text
stringlengths
0
3.31k
Chắc chắn nó đã làm được việc ấy.
Mười năm qua, hết chi tiết nọ đến chi tiết kia bao hàm từ việc thiết lập pháp lý, cho tới các khám phá nghiên cứu đa dạng, các kế hoạch viễn thông, như tôi đã nói, các đội luật sư, biên bản ghi nhớ thành lập nên Hội đồng Ủy thác của Quần đảo Phượng hoàng.
Và giờ chúng tôi đang trong quá trình gây quỹ đầy đủ.
Kiribati đã ngừng các hoạt động khai thác ở trạng thái hiện tại trong khi chúng tôi gây quỹ.
Chúng tôi vừa mới có cuộc họp của Hội đồng Ủy thác PIPA ba tuần trước.
Nó là một thực thể được xây dựng và vận hành với đầy đủ chức năng để thỏa thuận chứng chỉ đánh bắt ngược cho quốc gia.
Và Hội đồng Ủy thác PIPA giữ chứng chỉ đó và trả cho quốc gia khoản tiền tương ứng.
Nó là một hệ thống rất căn cơ, rất vững bền và được lên kế hoạch tốt. Và nó là một hệ thống từ dưới lên trên, điều rất quan trọng là hệ thống này làm việc từ dưới lên trên để bảo đảm công việc.
Các điều kiện cho sự thành công được liệt kê ra ở đây.
Các bạn có thể tự đọc chúng.
Nhưng tôi sẽ nói điều quan trọng nhất trong suy nghĩ của tôi đó là hoạt động trong phạm vi các lực lượng thị trường của hoàn cảnh.
Và điều đó đảm bảo rằng chúng ta có thể tiếp tục theo hướng này nó sẽ giúp mang lợi ích cho chính Kiribati cũng như lợi ích cho cả thế giới.
Tôi sẽ trình bày slide cuối cùng, làm thế nào để chúng ta nhân rộng điều này?
Làm thế nào chúng ta hiện thực hóa giấc mơ của Sylvia?
Rốt cuộc chúng ta dẫn việc này đi đến đâu?
Đây là Thái Bình Dương với các khu vực được bảo vệ và các vùng bảo tồn rộng lớn.
Như bạn có thể thấy, chúng tôi có các vùng đánh dấu trên đại dương này.
Tôi vừa mô tả cho các bạn một câu chuyện đằng sau khu vực hình chữ nhật ở chính giữa, đó là Quần đảo Phượng hoàng, những mỗi điểm đánh dấu xanh trên đó đều có câu chuyện của chính mình.
Và điều chúng ta cần làm bây giờ là khi nhìn toàn bộ Thái Bình Dương trong toàn cảnh của nó và tạo một mạng lưới các khu vực được bảo vệ trên Thái Bình Dương để chúng ta có đại dương lớn nhất trên hành tinh được bảo vệ và tự duy trì bền vững qua thời gian.
Cảm ơn rất nhiều.
(Âm nhạc) Mặt trời chiếu rọi trên kia xuống đây trời chỉ dưới 10 độ Giờ đây tôi đang đến một nơi nơi những đường phố được dát vàng Nơi sẽ có hai con tàu chạy -- kề cạnh bên nhau Một vài con tàu đang ra khơi Hai con tàu đang chạy -- kề cạnh bên nhau Tôi sẽ bắt con tàu cao tốc đó như phần thưởng của tôi trên trời Rất nhiều phòng trong nhà cha bây giờ -- Ôi Đấng tối cao, chỉ có một phòng cho Người và con Rất nhiều phòng trong nhà cha bây giờ -- Chỉ có một phòng cho Người và con Không nỗi buồn và không phiền muộn Ôi Đấng tối cao của con thắng lợi của Jesus ngọt lành Chỉ có một vinh quang từ mặt trăng -- Ôi Đấng tối cao, một vinh quang khác từ mặt trời Một vinh quang từ mặt trăng và một vinh quang khác từ mặt trời Tôi sẽ để lại thân xác này phía sau khi đức Chúa Jesus đến Cảm ơn mọi người nhiều.
(Vỗ tay)
Ở vài thời điểm trong cuộc sống, hầu hết chúng ta đều sẽ bị tổn thương.
Bệnh nhân Katy của tôi lên kế hoạch cho đám cưới của mình khi còn học cấp hai.
Cô sẽ gặp được chồng tương lai ở tuổi 27, đính hôn một năm sau đó, và kết hôn vào năm kế tiếp.
Nhưng khi Katy 27 tuổi, cô ấy không tìm được bạn đời.
Cô ấy phát hiện một khối u ở ngực.
Trải qua hàng tháng trời hóa trị khắc nghiệt cùng những ca phẫu thuật đau đớn, để ngay khi sẵn sàng trở lại với hẹn hò, một khối u khác xuất hiện ở phần ngực còn lại, và cô ấy phải bắt đầu lại mọi thứ một lần nữa.
Dù vậy, Katy đã hồi phục, và sẵn sàng để tiếp tục tìm chồng, ngay khi hàng lông mày của cô mọc trở lại.
Khi hẹn hò lần đầu ở New York, bạn cần nó để bộc lộ mọi cảm xúc.
(Cười) Nhanh chóng, cô ấy gặp và phải lòng Rich.
Mối quan hệ diễn ra như cô kỳ vọng.
Sáu tháng sau, sau một cuối tuần nồng cháy ở New England, Rich đặt bàn ở nhà hàng yêu thích của họ.
Kathy biết anh ấy sẽ cầu hôn. và không thể kìm nén sự hân hoan.
Nhưng Rich không hề cầu hôn,
Anh ta nói lời chia tay.
Dù dành sự quan tâm sâu sắc cho Katy, anh ấy không hề yêu cô.
Katy vỡ vụn.
Trái tim cô thực sự tan nát, và giờ phải đối mặt với quá trình hồi phục khác.
Năm tháng sau khi chia tay, Kathy vẫn không thể ngừng nghĩ về Rich.
Trái tim cô vẫn rất đau đớn.
Câu hỏi đặt ra là: Tại sao?
Tại sao người phụ nữ mạnh mẽ và quyết đoán này lại không thể gợi lại nguồn cảm xúc tích cực đã giúp cô vượt qua bốn năm điều trị ung thư?
Tại sao rất nhiều người chúng ta phải chật vật khi cố để chữa lành trái tim tan vỡ?
Tại sao phương thức thích ứng đã giúp ta vượt qua vô vàn thử thách trong cuộc sống lại vô dụng trước một trái tim bị tổn thương?
Trong suốt 20 năm điều trị bệnh nhân, tôi đã thấy nhiều người từ nhiều độ tuổi và hoàn cảnh đối mặt với nhiều trạng thái tan vỡ, và điều tôi học được là: Khi trái tim ta tan vỡ, bản năng mà bạn thường dựa vào sẽ được khơi dậy và một lần nữa khiến bạn đi sai đường.
Bạn chỉ đơn giản là không thể tin những gì tâm trí đang nói cho bạn nghe.
Ví dụ, ta đều biết từ các nghiên cứu về người đau khổ rằng nhận thức rõ ràng về lý do kết thúc mối quan hệ là rất quan trọng để có thể bước tiếp.
Theo thời gian, khi có được lời giải thích thẳng thắn và chân thành giống như điều Rich đã làm với Kathy, chúng ta lại khước từ chúng.
Tan vỡ tạo ra một nỗi đau về cảm xúc, và tâm trí bảo ta rằng lý do đằng sau chắc chắn phải rất phức tạp.
Và bản năng đó mạnh mẽ đến độ, nó khiến cho phần lý do hợp lý nhất của chúng ta trở nên bí ẩn, dựng nên những giả thuyết lớn lao vốn dĩ không hiện hữu.
Kathy khăng khăng rằng có điều gì đó đã xảy ra trong cuối tuần hẹn hò với Rich khiến anh ấy rời bỏ mối quan hệ này, và cô bị ám ảnh về việc tìm ra lý do đó.
Và cô ấy dành vô số thời gian hồi tưởng lại từng phút của kỳ cuối tuần ấy, để tìm lại trong ký ức một manh mối vốn không tồn tại.
Tâm trí của Kathy đánh lừa cô ấy.
Nhưng điều gì đã khiến cô ấy làm điều đó trong suốt hàng tháng trời?
Trái tim tan vỡ thì giả dối hơn ta tưởng.
Có một lý do khiến ta bước tiếp thời kì hỗn loạn này đến thời kì hỗn loạn khác. thậm chí, ngay cả khi biết nó sẽ làm ta cảm thấy tệ hơn.
Nghiên cứu về não bộ cho thấy việc rút khỏi tình yêu lãng mạn kích hoạt trong não chúng ta cùng một cơ chế như khi người nghiện phải cai các chất như cocaine hoặc opioid.
Kathy đã trải qua quá trình rút lui.
Và vì cô ấy không thể có heroin từ việc ở cạnh Rich, vô thức đã chọn methadone của ký ức cô với anh ta.
Bản năng nói với cô cô đã cố gắng để giải quyết một bí ẩn, nhưng những gì cô ấy thực sự làm là vật vã tìm thuốc.
Đây là điều làm cho đau lòng rất khó chữa.
Người nghiện biết rằng họ đang nghiện.
Họ biết khi nào họ đang chích.
Nhưng người có trái tim tan vỡ lại không.
Nhưng giờ thì bạn biết rồi đấy.
Và nếu tim bạn tan vỡ, bạn không thể phớt lờ nó.
Bạn phải công nhận nó, như sự thôi thúc không thể cưỡng lại, với mỗi lần nhớ lại, mọi tin nhắn bạn gửi, mỗi giây bạn dành để theo dõi người cũ trên mạng xã hội, bạn chỉ đang nuôi cơn nghiện, làm nỗi đau thêm sâu và làm con đường đến sự chữa lành thêm phức tạp.
Vượt qua đau khổ không phải là một cuộc hành trình.
Đó là một cuộc chiến, và lý trí của bạn là vũ khí mạnh nhất.
Không có lời giải thích chia tay nào sẽ làm bạn thấy thỏa mãn.
Không lập luận nào có thể xoa dịu nỗi đau.
Vì vậy, đừng tìm kiếm, đừng chờ đợi, hãy hấp nhận lí do được cung cấp hoặc tự bịa ra và sau đó, ngưng đặt câu hỏi, bởi vì bạn cần chấm dứt nó để chống lại cơn nghiện
Và bạn cần vài thứ nữa như là: sẵn lòng buông bỏ, chấp nhận chuyện đã qua.
Nếu không, tâm trí của bạn sẽ nuôi hy vọng và làm bạn quay lại như cũ.
Hy vọng có sức phá huỷ đáng gờm khi trái tim bạn tan vỡ.
Trái tim tan vỡ là bậc thầy thao túng.
Cảm giác thoải mái dẫn dắt ta làm điều ngược lại hoàn toàn về những gì ta cần để phục hồi thì có sức hấp dẫn khó cưỡng.
Một trong những xu hướng phổ biến nhất khi tim tan vỡ là lý tưởng hóa người đã làm vỡ nó.
Chúng ta dành hàng giờ để nhớ nụ cười của họ, cách họ làm chúng ta hạnh phúc, thời gian chúng ta leo núi và làm tình dưới ánh sao
Tất cả làm cảm giác mất mát thêm đau đớn.
Chúng ta biết điều đó.
Tuy nhiên, ta vẫn cho phép tâm trí ca bài não tình hết lần này tới lần khác, như thể ta bị bắt làm con tin bởi chính danh sách nhạc Spotify của mình.
(Cười) Đau lòng sẽ làm những suy nghĩ đó ghim sâu vào tâm trí bạn.
Và để tránh việc lý tưởng hoá, bạn phải cân bằng lại bằng cách nhớ cái cau mày, chứ không chỉ là nụ cười của họ, cách họ làm ta thấy tồi tệ, thực tế là sau khi làm tình, bạn bị lạc xuống núi, cãi nhau như điên và không nói chuyện hai ngày.
Những gì tôi nói với bệnh nhân của mình là biên soạn một danh sách đầy đủ tất cả lỗi lầm người đó đã làm với bạn, tất cả những phẩm chất xấu, tất cả những thói hư, và giữ nó trên điện thoại của bạn.
(Cười) Và một khi đã có danh sách, bạn phải dùng nó.
Khi nghe thấy một chút lý tưởng hoá hay một tí nhu nhược của nỗi nhớ lúc nào đó, tôi liền: "Đưa điện thoại đây!"
(Cười) Tâm trí bạn sẽ cố gắng nói với bạn chúng hoàn hảo.
Nhưng không phải, mối quan hệ cũng không.
Và nếu bạn muốn vượt qua chúng, bạn phải nhắc nhở chính mình điều đó, một cách thường xuyên.
Không ai trong chúng ta miễn dịch với đau khổ.
Bệnh nhân của tôi Miguel 56 tuổi giám đốc điều hành cấp cao công ty phần mềm.
Năm năm sau khi vợ mất, ông ấy cuối cùng cũng sẵn sàng hẹn hò lần nữa.
Ông ấy sớm gặp và bị cuốn vào cơn lốc tình yêu với Sharon.
Họ giới thiệu nhau với con mình của họ sau một tháng, và đến với nhau sau hai tháng.
Khi người trung niên hẹn hò, họ không lằng nhằng.
Giống như "Yêu thật lòng" gặp nhau "Quá nhanh quá nguy hiểm".