output
stringlengths
1
199
input
stringlengths
0
196
“Cô không nghiêm túc cho rằng tôi là đồ ngốc đấy chứ?”
「きみ、僕のことを本気で馬鹿だと思っているだろ?
“Hừm… Sao mà anh biết được điều đó vậy?
「む……なぜわかったのですか?
Dalian thì thầm, trông như thể vô cùng thán phục.
少し驚いた様子で眉を寄せるダリアン。
Huey lập tức lăn người trên mặt đất để tránh né.
ヒューイはそんな彼女を置き去りにして、そのまま歩き出そうとした。
Và rồi, anh thở ra một hơi thật dài.
そしてふと足を止めた。
Đó là một người con gái trẻ tuổi trong chiếc váy lộng lẫy xa hoa, nom như thể được làm từ vải nhung.
見慣れない服装の若い女性だ。
Trong tay cô đang nắm chặt một chiếc rìu, loại rìu cỡ nhỏ được dùng để chặt củi.
左手に、蔓を編んで作った小さなかごを持っており、その中身は摘みたての野草のようだった。
Talia nghiêng đầu nhìn Huey, dáng vẻ bối rối.
ヒューイたちに気づいて振り返り、彼女は驚いたような表情を浮かべた。
Đó là một ngôi làng nho nhỏ, hòa mình vào cảnh sắc thiên nhiên.
怪しげな雰囲気の余所者に対する、ごく自然な反応だった。
Huey lịch sự cảm ơn, và tạm biệt người nông dân.
ヒューイはなるべく愛想よく微笑んで、こんにちは、と明るく挨拶する。
Cho tới giờ cô ấy vẫn đang ở trong ngôi làng này hay sao?”
「きみは、この先の村の住人?
“À vâng, ừ thì… đó cũng chẳng phải thứ gì ngon lành cho lắm. Không giống như thịt dê.”
「ええ、まあ……村というほど立派な集落ではありませんけど」
Nói rồi, người nông dân liền bật cười to đầy sảng khoái.
そう言って女はぎこちなく頷いた。
“Không phải đâu, tôi chỉ là một lang y mà thôi.”
実はちょっと人を捜しているんだけど」
“… Chẳng lẽ các vị đang tìm nhà của trưởng thôn hay sao ạ?”
「……村人の誰かの知り合いですか?
“À không, không phải như vậy.”
「いや、そういうわけじゃないんだが」
Huey nhún vai, cười khổ:
ヒューイが困ったように眉を寄せた。
“Ngay từ đầu tôi đã nói với cô rồi mà, chúng tôi đang tìm kiếm một cuốn sách.”
「正確に言うと、本を捜しているんだ。その人が持っているはずの本を……」
Talia nghiêng đầu nhìn Huey, dáng vẻ bối rối.
女は、はっきりと不審者を見る目つきでヒューイを睨んだ。
“… Vậy là để điều tra về cuốn sách ấy, mà các vị đã cố công tìm đến tận chốn núi non hoang vu này?
こんな山奥の村を訪ねてきた理由が、本を捜すためというのでは、信じてもらえないのも当然だった。
Talia nghiêng đầu nhìn Huey, dáng vẻ bối rối. Ánh mắt của Huey hướng xuống dưới một chút.
ヒューイは途方に暮れた表情で、背後に隠れているダリアンを振り返った。
Miệng cô hơi hơi hé mở, vẻ mặt đáng thương y như thể một chú cún con bị người ta bắt đợi trước khi cho ăn.
怯えた小動物のような姿だった。
Từ lúc nãy đến giờ, Dalian chỉ im lăng gặm bánh bột mỳ rán đường, giờ mới đột nhiên lên tiếng.
さっきから空腹を訴えていたダリアンのお腹が鳴ったのだ。
Huey nhún vai, cười khổ:
ヒューイは唇を固く結んで、必死で笑いを嚙み殺している。
Trong một khoảnh khắc, đôi mắt của Dalian sáng bừng lên lấp lánh, nhưng rồi cô khẽ ho hắng mấy tiếng như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, rồi chầm chậm đưa tay về phía món bánh bột mỳ rán.
ケープの女はしばらく呆然とダリアンを見ていたが、やがて何が起きたのか理解して、唐突に噴き出した。
Trên sườn núi phủ đầy một sắc xanh đậm, ánh tà dương chiếu rọi, rực rỡ đến lóa mắt.
鬱蒼とした森に囲まれた山道に、明るい笑い声が弾けて広がった。
Họ tiếp tục bước đi theo con đường núi dốc đứng, và rồi, chẳng hề báo trước, khung cảnh trước mắt chợt biến thành một chốn tiên cảnh vượt ngoài cõi thế.
坂道をさらに歩き続けると、何の前触れもなく不意に視界が大きく開けた。
Chẳng có một thứ ranh giới gì ngăn cách giữa rừng núi và ngôi làng, nên ngay khi đi qua khu rừng, hàng loạt những ngôi nhà của người dân liền đột nhiên hiện ra.
山と村の境界を隔てるものなど何もなく、森を抜けると、いきなり民家の家並みが現れる。
Đó là một ngôi làng nho nhỏ, hòa mình vào cảnh sắc thiên nhiên.
自然の景色と一体化した、小さな村だった。
Tuy rằng đất đai ở đó rộng rãi hơn những gì anh đã tưởng tượng, thế nhưng số hộ dân xung quanh nhiều nhất cũng chỉ có khoảng mười lăm hộ.
想像していたよりも広い土地だが、民家の数はせいぜい十五戸かそこらだ。
Những ngôi nhà nằm rải rác đâu đây, xung quanh là khoảnh ruộng be bé bao bọc.
家はあちこちに点在して、その周辺を小さな畑が囲んでいる。
Đồng cỏ trải dài trên sườn núi, và có thể trông thấy ẩn hiện bóng gia súc đang được chăn thả.
山肌の斜面に牧草地が広がり、放牧されている家畜の姿が見えた。
Chẳng có mấy chỗ đất bằng trong ngôi làng.
村の中に平地は少なかった。
Những ngọn đồi nhấp nhô thoai thoải nối tiếp nhau cho tới tận chân trời, chỗ này chỗ kia còn đột ngột xuất hiện mấy vách đá dốc đứng nữa.
緩やかな起伏の丘陵が続いて、あちこちが急な断崖になっている。
Đấy không phải là địa hình thích hợp để làm nơi sinh sống, thế nhưng phong cảnh của ngôi làng thực sự rất đẹp đẽ, nên thơ.
住みやすい地形とはいえなかったが、村の景色は美しかった。
Trên sườn núi phủ đầy một sắc xanh đậm, ánh tà dương chiếu rọi, rực rỡ đến lóa mắt.
濃い緑に覆われた斜面を、夕陽が眩く照らしている。
Ở hai bên con đường nhỏ hẹp, vô số những loài cỏ dại đang đồng loạt nở hoa.
細い道の両脇には、何種類もの野草が一斉に花を咲かせていた。
“Ngôi làng này đẹp thật đấy.”
「綺麗な村だな」
Huey thẳng thắn thốt ra cảm nghĩ chân thực của mình.
ヒューイは素直な感想を洩らした。
“Nhưng ở nơi này, cái gì cũng không có.”
「何もないところですけど」
Người phụ nữ mặc áo choàng đáp, mỉm cười vẻ bẽn lẽn, e thẹn.
ケープ姿の女は、そう言って、はにかむように微笑んだ。
Trông thấy Dalian mệt mỏi vì không quen đi đường núi, cô gái chẳng thể khoanh tay đứng nhìn, bèn mời họ về nhà mình nghỉ ngơi.
慣れない山歩きで疲れていたダリアンを見かねて、家で休んでいくように誘ってくれたのは彼女だった。
Cô gái giới thiệu rằng mình tên là Talia, hiện đang sống một mình.
ターリアと名乗った彼女は、この集落で一人暮らしをしているのだという。
Talia dẫn Huey và Dalian đến một ngôi nhà làm bằng đá nằm ở vị trí chính giữa ngôi làng.
ターリアはヒューイたちを案内して、村の中央にある石造りの家に向かっていた。
Có vẻ như Talia đang sinh sống ở đó.
どうやらそこがターリアの住居らしい。
“Talia… Có phải cô là trưởng làng hay nắm giữ vị trí gì đó tương tự trong ngôi làng này không?
「きみは、この村の村長か何かなのか……ターリア?
”, Huey hỏi, vẻ mặt đầy ngờ vực.
怪訝な表情でヒューイが訊いた。
“Không phải đâu, tôi chỉ là một lang y mà thôi.”
ターリアは微笑んで首を振り、「いいえ。私はただの薬草師です」
“Lang y?”
「薬草師?
Bởi vì ở những khu định cư như thế này, không có nhiều người biết chữ để đọc được Kinh thánh.”
このような集落では、聖書の文字を読める者も多くはありませんから」
“À… thì ra là như vậy.”
「ああ……なるほど」
Huey gật đầu, thể hiện rằng mình đã hiểu.
ヒューイは得心したように頷いた。
Các lang y là những người đi thu thập các loại nguyên liệu làm thuốc như vỏ cây rễ cỏ, sau đó đem bán, hoặc chế thành các phương thuốc điều trị cho bệnh nhân.
薬草師とは、薬の材料となる草根木皮を集め、それらを売り、あるいは病人に処方する人々だった。
Có rất nhiều người trong số họ không chỉ sở hữu tri thức về thảo dược, mà còn kế thừa trách nhiệm duy trì tín ngưỡng dân gian cổ đại nữa.
彼らは薬草の知識とともに、古い民間信仰を伝承していることも多かった。
Những hoa văn kỳ lạ trên y phục của Talia, có lẽ là dấu tích của những thần chú xa xưa.
ターリアの服の奇妙な紋様は、おそらく古代の呪いの名残なのだろう。
Trên thực tế thì nơi ở của Talia cũng trông khá giống với ngôi nhà của một lang y.
実際、ターリアの住居の中は、いかにも薬草師の家という雰囲気だった。
Những chiếc kệ xếp đầy một bức tường, trên đó có bày vô số những bình thuốc, và còn treo cả cỏ khô và rễ cây nữa.
壁一面の棚に無数の薬品壺が並べられ、干した草や木の根が吊られている。
Ngoài ra, còn có thể trông thấy những cuốn sách cũ kỹ ghi chép về dược thảo đặt lung tung tùy tiện, bên trên phủ một lớp bụi mỏng.
そして薬草について記した古い本が、埃を被って無造作に置かれていた。
Dalian nhìn ngó xung quanh căn nhà đầy vẻ hứng thú, đang giơ tay ra định tự ý chạm vào cuốn sách, thì đột nhiên chợt dừng lại.
ダリアンは興味深そうに家の中を見回し、勝手に本に手を伸ばそうとして、そしてぴたりと動きを止めた。
Thứ thu hút toàn bộ ánh mắt của cô, chính là phần còn lại của bữa ăn mà Talia đã bỏ vào trong chiếc bát bằng gốm không tráng men.
彼女が見つめていたのは、素焼きの器に入ったターリアの食事の残りだった。
Đó là món bánh bột mỳ được rán ngập dầu, trên bề mặt còn rắc một lớp đường phủ kín nữa.
砂糖をまぶした揚げパンである。
Dalian đông cứng người lại, cứ đứng yên như vậy, nhìn chằm chằm vào món bánh bột mỳ rán.
ダリアンは、そのまま揚げパンを睨んで固まった。
Miệng cô hơi hơi hé mở, vẻ mặt đáng thương y như thể một chú cún con bị người ta bắt đợi trước khi cho ăn.
唇をだらしなく半分開けて、おあずけをくらった犬のような情けない表情を浮かべている。
“À ừm, nếu như em thích… thì cứ ăn đi.”
「あの、よかったら……どうぞ」
Chú ý đến dáng vẻ ấy của Dalian, Talia liền mở lời.
そんなダリアンの様子に気づいて、ターリアが言った。
Trong một khoảnh khắc, đôi mắt của Dalian sáng bừng lên lấp lánh, nhưng rồi cô khẽ ho hắng mấy tiếng như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, rồi chầm chậm đưa tay về phía món bánh bột mỳ rán.
ダリアンは一瞬、明るく瞳を輝かせ、しかし何事もなかったかのように咳払いすると、おもむろに揚げパンに手を伸ばした。
Sau khi đã gật đầu cảm ơn Talia, cô bắt đầu cắn phập một cái, quyết liệt tấn công chiếc bánh.
そしてターリアに一礼して、それから猛然とパンにかじりつく。
Trông thấy dáng vẻ rõ ràng là hết sức mừng rỡ vui vẻ của Dalian, Talia chỉ khẽ mỉm cười.
見るからに嬉しそうなダリアンの背中を眺めて、ターリアは微笑んだ。
Trong khi đó, Huey hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, kiên quyết giả vờ rằng mình hoàn toàn chẳng trông thấy gì hết cả.
その間、ヒューイは窓の外に目を向けていた。
Trong khi đó, Huey hướng ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, kiên quyết giả vờ rằng mình hoàn toàn chẳng trông thấy gì hết cả.
何も見なかったことにするつもりなのだ。
“… Chẳng lẽ các vị đang tìm nhà của trưởng thôn hay sao ạ?”
「……もしかして、村長の家をお捜しですか?
Có lẽ đã hiểu nhầm hành động của Huey hay sao đó, Talia bèn lên tiếng hỏi, vẻ băn khoăn.
ヒューイの行動を見て誤解したのか、ターリアが気遣うように訊いてきた。
“À không, không phải như vậy.”
「いや、そういうわけじゃないんだ」
Huey lắc đầu, đáp lại có chút hơi vội vã:
少し慌ててヒューイは首を振った。
Nghe thấy câu hỏi của Huey, Talia gật đầu.
ヒューイの質問に、ターリアは頷いた。
“Vâng, sự thật đúng là như vậy. Ngay cả trong ngôi làng này cũng có một biệt thự của ngài lãnh chúa nữa đấy ạ…”
「ええ、それはたしかに。この村にも、いちおう領主様の別荘はありますし……」
“Nếu vậy thì không rõ chuyện xảy ra ở dinh thự trong thị trấn của ngài Carabosse đã truyền tới đây chưa?”
「だったら、カラボス氏の町屋敷で起きた事件のことは、この村にも伝わっているのかな?
“Chuyện xảy ra… ở dinh thự của ngài lãnh chúa… sao ạ?”
「領主様のお屋敷で、事件……ですか?
Talia nghiêng đầu nhìn Huey, dáng vẻ bối rối.
ターリアが、戸惑うように首を傾げてヒューイを見た。
“Ngài Carabosse đã qua đời từ khoảng nửa năm trước rồi. Lúc đó dinh thự đã bị cháy.”
ヒューイは少し目を伏せて、「カラボス氏は半年ほど前に亡くなったんだ。屋敷の火事でね」
“Ngài lãnh chúa đã qua đời rồi…?!
「領主様が亡くなられた……!?
Talia đang đun nước cho Dalian, nghe thấy vậy liền kinh ngạc tới mức đánh rơi cả ấm thuốc.
ダリアンのために湯を沸かそうとしていたターリアが、驚いて薬缶を落としそうになる。
”, Talia hít một hơi sửng sốt.
ターリアが小さく息を吞んだ。
“Cô thực sự không biết hay sao… Chẳng lẽ không có ai liên lạc báo tin cho ngôi làng này à?”
ヒューイは意外そうに眉を寄せ、「本当に知らなかったのか……この村には連絡はなかったのかい?
“Không, chẳng có ai nói gì cả… Dù đúng là chúng tôi cũng nghĩ rằng dạo này chẳng trông thấy ngài lãnh chúa đâu cả, thế nhưng tiểu thư của chúng tôi cũng chẳng nói gì hết, thế nên…”
「いえ、何も……領主様を最近お見かけしないとは思っていましたけど、お嬢様も何も仰ってませんでしたから……」
Nghe thấy lời đáp của Talia, Huey lộ ra vẻ mặt ngờ vực khó hiểu:
ターリアの言葉に、ヒューイは怪訝な表情を浮かべる。
“Tiểu thư của nhà Carabosse sao?”
「お嬢様というのは?
“Vâng, cô Florence là tiểu thư con gái của ngài lãnh chúa. Cô ấy đã đến biệt thự ở đây nghỉ ngơi tĩnh dưỡng từ hồi trước rồi.”
「フローレンス様は領主様のお嬢様です。以前から、こちらの別荘に滞在しておられます」
“Con gái của ngài Carabosse à…? Cho tới giờ cô ấy vẫn đang ở trong ngôi làng này hay sao?”
「カラボス氏の娘さんが……?彼女は今もこの村にいるのか?
Chúng tôi hầu như không có cơ hội nào để nói chuyện trực tiếp với tiểu thư cả, thế nhưng chúng tôi vẫn trông thấy bóng dáng của cô ấy qua cửa sổ.
私たちが直接お話しするような機会はほとんどありませんが、窓越しにお姿を見かけることはありますわ。
Tiểu thư là một người rất xinh đẹp.”
お綺麗な方ですよ」
Huey kinh ngạc đến nín thở một hồi, im lặng suy nghĩ về thông tin vừa mới nhận được.
ヒューイはしばらく息を止めて、無言で考えこんでいた。
Và rồi, anh thở ra một hơi thật dài.
それから長い溜息を吐き出した。
“Vậy sao… Thì ra tin đồn đó đúng là sự thật.”
「そうか……あの噂は本当だったんだな」
Nghe thấy lời giải thích của Huey, Talia cũng ngây người chẳng biết nói gì.
ヒューイの説明に、ターリアはきょとんとした顔になる。
Khoảng cách từ khu định cư này đến ngôi làng dưới chân núi, dù phải qua một con đường núi dốc đứng hiểm trở, nhưng nếu cưỡi ngựa thì đi đi về về cũng chỉ mất khoảng mấy tiếng đồng hồ.
この集落から麓の村までは、たしかに険しい坂道だが、馬を使えば数時間で往復できる距離だ。
Nếu như tiểu thư Carabosse có buồn chán muốn giết thời gian, thì đi đến tận ngôi làng dưới chân núi chơi, cũng chẳng phải chuyện gì lạ lùng cả.
カラボス氏の娘が、退屈しのぎに麓の村まで出掛けたとしても、何も不思議なことはない。
Chắc hẳn là Talia cũng nghĩ như vậy.
そんなふうに思ったのだろう。
Thế nhưng, Huey thấp giọng nói, vẻ mặt nghiêm túc:
しかしヒューイは、声を低くして真顔で言った。
“Vị tiểu thư này bị nghi ngờ có thể là hung thủ đã phóng hỏa đốt dinh thự Carabosse và giết chết ngài ấy.”
「彼女は、カラボス氏の屋敷に火をつけて、彼を殺した犯人ではないかと疑われているんだよ」