xui lấy nhầm bà vợ mua vui mỗi ngày
luc_bat
thơ lục bát: chiều qua ngồi ghép chữ thương đêm thêm chữ nhớ lệ vương hai hàng sáng nay viết tiếp chữ nàng đọc lên ba chữ bẽ bàng lắm đây giá như tình vẫn tròn đầy thì anh đâu phải hồn ngây dạ khờ lời buồn chỉ gửi vào thơ năm canh thổn thức bơ phờ nhớ thương ai ru nhạt khúc nghê thường trái tim nức nở vấn vương một người ngày nào tặng bó hoa tươi mà nay đôi ngã nụ cười héo hon ngẩn ngơ lòng dạ héo mòn bao nhiêu giọt nhớ trên non khóc sầu hỏi rằng tan vỡ vì đâu em cam phận bạc bẽ rầu tim anh vấn vương tim vẫn nguyên lành câu thề chữ nguyện cùng anh suốt đời lửa tình rực mãi luôn khơi yêu thương tha thiết tuyệt vời vẹn trao nụ hôn nồng cháy ngọt ngào tình đầu in đậm khắc bao nhiêu điều hẹn hò say đắm hương phiêu chênh chao nỗi nhớ buổi chiều đón đưa thoảng qua mà nghĩ như vừa phượng hồng trao tặng giữa trưa nắng hè ngập ngừng anh bảo giữ nghe lời yêu còn đó bạn bè khắc ghi bỗng nhiên chia ngả bởi vì mỗi người một hướng đường đi không cùng để lòng khắc khoải mông lung hoài trông đứng đợi bóng tùng nơi đâu
luc_bat
thơ lục bát: bây giờ tuổi đã cao rồi ta đi tìm lấy niềm vui của mình tích cực thể dục dưỡng sinh đạp xe cờ tướng bộ hành thảnh thơi gặp nhau trao gửi nụ cười dành cho nhau cả những lời thương yêu bạn bè gặp gỡ giao lưu cùng nhau chia sẻ những điều buồn vui tuổi già giống nhau cả thôi huyết áp cao thấp khắp người mỏi đau tuổi già nhớ đấy quên mau tay mình vừa cất tưởng đâu cứ tìm biết rằng ngày một già thêm biết rằng đến lúc làm phiền cháu con lẽ thường quả đất xoay tròn sáng bình minh phải hoàng hôn xế chiều quỹ thời gian chẳng còn nhiều sống vui sống khỏe thêm yêu cuộc đời mai này có lệnh gọi mời nhẹ nhàng thanh thản trong người ta đi
luc_bat
thơ lục bát: ai mang heo lạnh tới đông chẳng thương tình chút má hồng đơn côi ngoài trời vàng vọt lá rơi khẳng khiu giữ lại xé trời làm tư chén nồng chao đảo lắc lư ảo mờ chập choạng tương tư bóng nàng lập loè toả ánh đèn vàng tango vui nhộn xua làng cô đơn đông ơi chẳng nghĩ thiệt hơn ấm lên đôi chút ban ơn thôi mà ngả nghiêng một kiếp ngọc ngà mười hai bến nước đâu nhà đâu sông thu vàng lại đến mùa đông lẻ loi thèm ánh nắng hồng loé lên bầu trời ảm đạm kề bên thoáng đà che khuất phủ nền non xanh
luc_bat
thơ lục bát: làng tôi rợp lũy tre xanh có con kênh nhỏ uốn quanh rặng dừa à ơi cánh võng đung đưa mẹ cha vất vả nắng mưa sớm chiều xóm làng biết mấy thân yêu nuôi ta khôn lớn dạy điều đẹp hay để ai xao xuyến bao ngày về đây ngắm cảnh đắm say khôn cùng quê nhà vẫn mãi thủy chung sân đình mở hội tiệc tùng trống khua vụ chiêm cho tới vụ mùa lúa đồng ngô bãi lại đua trổ cờ quê hương chắp cánh tuổi thơ bạn bè trang lứa bây giờ nơi đâu sông xưa nối những nhịp cầu mang bao kỷ niệm lắng sâu nghĩa tình khói lam quyện ánh bình minh vườn rau xanh tốt em mình bón chăm ánh trăng sáng tỏa đêm rằm ôi sao tha thiết tháng năm hẹn hò
luc_bat
thơ lục bát: vàng thơm trái ngọt đầu cây nhớ thương nẩy hạt vườn đầy mầm xanh tình nhân chín đỏ năm canh nhân văn chìm nổi bồng bềnh khói sương phong lưu đắm đuối nghê thường phong trần cát bụi chán chường xa xăm trên trời chín triệu vì sao chín ngàn tiên nữ chín ao lông mày chín đời ảo giác chưa thay cha sầu mẹ héo bao ngày gió giông chín mùa em đợi hư không bùa mê thuốc lú mịt mùng nhân gian chín ngàn câu hỏi đa đoan lửng lơ hương khói trên ngàn mong manh
luc_bat
thơ lục bát: tết về dào dạt đông vui bây giờ tính chuyện đi thôi chậm ngày bánh chưng bánh tét rượu say anh em bạn hữu chở đầy niềm thương chia tay rạo rực lên đường bến xe đông nghịt còn đương đợi chờ ô hay lại thật bất ngờ ngồi bên em đến bao giờ đó ta nụ cười miệng nở như hoa bồng bềnh mái tóc cứ xoà xoả vai đôi mắt nước suối ban mai khuôn trăng đầy đặn xuân cài đôi mươi đồng tiền ai dán song đôi em cười hút hết tình tôi vào lòng
luc_bat
thơ lục bát: dù cho con nước đầy vơi bần kia vẫn mọc giữa trời hiên ngang triền sông bến nước cuối làng loài hoa trắng rụng mênh mang sông dài hoa bần rụng trắng sông quê sóng xô nước đẩy trôi về nơi đâu ví như thân phận làm dâu một thời mai mối dãi dầu tình duyên thương hoa nhụy trắng dịu hiền trái treo lơ lửng cuối triền sông xa lữ hành khách có ngang qua hái về để ngắm hương hoa tình nghèo
luc_bat
thơ lục bát: gió gầm lay vết xăm xiêu ý thơ gầy guộc lòng hiu hiu buồn dây tình chia nửa dại khôn bốn mùa luýnh quýnh nụ hôn vẽ vời ở đâu nuôi lớn ngọt ngào ở đâu nhắc nhở cửa vào cửa ra ở đâu sinh nụ kết hoa ở đâu nòi giống bỏ qua đợi chờ lần theo kẽ mắt xa bờ sáng đêm vỏn vẹn nước cờ giấu tên tự gàn mình thoát trắng đen mà như con khỉ chèm nhèm dưới sông
luc_bat
thơ lục bát: mẹ ơi tết đã rất gần mà mẹ vẫn cứ chuyên cần chổi tre sạch bong góc phố vỉa hè quét từng lá phượng lá me ven đường nhìn mẹ vất vả con thương mấy cô má thắm môi hường từ lâu nhìn sang mấy tiệm gội đầu các bà các mẹ mắt nâu mày ngài còn mẹ thì vẫn miệt mài chổi tre nón lá đường dài tội sao nhìn mẹ mắt cứ nao nao trong con lại thấy dâng trào xót xa đã nhiều cái tết đi qua mẹ vẫn cặm cụi phố xa phố gần thương mẹ vất vả gian truân bàn tay nhỏ xíu đỡ đần mẹ thôi dừng tay mẹ gạt mồ hôi mỉm cười con đã lớn rồi biết không lòng mẹ ấm giữa mùa đông thêm nhiều nghị lực giữa dòng mưu sinh đèn đường đã sáng lung linh nhanh tay mẹ quét gia đình đang mong thế là công việc đã xong tay con mẹ dắt giữa lòng phố vui về nhà đón tất niên thôi mẹ ơi mẹ đẹp lâu rồi lòng con
luc_bat
thơ lục bát: tặng nhau chiếc áo tình nhân ngọt ngào hơi thở tình gần cạnh tim mặc vào hơi ấm ngực tìm mơn mang ve vuốt mảnh tim ngộp tình yêu nhau đêm cũng bình minh âm u mưa bão vẫn tình quanh ta sầu đau vây kín bởi là khi tình không trọn lơ là niềm tin tình nhân tặng áo cho mình tặng nhau chân thật tặng xinh lòng thành áo anh xin giữ bên mình để nghe hơi ấm như mình trong ta áo không gấm cũng không sa không vàng không lụa mặn mà hương yêu áo anh đắp lấy yêu kiều nửa tim rụng vãi nửa yêu say nồng nghe trong hương áo rạng đông giọt tình anh rụng giọt lòng em rơi xin đừng đem áo giặt phơi bay xa hương ấm ủ hời tình say
luc_bat
thơ lục bát: đường đời vạn nẻo thương đau nhân sinh một kiếp bạc màu tình phai lối nào dẫn đến tương lai ai người bên ta tháng ngày ấm êm cuộc sống sao mãi buồn phiền bao giờ mới được bình yên trong lòng lẽ đời cuộc sống vô thường nên đành chấp nhận chẳng mong cầu gì xuân thì cơ cực đắng cay nửa đời hoang phế tháng ngày đớn đau duyên phai tình bạc phai màu ngày sau biết sẽ về đâu đời ơi công danh sự nghiệp chơi vơi nơi đâu neo đậu thuyền đời bến ơi thôi đành phó mặc dòng đời kiếp này hoang phế dạt trôi cũng đành hạnh phúc sao quá mỏng manh tựa như sương khói tan nhanh cuối trời nghẹn ngào chẳng nói nên lời buông xuôi tất cả mặc đời nổi trôi
luc_bat
thơ lục bát: trường đang tổ chức giao lưu nay đem được bốn mươi người đi sang có em học giỏi hay đàn chuyến này đi rất rộn ràng lắm thay giao thầy cô dẫn sang đây lưu về trường chính phải bay mười giờ về đây nước úc đang chờ nơi đây nhiều cái em ngơ lắm mà nước gì rộng lớn bao la úc châu cũng chỉ chính là nước đây mọi người tíu tít mừng thay người người vui vẻ bắt tay thắm tình rất may trường đã chọn mình vui mừng em rất đẹp xinh hát cười trường nay có chuyến giao lưu về nơi nước úc mọi người rất vui
luc_bat
thơ lục bát: sắp tới thu đã đi rồi mà sao em vẫn còn ngồi chờ trông chuẩn bị trời sắp vào đông mà sao anh để phòng không lạnh lùng ngày đi anh hứa em rằng một ngày trời đẹp anh về thăm em mà nay mấy độ thu rồi mà sao anh để em ngồi chờ trông hay là anh có hiền thê làm sao còn được mà về với em
luc_bat