text
stringlengths
4
118k
new_labels
stringclasses
6 values
thơ lục bát: bỗng dưng chùng xuống cánh diều cửa trời đóng gió một chiều đi hoang nắng vàng mắc cạn hồng nhan một mình ai cứ lang thang nỗi buồn xao xác ơi giọt rơi tuôn hôm nay thanh vắng chuồn chuồn bay ngang đợi người chẳng muốn người sang xa xôi mà cách tấc gang lại về
luc_bat
thơ lục bát: nỗi buồn đeo nặng cuối mùa lũ vẫn còn đấy lại lùa cơn sau cuối thu trĩu lòng nỗi đau sinh mạng ai giữ cháo rau có còn miền trung nước đang bào mòn sức người sức của héo hon mỗi ngày quặn lòng nặng gánh dân cày quân dân chèo chống sức này đo sao mây mù che khuất trời cao một màu xám xịt chênh chao nối dài lũ nối lũ tóp hình hài thiếu thốn đủ thứ quăng chài hư vô ngày dài sóng vẫn nhấp nhô đục ngầu chảy siết cứ xô cứ hờn lũ chồng lũ bão lại vờn biển còn dậy sóng chập chờn bủa vây nỗi đau còn đó còn đây miền trung có vững mà xây lũy thành mong trời đem đến điềm lành những người kẹt lũ cây cành chở che cuối thu ngập suối ngập khe đầy hồ tràn đập có nghe lời cầu trời xanh trở lại trên đầu miền trung sáng lại một bầu trời xanh
luc_bat
thơ lục bát: hoa kia khoe sắc một màu vườn khuya yên tĩnh mắt sầu lệ rơi thả hồn theo gió chơi vơi sắc màu hoa lệ điểm nơi u sầu nhuỵ hoa phấn trắng nhuốm màu ve sầu đa cảm nhìn nhau thu về tuổi đời xuân mộng tràn trề nghìn thương lưu luyến bóng về xuân sang đầu xuân giá rét liên miên âm u sương khói trắng miền cước sơn lạnh lùng áo gấm thon von bước chân chầm chậm mãi còn bồng theo từng đàn lũ trẻ hò reo chùa kia núi nọ mây treo đỉnh đèo chùa hương hương tích nao nao đền trần xin ấn lễ nào vinh hoa được thay số phận nhân hoà thương nòi thương giống ngàn hoa muôn đời mùa xuân lễ hội nơi nơi người người cầu phước lộc trời an khang chùa keo an thái bình an đền ông cẩm phả chùa bà bắc ninh xuôi dòng phố biển đinh ninh đồ sơn con sóng dạt tình reo vang quý cao dốc núi bậc thang hạ long trên cạn ngả ba kinh thầy núi cao yên tử trời mây ngàn cây cổ thụ sum vầy cháu con sông lô sông đáy mỏi mòn sông cầu sông mã ai còn bước qua sông hồng nước ngấm phù sa bên bồi bên lở ngân nga trữ tình lo toan từng bữa cơm nhà lo đàn con trẻ lớn ra từng ngày mẹ tôi chẳng dám đổi thay chợ rau chợ cá suốt ngày vì con gánh gồng đôi thúng đã mòn chợ trên chợ dưới lại còn chợ xa mẹ tôi khuyên bảo con là chăm lo học tập ắt ta thành người làm con hiếu thảo con ơi đàn chim câu trắng vâng lời mẹ yêu mẹ tôi hay hát sớm chiều ưa xem hát bội lại nhiều văn thơ được tin có hát có hò mẹ thường tìm đến hát cho vui vầy trong làng ngoài xóm khen hay thế là bà cụ thoả ngay nỗi lòng
luc_bat
thơ lục bát: mây trời theo gió lả lơi trăng thu gửi mộng mượn lời trao nhau dàn trầu xanh ngắt vườn sau trước sân nắng nhuộm buồng cau trước nhà bồng bềnh ngọn gió bay xa nắng thu hoa cúc mượt mà trổ bông sáo diều vi vút tầng không đàn chim tránh rét qua đồng mải bay thu vàng đợi gió heo may mang theo nỗi nhớ những ngày chờ anh lục bình bến đợi vẫn xanh khoe màu hoa tím dỗ dành người dưng
luc_bat
thơ lục bát: vui gì bằng tết năm nay mẹ cha khỏe mạnh con tày chăm ngoan nhờ ơn trời phật vun tròn cho cây phúc lộc nhà con cao dần nhớ xưa cha mẹ tảo tần chắt chiu nuôi nấng muôn phần gian truân dạy con bảo cháu chuyên cần sống sao có đức nghĩa nhân làm đầu chăm lo tiết kiệm cơ cầu đủ ăn đủ mặc không giàu nhưng sang nói năng đi đứng đàng hoàng đừng như ai đó phũ phàng mỉa chê giữ cho gia đạo đề huề kính trên nhường dưới phu thê thuận hoà gia đình khúc nhạc thăng hoa đầu xuân xin chúc cả nhà khỏe vui
luc_bat
thơ lục bát: đã hơn ba chục năm rồi bạn bè đồng nghiệp vẫn ngồi bên nhau tâm tình câu chuyện dài lâu trồng người cho thế hệ sau nên người xa rồi cái tuổi đôi mươi mà con tim vẫn thắm tươi dạt dào đến nay khi tuổi đã cao gấp trang giáo án xếp vào trong mơ bao nhiêu gương mặt ngây thơ bấy nhiêu kì vọng đợi chờ tương lai con thì hai gái một trai cháu nay nội ngoại gái trai đủ rồi cũng là quy luật cuộc đời mái đầu nay đã bạc rồi còn đâu cả đời luôn hát cùng nhau bài ca sư phạm trước sau vẹn toàn
luc_bat
thơ lục bát: mấy hôm nay vắng tiếng cười vì hôm kia mới có người rời quê trời ơi cười khóc no nê áo hoa ngày cưới phủ phê chuyến đò trời ơi còn mấy câu hò cầu mong nó chỉ giả đò làm lơ trời ơi còn mấy vần thơ từ hôm bữa nọ cũng lơ ăn rồi trời ơi còn chỗ em ngồi chừ hoa cỏ dại làm mồi cho ong trời ơi mấy gáo nước trong với hương bồ kết em hong tóc thề trời ơi em đã bỏ quê trời ơi tôi thấy lời thề trời ơi
luc_bat
thơ lục bát: cả ngày nằm dưới gốc sung chờ cho sung chín đói lòng thèm ăn chưa chín sung chẳng muốn lăn chờ cho sung rụng chắc nằm chết queo trời ơi thương lấy kẻ nghèo cầu cho sung chín rơi vèo xuống đây sung chín cũng phải vài ngày nằm chờ sung rụng có ngày chết toi
luc_bat
thơ lục bát: bao năm khoe sắc với đời sớm vui háo đẹp nay thời năm con vương gia vọng tộc hương nồng da xanh bông trắng ruột hồng ngọt thanh hết lòng truyền bá mỹ danh tên em là bưởi da xanh thơm lành
luc_bat
thơ lục bát: đẹp sao phụ nữ việt nam công dung ngôn hạnh chữ vàng được trao cuộc sống vất vả gian lao là người chịu đựng ai nào có kêu là người giữ lửa sớm chiều chăm lo con cháu tình yêu gia đình cả đời chỉ biết hy sinh làm dâu hiền thảo hết minh thương con việc nhà việc nước vẹn tròn một tay nuôi dạy cháu con nên người chồng yêu chồng bảo vàng mười con yêu khen mẹ rạng ngời thi ca chị em là một đóa hòa dâng đời muôn sắc đậm đà tỏa hương
luc_bat
thơ lục bát: kìa xuân xin chớ vội vàng mà bung ngực áo mà quàng gió mây hoa kia sao khéo vội bày vội phơi non nõn vội hây hẩy hồng ủ thêm một chút hương nồng ủ cho mật chín ngọt trong nắng vàng rồi mai ong bướm tìm sang đắm say ngây ngất hân hoan đất trời
luc_bat
thơ lục bát: còn đâu mái tóc đuôi gà khi em xén lại thành ra tóc bồng tóc bồng đêm nhớ ngày mong để tôi ngạt thở môi chồng lên nhau mắt buồn mắt sẽ quần sâu tóc buồn tóc sẽ chảy đầu thật suông môi buồn môi thích được hôn tay buồn tay muốn được ôm trọn người tóc bồng em sẽ tinh khôi đùa bay trong gió cho đời ngã nghiên đễ tôi nhìn lạ thành quen đễ hôn lên tóc đễ quên tình đời ngày mai những lúc bên tôi thường hay vuốt tóc em thôi giận hờn tóc bồng làm vướn bước chân đễ tôi được mãi thật gần bên em vẫn còn mái tóc đuôi gà từ xa trong thấy đó là chính em theo thời gian tóc dài thêm đễ anh vuốt ngược khi tìm môi hôn tóc dài làm vướn bước chân nên khiến ta phải luôn gần nhau thôi tóc thề giử trọn tình tôi đễ cùng nhau thấy cuộc đời đáng yêu
luc_bat
thơ lục bát: bây giờ em nói một lời cho trời bớt giá cho đời bớt đông mai này rồi cũng bằng không đường xa tình mỏng mà mong ngóng gì bây giờ đời bớt sân si xin đừng chấp phút so bì hờn ghen mai này bạc lối bon chen bước em lệch phía sang hèn bỏ buông bây giờ em giấu nỗi buồn ngồi khâu nối lại cốt hồn giêng hai mai này ngày tháng tròn vai chuyện xưa người cũ còn ai nhớ về
luc_bat
thơ lục bát: mẹ thời khổ luỵ ăn xin cầu mong tìm được chút tình người qua giữa đời tráng lệ xa hoa đói mà lê tấm thân già héo hon đi trên những quãng đường mòn mắt sầu mẹ chạm linh hồn con đau mượn dòng thơ viết gởi trao thương tha thiết lắm biết sao ngỏ vừa mẹ ơi chiều lại đổ mưa vi vu gió thổi giao mùa vào thu mà sao bóng mẹ còn như xa xôi ngàn dặm đến từ cõi nao bỏ đêm thức giấc nghẹn ngào vầng trăng cũng khóc rơi vào hư không con buồn như lá sầu đông thương đời mẹ cảnh sao không nhà về
luc_bat
thơ lục bát: hoa xuân khoe sắc thắm màu đào nương phơi phới tìm vào cõi mơ còn chờ nguyệt lão se tơ đợi ai nàng phải thẩn thờ năm cảnh gió đưa lay động cây cành đông về se lạnh xuyên mành song thưa xót cho duyên nợ vẫn chưa người yêu vắng bóng tình xưa xa vời thục nhi chờ đợi tình người nữ lưu vẫn giữ cuộc đời trắng trong khăn tay em đã thêu xong hồng nhan sẽ tặng cho chồng tương lai chưa có hò hẹn cùng ai trao người quân tử bao ngày chờ mong hoa đào còn đợi gió đông xót người thục nữ khăn hồng chưa trao
luc_bat
thơ lục bát: em ngồi độc ẩm mình ên anh đi ngang ngõ em quên hổng mời nếu em bảo chẳng thấy người thì cho anh hỏi em cười với ai nụ cười xinh tựa hoa khai dáng em như đóa hoa nhài trước sân người đâu da dẻ trắng ngần hoa e nguyệt thẹn mười phần kém xa ước gì mình được người ta mời vô đối ẩm chung trà cho vui ta cùng tâm sự chuyện đời những lần sau nữa qua chơi cùng nàng mâm trầu khay rượu mang sang thưa cha mẹ anh rước nàng về dinh
luc_bat
thơ lục bát: bú đi rồi ngủ với bà mẹ lên xe cưới người ta đang chờ con à ngủ nhé ầu ơ thương mẹ đừng khóc đời là chiêm bao ngày xưa tình ấy ngọt ngào mẹ yêu ông ấy rồi trao thân mình không ngờ lão ấy mần thinh mẹ vẫn cố gắng một mình nuôi con cũng may sinh nở vuông tròn mẹ đi bước nữa để con cho bà đừng có giận mẹ con nha nay mai khôn lớn thì là con hay vì yêu mới có phận này hồng nhan bạc mệnh mẹ nay lấy chồng con à con có biết không đời là biển khổ lấy chồng là duyên thuơng con mẹ vẫn lên thuyền vì tình chưa dứt nhân duyên hồng trần bên bà đừng có tủi thân nay mai khôn lớn nếu cần mẹ lo bây giờ uống tạm sữa bò bú no rồi ngủ đừng lo mẹ buồn họ đến mẹ phải đi luôn xe hoa tiệc cưới lòng buồn chia tay
luc_bat
thơ lục bát: theo vần lục bát sớm hôm em đi tìm lại trăng tròn ngày xưa bao năm tháng nữa cũng vừa chìm trong tâm tưởng ước mơ một thời vẫn còn tươi đỏ bờ môi long lanh mắt biếc cho lời thơ hay ngả vào lục bát mê say chìm trong sáu tám cõi này thiêng liêng nặng tình kết nghĩa se duyên vần thơ lục bát hẹn riêng ngõ về chia tay nhau một chiều hè bao lời tâm sự tràn trề yêu thương người đi bao nỗi vấn vương tình thơ lục bát tìm đường về ngay
luc_bat
thơ lục bát: mẹ đau tiếng khóc thở than mẹ thương cháu chắt vẫn còn dại thơ ai độ cho chúng bây giờ mẹ đi con cháu biết nhờ cậy ai đời người nặng gánh hai vai trời cao đất rộng vẫn dài bước chân kiếp sau vạn cảnh trầm luân đường về đất phật có ngần ngại chi nam mô bồ tát từ bi bắc cầu mây gió sân vi vô thường xin đừng níu kéo khóc thương hồn mẹ thanh thản lên đường biệt ly độ cho tan cõi sân si độ cho người thấu vinh quy với người nam mô địa tạng cứu đời dại khôn thì cũng đất trời sinh ra gửi thân tạm cõi ta bà còn đâu ngày tháng quê nhà dạo chơi bây giờ mẹ đã về giời người phàm thành thánh nhân đời bao dung lời tiễn biệt phút cuối cùng đau lòng nước mắt vẫy vùng sông thương hòa tan trong cõi vô thường suốt đời mẹ vẫn soi đường cho con
luc_bat
thơ lục bát: buồn ngồi ngẫm nghĩ vu vơ ngồi buồn thơ thẩn dại khờ tình si nỗi niềm buồn có mấy khi tâm tư thao thức chỉ vì khổ đau đôi lần buồn đến thật mau nỗi buồn lặng lẽ úa nhàu con tim buồn cho thế sự lặng im ngại đời chẳng dám đi tìm dối gian buồn cho thân phận bẽ bàng buồn cho hình bóng sang ngang phương nào buồn nhìn trời đất trên cao bâng khuâng nỗi nhớ thuở nào chia phôi buồn tình đen trắng đổi ngôi buồn cho thân phận nổi trôi một mình buồn cho một kiếp lai sinh rũ nhàu u uất một mình khổ đau
luc_bat
thơ lục bát: cho anh xin lỗi một câu giả đò khiến vợ lo rầu hoang mang bữa nay hăm mấy khuất trăng nhưng lòng em sáng muôn phần anh say hãy ngồi sát lại gần đây cùng nhau vài hộp lai rai ấm tình hàng râu ria mép rung rinh cái bửng nhìn mình tha thiết gì đâu chiêu ni thuở nọ bên cầu mới gặp ban đầu mê mẩn chạy theo dẫu chúng bạn chọc có mèo nam nhi chi chí ốm teo thế nầy trông xa lại tưởng trúc cây ngóng gần ôi hỡi da gầy bọc xương tui còn trấn tĩnh lẻ thường bồ hòn trái ấu ghét thương ở đời noàng ca vọng cổ một hơi xuống lên trật nhịp hết rồi biết hông tướng ta thuộc họ king kong vậy mà dám nói ốm tong guộc gầy nè nè ngước mặt xem đây bụng phì sáu múi gợi say ái tình bắp tay hai cục nổi phình ngực vun tròn trĩnh bình bình hổng sao
luc_bat
thơ lục bát: trang thơ xướng họa giao lưu miền trung kết nối hồn thơ việt nam mười nàng chém gió thích ham chàng thơ vững kiếm nào kham nổi chiêu bát ngôn tung cánh như diều vần thơ lục bát theo chiều gió đưa còn thêm khoán thủ say xưa anh đây mòn kiếm răng cưa với nàng thất ngôn đành phải chịu hàng đường thi vẫn thấy lời vàng gieo duyên ngọt ngào trao đổi dây chuyền ngẩn ngơ tiếp bước con thuyền tình xuân theo mùa chim én quây quần lượn bay theo gió nắng dần đổi thay vườn hoa kheo sắc hương bay ong vờn bướm đậu nhuỵ say phấn sưu vui xuân ta cứ giao lưu lo gì đường luật đối mưu mấy nàng phương ailen đánh chết mơ màng mấy ai hơn được hán nôm rạng ngời anh đây cũng thuộc dạng cười đường thi phá luật bao người ngẩn ngơ tay ngang bước vào đường thơ một chiêu thuận nghịch độc sơ giao ngay đa thi thể loại đổi thay tiếp chiêu tung cánh mê say họa xuân mai đào trải khắp mỗi tuần trang thơ đẹp mãi hân hoan tình thơ
luc_bat
thơ lục bát: lên chín về ở với ông đặt đâu nằm đấy nói không thành lời cháu học lên lớp hai rồi hơn năm mắc bệnh hình hài quắp co chân tay teo chỉ còn da mỗi cơn cháu giật càng là thảm thương mọi sinh hoạt ở tại giường ông vỗ về cháu mà lòng tái tê đi khó rồi phải bò lê đến nay cháu liệt còn gì nữa đây ông qua trận chục năm đầy tiễn đưa đồng đội trên tay đã nhiều mừng về lành lặn bao nhiêu lại không ngờ được những điều khổ tâm truyền sang con cháu da cam chịu đau tàn phế mỏi mòn dài lâu là người sao nỡ hại nhau làm cho thê thảm đớn đau thế này sống được thì sống đọa đầy chăng biết mình sống chẳng ngày được vui nhân quyền như thế hở trờ lương tri kêu gọi cứu người mau mau tay giặt lòng lại thêm đau áo này còn giặt bao lâu nữa nào mỗi ngày cháu mỗi tiêu hao ông càng thương đến cồn cào ruột gan tuổi đời cháu quá là non liệu còn đủ sức để tồn tại chăng ông bà đâu ngại khó khăn cứ nghĩ đến bữa cháu ăn tội tình để cho cháu đói chẳng đành nuốt được một miếng oằn mình nấc lên chỉ ăn thức lỏng đồ nghiền nhìn cháu ăn uống mà thêm quặn lòng khuôn mặt thơ dại yêu thương ông áp vào má ông ôm vào mình khát khao mong cháu trưởng thành nhưng làm sao được bệnh tình hiểm nguy giặt xong ông biết làm gì lại ngồi ru cháu làm thơ cho đời vừa ru nước mắt vừa rơi mắt ông nhòa lệ nghẹn lời giữa câu ông mong thơ bắc nhịp cầu để người đồng cảm chia nhau nỗi buồn cùng nhau chung sức kết đoàn làm cho trái đất không còn chiến tranh trẻ thơ vui vẻ học hành lơna lên hạnh phúc trong tình thương yêu
luc_bat
thơ lục bát: ban mai mát mẻ yên bình bay bay tà áo xinh xinh hai nàng thướt tha bóng dáng dịu dàng yêu kiều sánh bước nắng vàng ngẩn ngơ rờn xanh cỏ mịn non mơ bóng dừa lả lướt đợi chờ nghiêng che tươi duyên giữa nắng trưa hè trao thương gửi nhớ bạn bè gần xa
luc_bat
thơ lục bát: ta về vui với cảnh xưa trồng rau nuôi cá cầy bừa ruộng sâu chăn nuôi trồng bí gieo bầu cho tâm thanh thản sống lâu khỏe người cảnh quê xưa cũ vui tươi bà con bạn hữu vui cười thỏa thê con đường xưa đón ta về nơi dòng sữa mẹ hương quê ngọt ngào tâm hồn gửi ánh trăng sao gom mây đón gió đem vào cho thơ gieo sầu theo nước lững lờ trôi đi năm tháng bơ vơ tủi buồn giang tay đón trận mưa tuôn về quê tìm lại cội nguồn sinh ra mừng vui sống giữa quê nhà an nhiên vui với thơ ca đẹp đời
luc_bat
thơ lục bát: vườn xanh mát tỏa thơm hương chẳng kiêu sa chỉ khiêm nhường thế thôi men tình ngọt lịm làn môi ngắm hình em bỗng bồi hồi tim xiêu
luc_bat
thơ lục bát: rừng thu xào xạc lá thu gió liu riu bóng chiều ru nắng vàng vườn thu phong lá úa tàn bơ vơ ghế đá lỡ làng tình nhau nắng vàng trải lụa câu thơ trăng hoa ong bướm nhởn nhơ gợi tình hữu duyên tri ngộ ta mình nhờ hoa trao hẹn trúc quỳnh thu sang tàn thu héo hắt giao mùa mây trôi vất vưởng gió đùa vầng trăng trời không một mảnh sương giăng em về thoáng ánh sao băng giữa trời
luc_bat
thơ lục bát: quê xưa tăm tối gieo neo giặc về dày xéo đói nghèo thê lương đâu đâu cũng lính lê dương giết người cướp của thảm thương vô cùng mệnh người le lói đêm đông đau không thuốc bệnh chết không quan tài đói thì ăn ráy ăn khoai bữa rau bữa cháo củ mài thay cơm cuộc đời những rác cùng rơm kiếp người nô lệ sớm hôm bùn lầy giặc bắt phá lúa trồng đay đi phu đi lính đoạ đày tấm thân giun kia xéo mãi phải quằn tuốt gươm vùng dậy diệt quân bạo tàn bác về ánh sáng toả lan vừng dương chói lọi xua tan mây mù đồng bằng cho đến chiến khu quân đi như nước vỡ bờ xung phong diệt bầy cướp nước cuồng ngông tự do độc lập non sông vẹn toàn nước phồn thịnh dân bình an ấm no hạnh phúc ngập tràn núi sông đảng dẫn lối dân chung đường dựng xây đất nước bốn phương huy hoàng
luc_bat
thơ lục bát: ru hời suốt mấy mùa xa lời êm biết có băng qua núi rừng hay ngưng giữa thác lưng chừng cho người mong đợi chờ từng giấc đêm ta chiêm bao đã thôi êm mộng mơ vụt tắt ngồi bên gió buồn ngõ hồn lạc giữa tuyết cuồng mù sương trắng phủ nẻo đường tìm nhau ru hời biết đã về đâu mà nghe vách núi vọng đau chiều chiều bên rừng thông giữa hoang liêu mùa sang giá gợi thêm nhiều nhớ nhung nhịp sầu đàn lỡ bao cung để ru hời đứt quãng từng mùa đi một chiều nào ngắm mây về lỗi ta lỡ để lời thề gió bay
luc_bat
thơ lục bát: tháng về rực hồng phượng vĩ tiếng ve kêu non nỉ gọi hè chùm hoa đầy ắp giỏ xe trên con đường nhỏ làng quê thanh bình
luc_bat
thơ lục bát: vợ chồng như đũa có đôi người đi kẻ ở chơi vơi tháng ngày tại ai phải nuốt chua cay tại ai gieo rắc đọa đày kiếp nhân tai ai dứt bỏ tình thân tại ai xô đẩy kẻ gần người xa tại ai tang tóc cửa nhà tại ai chồng vợ bước ra chia lìa tại ai tình ái phân chia tại ai châu lệ đầm đìa sầu vương tại ai chặn lối ngăn đường tại ai héo hắt tình thương lỗi sầu tại ai ngăn cách đôi đầu tại ai cắt đứt nhịp cầu phu thê tại ai đi chẳng thể về tại ai vùi dập câu thề đeo mang tại ai là thiếp hay chàng tại ai dáng họa phũ phàng điêu linh vợ chồng tử biệt li sinh người đi đi mãi mặc mình ngóng trông
luc_bat
thơ lục bát: thu vàng trải nắng mênh mông giúp tình nhân thế thêm nồng yêu thương heo may tràn khắp nẻo đường đậm tô da thịt mùi hương thu mùa hương lùa ý quện vào thơ cõi lòng nở rộ bến bờ lãng du kịp đâu giữ nổi chần chừ đã cùng đôi cánh theo thu du ngàn cuối chiều sắc tím tỏa lan cùng khi trí thoát mơ màng khói sương vừa hay lúc chạm ngả đường muôn thu sau trước từng vương nơi này thỏa lòng trước cảnh xưa nay ngắm rồi để thức điều hay trong đời lòng dâng rộng mở xa khơi cùng ta cây cỏ tình người trong thu
luc_bat
thơ lục bát: ta mơ cuộc sống thấp hèn không ham tranh đấu bon chen cùng đời ngủ vừa đủ một giấc mơ ăn vừa no bụng mặc hơi ấm lòng nào ham gấm vóc lụa đồng kim cương đá quý bạc vòng se sua cũng không toan tính thắng thua chức danh địa vị kẻ hùa người đeo ta mơ cuộc sống thấp nghèo dù cho thân phận bọt bèo kém sang miễn sao thoải mái an nhàn chết rồi cũng xuống suối vàng chứ đâu nghèo nhưng không nỗi u sầu không mang lo lắng rối đầu truân chuyên phãi lo cơm áo gạo tiền đáng chê một kiếp canh điền lắm ư
luc_bat
thơ lục bát: của ngon vào chợ tìm ngồi thách nài là việc của người bán mua dây dưa thì chợ mau trưa đưa về thì ngại đổ bừa tiếc ngơ tình tang là chuyện ỡm ờ nằn nì chóng chán bâng quơ lại vồ
luc_bat
thơ lục bát: gặp em cô gái trường sơn núi cao theo núi chập chờn bóng mây hướng hóa ba vạn ngàn ngày em gieo con chữ còn đầy gian nan lòng anh vẫn nhớ vô vàn món quà xứ huế nồng nàng hương quê dặm ngàn một dãi sơn khê đôi chân nhỏ nhắn đi về đơn côi tìm nhau ở chốn xa xôi duyên tình dang dở bờ môi lạnh lùng trách người sao quá vô tình để em lẻ bóng giật mình đêm khuya anh về bình định trời xa rưng rưng thương một cánh hoa lạc rừng dùng dằng chao động cõi tình quay lưng không nỡ một mình chờ không
luc_bat
thơ lục bát: anh mạnh ở cạnh nhà bên trưa hè nóng nực ra hiên hóng trời buồn buồn chán mớ cả trời sao mà nóng thế sang chơi láng giềng vắng hoe chẳng thấy bạn hiền ở trong buồng nhỏ vô duyên chưa kìa cô vợ thoáng thấy mạnh kia rú la anh mạnh vào kìa mạnh anh ông chồng khoái chí mạnh nhanh cô vợ gào thét mạnh anh mạnh vào tiên sư mạnh thế còn sao ông chồng hì hục vã trào mồ hôi cô vợ thở hắt mội hơi mạnh vào mạnh khiếp mạnh lui lắc đầu anh chồng thấy vợ lắc đầu ông chẳng thèm nữa nẫu nầu đôi chân
luc_bat
thơ lục bát: mây gieo những hạt mưa rơi mẹ tôi gieo hạt mồ hôi ruộng làng tảo tần tìm kiếm hạt vàng lời ru của mẹ ngập tràn thương yêu cần chi gấm vóc nhiễu điều nâu sồng đời mẹ bao nhiêu nhọc nhằn chai tay cầy cuốc đất cằn chạy ăn từng bữa trở trăn thân già cho con gấm vóc lụa là cho con ăn học hơn ta bằng người hoa từ đất mưa từ trời giọt mồ hôi mẹ cho đời con xanh
luc_bat
thơ lục bát: thứ sáu buổi sáng bình minh bạn bè face book chúng mình chúc nhau chúc nhau hạnh phúc bạc đầu chúc nhau giàu có nhà lầu xe hơi chúc nhau sức khỏe tuyệt vời tình nghĩa bè bạn đầy vơi ai bằng chúc nhau công việc băng băng việc nhà việc nước việc làng hăng say nhắc bạn phải thực hiện ngay rượu bia nên tránh từ ngày hôm qua hai ảnh nhắc bạn gần xa ôtô xe máy tiền ra rượu vào ngày mới xin chúc xin chào bạn bè face book lời chào bai bai
luc_bat
thơ lục bát: tàn thu sợi nắng hanh vàng heo may chạm ngõ đông sang thật rồi lạnh lùng mây lững lờ trôi khoác màu áo tím bồi hồi lãng du cỏ hoa lạc giữa sương mù lả lơi cánh mỏng nhẹ ru cuối chiều thả hồn giữa chốn tịch liêu kìa ai lả lướt dáng kiều thướt tha bâng khuâng dạo bước xế tà hoàng hôn lịm tắt bỏ ta cuối đường chạnh lòng nhớ kỷ niệm vương chợt khơi dĩ vãng đêm trường tủi vây thuở xưa ký ức đong đầy hẹn mùa cải rộ đắp xây mộng vàng thiên đường hạnh phúc thênh thang nở ngàn hoa thắm thiếp chàng có nhau biển xanh vẫn thẫm một màu người đi xa ngái quặn đau tim khờ lối mòn dốc trượt trơ vơ xoè tay nắm giọt nắng hờ hững buông
luc_bat
thơ lục bát: đất trời đang tiết chuyển giao ngàn hoa ươm nụ đón chào xuân sang đất trời một thoáng mù sương trời mây u ám bởi đương đông mà đang còn nấn ná thiết tha tiết xuân đành nén chờ qua nắng vàng chuyển làn gió mát ẩm sang giao hòa nhịp sống âm vamg đất trời ngàn hoa bung nụ mỉm cười hoa đào mai nở rạng ngời đón xuân ươm chồi tích nhựa chuyên cần nụ to e ấp mười phân vẹn mười đón chào năm mới em ơi chào mùa xuân đến tiếng cười giòn tan xuân về tết đến rộn ràng say trong hạnh phúc ngập tràn sướng sao đất trời đang tiết chuyển giao ngàn hoa ươm nụ đón chào xuân sang
luc_bat
thơ lục bát: ve sầu đôi ngã chia ly gập trang vở lại lời si mộng tình mây buồn nhắn gió lặng thinh phượng đan cánh bướm gửi mình tơ vương hạ về nàng bỗng dạ thương nhớ bài thơ gởi sân trường hôm nao chia tay hạ ơi dạt dào để lòng khắc nhớ sang vào mùa thi ta chờ đúng một mùa đi lời thề ước hẹn còn ghi vào lòng kỷ niệm xưa cũ bến sông đò ngang hờ hừng chờ trông bóng nàng phượng ơi một thuở mơ màng sông xưa gợi nhắc vọng vang câu hò đôi lời nhắn nhủ nàng thơ hạ sang đúng hẹn bến chờ thuở xưa
luc_bat
thơ lục bát: mây qua thả bóng xuống hồ em qua thả bóng tương tư vào lòng để cho anh lại phiêu bồng một phen tình ái vâỹ vùng nhớ thương
luc_bat
thơ lục bát: tháng ba tim tím nụ cà hoa sưa trắng ngát sân nhà tím xoan thơm thơm hương bưởi nhụy vàng búp bàng mở mắt khẽ khàng đón mưa sau đồi tím biếc hoa mua trên giàn chị mướp đung đưa sắc vàng rủ đàn bướm lạ ghé sang bầy ong tìm mật vội vàng thăm chơi gạo tung cánh đỏ rực trời hoa ban nở trắng núi đồi vùng cao bạn ơi mau ghé thăm nào hoa phong lữ thảo đón chào khách thơ dạ yến thảo tím mộng mơ yêu hoa năm sắc hãy chờ păng xê lúa dâng hương ngát triền đê tháng ba ơi khát đam mê xuân thì
luc_bat
thơ lục bát: trời vừa ngả bóng hoàng hôn nắng vàng chiếu rọi xuống thôn quê mình lúa đùa gợn sóng rung rinh người đang hò hẹn lung linh ánh nhìn
luc_bat
thơ lục bát: dốc lòng truyền dạy chúng em như tay người thợ xây nên thềm đời bình minh cho ánh mặt trời vườn cô thơm dệt cho đời ước mơ
luc_bat
thơ lục bát: em ơi tháng sáu trời mưa hạt mưa nghiêng ngả bên đầu của ai nắng tình còn chay ma ai câu thơ lat loe nhớ ai nắng tình nhớ người em gái tôi thương nhớ trưa tháng sáu bên đường doi hoa dai hoa hay dai ngân hà để tình mat lạnh làn da của người tay em ôm chọn bầu trời ho may gọi gió che người em yêu hạt mưa em bé tý thôi mà tôi cứ ngỡ nước ngoài đại dương hạt mưa nghiêng ma thắm em hạt nào roi tiếng yêu thương gọi lòng em ơi tháng sáu trời mưa xoa tan cái nóng màu hồng phương rơi để em nhat một chút thôi cánh hoa nho nhỏ một thời của nhau
luc_bat
thơ lục bát: chiều rơi đếm lá thu hong bao nhiêu lá nhỉ em chồng xếp phơi lá này là nhớ không thôi lá yêu lá gét nửa vời của em lá hanh hao rớt mọng mềm lá se se bóng trăng thềm với sao lá xưa của ngọn trúc đào mùa hoa năm ấy rắc vào áo em vườn xưa nắng đổ màu thêm mắt xa xăm mái tóc rèm rưng rưng mi huyền ơi lệ bỗng dưng chiều nay ngắm lá thơ bừng dấu yêu
luc_bat
thơ lục bát: bao năm biền biệt xa quê ăn cơm thiên hạ nhớ về làng ta nhớ canh cua với quả cà nhớ sung chấm muối nhớ gà lá chanh nhớ từ vại nước giọt gianh nhớ cau trĩu quả nhớ cành trĩu cam nhớ cô thôn nữ hay làm nhớ chàng trai trẻ bón chăm ruộng vườn nhớ câu hò dưới ánh trăng tình riêng chỉ có chị hằng sáng soi nhớ mẹ sương gió một đời còng lưng cấy hái nắng phơi bạc đầu nhớ quê nhớ mẹ dạt dào long đong xứ lạ lòng xao xuyến lòng
luc_bat
thơ lục bát: chúc mừng năm mới bước sang chúc cho tất cả họ hàng gần xa chúc cho tất cả cụ già chúc cho tất cả người nhà yêu thương chúc cho bạn bè bốn phương dồi dào sức khỏe dặm trường bình an phát tài phát lộc an khang gia đình hạnh phúc xóm làng yên vui miệng luôn luôn nở nụ cười chào đón năm mới khắp nơi sum vầy tuy rằng dịch bệnh có lây nhưng ta nhất định chung tay sẵn sàng để rồi dập dịch ngang tàn ổn định cuộc sống vững vàng vươn lên chuyện buồn năm cũ lãng quên đón một năm mới thang thênh huy hoàng
luc_bat
thơ lục bát: đời người như núi đá cao như con sông chảy ra vào biển xa một đời lặn lội xông pha xế chiều bóng ngả lòng ta miệt mài cuộc đời sao vẫn u hoài đường mòn uốn lượn ra ngoài biên cương đời ta như một con đường cứ đi đi mãi con đường quanh co cả đời cứ mãi âu lo ông trời thương để cho ta mặn nồng mầu đỏ mầu hồng mầu xanh cho đời thanh thản yên lành hoàng hôn
luc_bat
thơ lục bát: một đời muôn bước chênh vênh mòn chân đi giữa gập ghềnh tháng năm hóa thân như kiếp con tằm từ dâu xanh đã nhả dần thành không mời bà cạn chén ấm lòng mưa giông bão táp vợ chồng còn đây bây giờ còn lại ít ngày hai ta say với nỗi say nhân tình cạn đi cạn nữa đi mình giờ nghiêng bình rượu ta mình chưa nghiêng
luc_bat
thơ lục bát: nhẹ nhàng ngồi giữa bao la giữa mênh mông sóng nhạt nhòa khói bay gửi hồn lạc chín tầng mây sướng về địa phủ khổ đày thiên cung bao nhiêu danh vọng khôn cùng bao nhiêu khốn khó anh hùng bỏ qua đưa tình xa chốn mây mưa cho lòng thanh thản như vừa sinh ra khí trời giũ sạch tà ma hùng thiêng từ đất cho ta tình đời quên đi tiếng khóc câu cười trả ta về với con người phút giây
luc_bat
thơ lục bát: trên cao diễm sắc mây trời màu vàng nhạt sắc nhẹ trôi vào mùa đông miền buổi ấy gió lùa giăng tơ từng sợi bông đùa viễn du xa xôi lãng đãng hư phù trắng màu nhung nhớ thiền thu canh chầy gió ru giọt sợi tơ bay lá cành sũng nước rắc lay giọt mềm không gian dàn trải êm đềm để tình thơ mượt qua rèm mi yêu
luc_bat
thơ lục bát: xuân về trên khắp quê hương rực trời hoa nở bên đường thắm tươi xuân về thêm rạng nụ cười mừng vui đón tết khăp nơi quê nhà tuổi thơ cho chí người già vui chung đón tết đậm đà hương quê mai đào bung nở đề huề xuân về rộn tiếng tình quê ngọt ngào niềm vui tha thiết dạt dào tưng bừng lễ hội đón chào mùa xuân trên đường theo bước hành quân giữ yên tổ quốc đi tuần đêm xuân cả nhà sum họp quây quần bên nhau vui vẻ cùng xuân tưng bừng chúc cho cả nước vui mừng xuân về ấm áp thơm lừng ngất ngây
luc_bat
thơ lục bát: mây ôm núi núi ôm cây sương giăng mờ ảo phủ đầy không gian ánh dương bừng hé nặng loan làm tan những hạt sương tàn lá xanh dịu êm gió mát trong lành đẹp sao bức họa như tranh hữu tình ước mong cuộc sống thanh bình người người hạnh phúc chân tình yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: lớn từ hạt gạo làng ra ấm từ manh áo bà ba nâu sồng cầu ao giải nhiệt nắng nồng dòng đời nối tiếp dòng sông quê nhà ngọt bùi man mác phù sa trẻ trây đấu dế chọi gà đua tranh làn da nứt nẻ khô hanh buốt chân sương muối đã thành chất quê mẹ ta dẫu có vụng về mãi thơm mùi sữa triền đê đất làng cha ta áo vá dọc ngang vải thô mộc mạc thấm hàng mồ hôi nước chum vại chứa lộc trời gáo dừa múc uống cứ vơi lại đầy mồi rơm mang lửa đi cày cơm vùi canh rốc rau đay ngọt lành quây quần ấm nước chè xanh mẹ chưa hết việc nên đành bỏ ngang cối gạo chờ mẹ dần sàng muộn cơm con đói mẹ càng xót xa trông nồi trông hướng trông ta trông đĩa rau muống vại cà đống rơm đói cho sạch rách cho thơm ngọc thực lấp lánh bát cơm một đời đắng cay khó nói thành lời không nuôi tự lớn nên người được sao nửa đêm đổ trận mưa rào bỗng dưng nước mắt lại trào tuôn ra
luc_bat
thơ lục bát: tắt đèn mình ngẫm chuyện xưa ngoài hiên gió thổi nhìn mưa nặng trời cảnh thiên chả khác cảnh đời mưa tình giăng lối sáng ngời lòng ta ngẫm về bao kiếp phôi pha gió đông vừa thổi không nhà không nương dầu mưa dãi nắng dầm sương độc manh áo mỏng bên đường kiếm cơm ngẫm mình chăn ấm quần thơm xót người mệnh bạc sớm hôm ngủ đường trẻ em côi cút tình thương măng non mới mọc tàn tương nước nhà đời tươi sao hẵng còn xa nước chưa thịnh vượng dân ta còn nghèo tương lai tổ quốc nhìn theo nguyện đưa đất nước thoát nghèo lầm than
luc_bat
thơ lục bát: đêm khuya thao thức một mình miên man suy nghĩ chuyện tình đơn côi ngày mai em đã xa rồi bao nhiêu thương nhớ đến hồi biệt ly trong lòng nặng trĩu sầu bi bởi vì không thể cùng đi cuối đường
luc_bat
thơ lục bát: nắng hè nhìn bóng của tôi rõ ràng sắc nét như hồi đương xuân tưởng xa nhưng bóng rất gần thường xuyên xuất phát từ chân của mình khi buồn bóng cũng chẳng xinh cười tươi rực rỡ bóng mình cao sang bóng tôi những lúc ra đàng như tôi bóng cũng sẵn sàng vững tâm nhớ xưa lam lũ âm thầm tỏ mờ bóng cũng lâm râm nguyện cầu qua thời dâu bể bể dâu ở đâu bóng cũng nhắc câu làm người
luc_bat
thơ lục bát: hôm nay ra cái nội quy mọi người phải thuộc để suy tính dần làm gì cũng phải nhắc cân để cho nhà cửa muôn phần ấm êm vợ nói thì chồng đừng thêm chồng nói thì vợ đừng rên ầm ầm thích lắm cũng nên lặng câm cứ đưa rồi đẩy mưa dầm là toang nhìn bảng giá tưởng là hoang nhưng con số ấy lại mang trong đầu cứ nghĩ đến phạt là sầu nếu không tuân thủ cày sâu mà bù nhìn thấy dòng cuối mà tu hãy nên giữ dạ chớ ngu dại gì đoàn kết nhé đừng tinh vi nếu không tiền của ra đi bình thường đã là chồng vợ phải thương cùng nhau xây dựng ẩm ương là phiền vui buồn chia sẻ tự nhiên gia đình hạnh phúc phước điền về sau
luc_bat
thơ lục bát: một mình với điện thoại thôi mà sao vẫn thấy như tôi đủ đầy phải chăng đã quá nhiều ngày bươn trải cuộc sống không say thứ gì bây giờ lại chẳng mấy khi được thơ chắp cánh nên thì cứ vui
luc_bat
thơ lục bát: nhớ ai suốt cả đêm dài nhớ ai ai nhớ nhớ hoài huế thương nhớ ai lòng cứ vấn vương nhớ ai nhớ cả cung đình cố đô nhớ em huế mộng huế mơ nhớ em đội nón bài thơ quai điều nhớ em anh nhớ thật nhiều nhớ em anh nhớ cả chiều huế thương
luc_bat
thơ lục bát: sinh thời cơm áo không rời mẹ cha chăm sóc cho đời ấm no học hành thi cử chạy lo miếng cơm manh áo dày vò tấm thân
luc_bat
thơ lục bát: biết rằng số phận thế rồi cuộc đời là thế vậy thôi cũng đành ai mà chẳng muốn công danh nhưng vì duyên phận không dành cho ta bằng lòng với số mình mà năm chìm bẩy nổi cũng qua kiếp người ai mà chẳng muốn tốt tươi số trời đã định mỗi người khác nhau người nào có số sang giàu làm gì gặp đó trước sau vẹn toàn còn người có tính có toan làm ăn chẳng gặp chỉ toàn thất thu mặc dù chịu khó cần cù nhưng không bằng kẻ ngao du tối ngày đúc kết từ trước tới nay giàu nghèo do số phận này mà ra chẳng lo chẳng nghĩ mau già thôi thì mặc kệ cho qua tháng ngày mỗi người một thú mê say còn tôi chỉ thích tối ngày làm thơ biết rằng cuộc sống đang chờ ban ngày lao động bỏ thơ kiếm tiền tối về cảm xúc tự nhiên lại cầm cây bút viết liền bài thơ
luc_bat
thơ lục bát: sao mà em cứ yêu tôi nào tôi có khác mọi người gì đâu thôi đi đừng để lòng đau cho tình hai đứa trước sau vẹn tròn chiều tàn rồi đến hoàng hôn sắp sang kiếp khác dận hờn làm chi ngày xưa ư hảy quên đi để còn đi tiếp đam mê của đời thời đẹp nhất của hai người đừng khơi lại nữa cho đời lại đau cái thời sống chỉ vì nhau tưởng tình nồng thắm bạc đầu không phai xót lòng từ buổi chia hai xốn xang rạo rực gặp người ngày xưa đời thì thực tình thì mơ cho tình già lại ngu ngơ một lần ước trời cho tuổi lại xuân cho đôi ta có một lần rồi xa em giờ là của người ta tuổi chúng mình đá lên bà lên ông chút tình đang dở chưa xong lữa hương đã cạn còn mong nỗi
luc_bat
thơ lục bát: mơ màng tia nắng ngủ quên vì mưa trễ hẹn bắt đền tại ai buổi nao nhớ sắc hoa cài mộc miên rực đỏ sương mai đọng cành lộc vừng đợi chút mầm xanh nàng bân chạm ngõ bện thành nhớ mong hoa ban khắc khoải nơi lòng chiều về lối cũ ngóng trông dáng hình sưa buồn trắng muốt nguyên trinh bàn chân vội vã một mình bước đi còn đâu cái tuổi xuân thì tìm me xoài cóc nhân nhi nói cười tháng ngày tô điểm nhụy tươi vầng trăng dõi bóng một người phải không bình yên chớ nhạt môi hồng sóng đời lắng dịu phố đông em về
luc_bat
thơ lục bát: ngày xưa cái thủa ấu thơ hai đứa trẻ nhỏ còn mơ mộng nhiều em xinh như chị thúy kiều anh như kim trọng sớm chiều ngẩn ngơ tình yêu đẹp tựa bài thơ rồi làm hai đứa mộng mơ một thời tình ta duyên thắm rạng ngời bỗng dưng hai đứa phải rời xa nhau em đi xa để anh sầu nhớ em ray rứt ruột đau thắt lòng bao năm anh vẫn hằng mong một lần gặp lại cho lòng bớt đau lời thơ tình nghĩa ngọt ngào dù cho duyên phận em trao cho người anh muốn nhìn thấy nụ cười trên môi em nở của người anh yêu dù cho tuổi đã xế chiều trong tim anh vẫn còn yêu em mà bao năm chẳng được nói ra những lời yêu mến mặn mà khó quên
luc_bat
thơ lục bát: mẹ ơi con cháu mẹ đây đầu xuân năm mới vui vầy đoàn viên cha ơi cha chớ buồn phiền cháu con tề tựu an nhiên giữa đời vui sao dòng lệ vẫn rơi như từng hạt bụi hương trời sắc xuân nhà vui hội tụ quây quần nhớ cha thương mẹ gian truân nhọc nhằn năm xưa cuộc sống khó khăn vì con cha mẹ nhịn ăn đói lòng ngây thơ khờ khạo trắng trong con đâu có hiểu ước mong cao vời bây giờ con gọi cha ơi gọi mẹ không thấy trả lời chúng con bây giờ muốn cũng không còn mong cha mẹ hiểu lòng son tâm thành tết vui có bánh chưng xanh có nem có rượu dưa hành thịt heo ngày xưa tết cảnh túng nghèo giờ thì tất cả cuốn theo mất rồi về bên thế giới xa xôi xoay vần con tạo luân hồi có chăng chúng con cầu nguyện mong rằng kính cha thờ mẹ chính bằng chữ tâm
luc_bat
thơ lục bát: nghiêng lòng đổ hết tình ra để thơ nở ngập suối hoa bên đời vẳng nghe đâu đó xa vời tiếng tơ vương tiếng bồi hồi vi vu sầu đông ngập lối sương mù vẫn còn đâu đó vườn thu lá vàng quan san mấy dặm đa đoan mà nghe sao xuyến mênh mang đất trời cánh chim tít tận mù khơi vẫn tìm về được một nơi của mình sau cơn giông bão hồi sinh bình minh thắp sáng cuộc tình ươm thơ em về với những ước mơ trong vòng tay mở môi chờ nụ hôn
luc_bat
thơ lục bát: còn mình mẹ lại với quê những đứa con thoáng chốc về lại đi năm dài giỗ tết mấy khi đến mùa quả rụng dài chi đời người tha phương khắp nẻo đất trời vẫn còn đau đáu một nơi trở về mẹ nghèo an phận nhà quê gửi cùng sương gió mà tê tái lòng rồi mai ngọn cỏ trên đồng giữ chân mẹ với hư không đất trời chỉ là hai tiếng mẹ ơi mà sao con gọi cạn lời chẳng thưa
luc_bat
thơ lục bát: nhìn vào tấm ảnh này đây sao mà nhớ mãi các thầy trường ta giờ thì phân tán đi xa về quê sum họp cùng nhà vợ con ngày ấy nhiều bạn còn son tuổi còn phơi phới chưa con cái gì nhiều bạn đang tuổi nữ nhi vẫn còn trẻ khỏe chẳng gì cản ngăn học hành làm việc rất hăng sức trẻ lúc đó ai bằng thanh xuân giờ thì tuổi đó xa gần về hưu có lẽ hai phần đó nha thời gian ngày ấy quá xa những người đồng nghiệp tuổi già phải thôi đi lại ăn nói đứng ngồi đâu như cái tuổi của thời với nhau về già lúc yếu lúc đau trở giời trái gió sức nhàu buồn ghê công việc giờ chẳng đam mê thôi đành như vậy ai chê mặc mình
luc_bat
thơ lục bát: hoa ngâu nở nắng thu vàng không mưa ngâu đẹp dịu dàng chùm xinh dưới trời cổ pháp lung linh tròn cây xanh lá đậm tình lý hương hương ngâu ngào ngạt yêu thương chào du khách đến dâng hương lòng thành rộn lòng những ước mơ xanh cho thơm hoa nắng ngâu tranh dâng đời
luc_bat
thơ lục bát: cũng mang cờ đỏ sao vàng miệng cười móm mém lại càng thêm tươi cụ bà đã ngoại chín mươi còn mê bóng đá như người đang xuân tuổi cao đã chậm bước chân đường đi ra ngõ vừa gần vừa xa vẫn cùng con cháu hò la hoan hô đội việt nam ta thắng rồi hô xong vừa thở vừa cười điểm danh cầu thủ từng người gọi tên các cháu ơi hãy cố lên cùng ghi bàn thắng đáp đền non sông khắc sâu công đức cha ông máu tim thắm đỏ một lòng dựng xây
luc_bat
thơ lục bát: đã từng khoai sắn một thời sông quê nông nổi rối bời đục trong bờ đê con cáy con còng nhớ ai thao thức nỗi lòng người đi vườn khua tiếng lá thầm thì mùa thu gởi lại cúc quỳ vàng bay ống quần gim ngọn cỏ may đường đê khuya khoắt gió lay lối mòn hoa gạo nhuộm đỏ hoàng hôn đằng đông bóng mẹ cánh chuồn chênh vênh lặng thầm một góc trời riêng phận đời phiêu dạt trong miền xa xăm
luc_bat
thơ lục bát: bến tình cỏ mọc lưa thưa dăm tiếng cười đùa lắng đọng trong tim chim ơi vỗ cánh thanh thiên lấp lửng bên thềm èo uột trái ngang đá vàng rớt xuống vực hang lệ đá bàng hoàng ú ớ dần đau ai còn ràng buộc môi nhau cơn lốc ào ào chao đảo trời nghiêng bến tình vết mực thấm đen nhớ dáng thon mềm ngày ấy về ngang chuỗi cười bèo bọt li tan ấp úng bên giàn to nhỏ nỉ non la cà trong bóng cô đơn nuôi nấng tủi hờn thậm thụt ăn sâu cán cân công lí tìm đâu nắng dãi mưa dầu hiu hắt hắt hiu bến tình gãy đổ góc chiều cho nhận ít nhiều cay cú tình xa khổ ai khổ ải can qua tắt nắng chiều tà giẫm nát môi xưa em còn thay áo song thưa ngọn cỏ gió đùa phơ phất phất phơ gặp nhau ôm ấp bao giờ thuyền bến xa bờ đưa đẩy đẩy đưa
luc_bat
thơ lục bát: trưa hè hừng hực vàng tia cóc rên bi thảm đất chìa nứt đôi tầng mây thổn thức liên hồi ngóng trông ngọn gió lượn trồi không trung ấp ôm khoảnh khắc tương phùng đùn thang xám ngắt lại cùng với nhau tạo cơn rải rác điểm màu cứu nguy bá tánh dàu dàu thở than gió về quấn quýt trải làn ngọt êm tha thiết chứa chan ân tình đoạn rời vóc ngọc đẹp xinh cưỡi rồng lặn biển thình lình vút cao vươn vai trút đọt mưa rào cỏ cây hoa lá thì thào mừng vui đỉnh non mây thoáng sụt sùi gió vòng an ủi khăn chùi lệ rưng mây bẽn lẽn cúi ngập ngừng gió xoay quạt nhẹ toả bừng ánh sương pha lê lấp lánh phố phường gió mây sánh bước nghê thường vi vu quét tan bụi bẩn mịt mù rạng ngời hớn hở ngao du nhịp nhàng xoá miền cằn cỗi hoang mang căng tràn nhựa sống rộn ràng tiếng ca cành xanh ruộng lúa mượt mà chim chuyền ríu rít ngân nga hội đoàn nỗi niềm phấn khởi hân hoan hò reo đồng điệu nhặt khoan thái bình để nay một kẻ tù đày một lô đất ẫm vùi thây dại khờ bên con và vợ khổ đờ bên cha cùng mẹ vật vờ trách thương hai bên chung giống chữ buồn ngày qua ngày lại nghe chuông vọng chiều êm đềm hạnh phúc bao nhiêu giờ đau với nhớ bấy hiu hiu sầu chỉ vì không thể chịu lâu âm thanh xé nát cả bầu lặng yên chỉ vì xem nhẹ xóm giềng biết mình nào biết gây phiền đồng lân cứ vui thiệt đã cóc cần nhức tai điếc óc ở gần xung quanh chỉ muốn sao vượt đỉnh tầng ngất ngây thưởng thức lâng lâng được rồi mặc cho bức bối bao người chẳng màng lý lẽ ở đời đúng sai không gian xem của ta đây tung hoành thả cửa đố ai làm gì nay khu vắng vẻ nhị tỳ gánh thêm cái bóng lầm lì ngồi kia cứ từng mỗi tối canh khuya hận nông nổi dại đầm đìa trũng đen
luc_bat
thơ lục bát: cuối năm công việc liên miên kiểm tra tổng kết muốn điên cả đầu không còn phụ cấp xăng dầu muốn đi công tác mở hầu bao ra tù và hàng tổng là ta công việc chẳng quản là xa hay gần khu phố bao việc rất cần công việc chung cứ xếp phần chờ ta nhưng ta cứ cười ha ha đã là người lính cẩm ca làm gì còn sức cứ phục vụ đi bao giờ lực kiệt làm chi ta làm
luc_bat
thơ lục bát: thu về chín cả nắng vàng hương thu dịu ngọt nhẹ nhàng đắm say thu về mang gió heo may nồng nàn hoa sữa ngất ngây ngọt ngào ngọc lan thoang thoảng thanh cao cốm xanh bóng hạt dạt dào tình quê trái hồng chín đỏ say mê gom từng sợi nắng mang về lên hương hàng cây vàng lá ven đường chia tay từng chiếc vấn vương trong lòng thu về mây trắng trời trong hồ gươm in bóng long lanh mây trời lộc vừng tơ thả thắm tươi đượm tình đôi lứa lòng người hân hoan
luc_bat
thơ lục bát: một cơn lốc tự đỉnh trời cuốn theo chiếc lá nho rơi xuống trần lá to vừa mịn vừa xanh hẳn là chiếc lá của thần eva mùi hương tiên giới đây mà lá này khác hẳn lá đa của mình trang phục vừa gọn vừa xinh trách cơn giá ác vô tình bay ngang gio này ở chốn địa đàng adam trợn mắt sao nàng khỏa thân
luc_bat
thơ lục bát: đường mây xa tít chân trời duyên tơ ai nỡ phai lời hẹn xưa trăm thương tôi vẫn đợi chờ vạn ngày nhung nhớ má hường nhạt phai ngày buồn than vắn thở dài sầu treo gối mộng u hoài nhớ nhung lối thu còn dấu tình chung xưa lời hẹn ước vẫn nồng trên môi hiu hiu nắng ngả triền đồi hắt màu kỉ niệm một thời yêu nhau phai màu hương lửa vì đâu dần xa lạc bước để sầu tôi mang nhớ người người lại sang ngang thương người người nỡ phũ phàng thế sao đường duyên trăm vạn ngày sầu lối xưa hiu hắt phai dần nhớ thương
luc_bat
thơ lục bát: tháng năm rôn rã tiếng ve con gà gáy đẩy nắng hè lên cao trời đang nắng bỗng mưa rào bóng mây đỏng đảnh chênh chao trên đồng gió vô tư cứ chạy rông cánh cò chớp giữa mênh mông lúa vàng yêu nhiều cho nắng chói chang gửi em một chút dịu dàng tháng năm
luc_bat
thơ lục bát: bướm xinh đến đậu nhụy vàng hoa thời khoe sắc mơ màng có đôi bông này bướm đậu đây thôi không cho bướm khác vào đây tranh giành nhiều hoa nên bướm lượn quanh chọn một bông đẹp để giành mình mau hoa xinh thắm đượm sắc màu bướm thời đến đậu mà lâu muốn về vườn tình nở rộ đê mê ong ve bay lượn vo ve đầy cành bướm xinh bâu nhụy thơm lành chẳng cho ai đậu vào nhành hoa thơm hoa tươi mong bướm ru hôn đậu vào xao xuyến bồn chồn đung đưa sương giăng đêm lạnh gió lùa vì hoa ở lại bướm vừa ngủ quên
luc_bat
thơ lục bát: mới vương vài sợi heo may đã mang mưa bụi ra rây trắng đồng mùa như con gái muộn chồng giấu trong vạt áo nỗi lòng chông chênh đất gồng lưng buổi nổi nênh lại thương cây cũng bấp bênh phận mình đành ngồi se tuổi buộc tình chỉ cầu một chút yên bình mong manh hít hà hơi ấm cầm canh biết đâu băng giá tan thành dòng sông dại gì hồ trộn bòng bong đem xây dựng mái phòng không đợi chiều đông về với dáng đăm chiêu ruột nghe nhoi nhói rất nhiều kim châm đừng ươm gió bấc nảy mầm mọc cơn giông thổi buốt tâm can người ta về nhặt trái buồn rơi gieo xanh biếc những ngọn đồi tương tư
luc_bat
thơ lục bát: anh không đẹp trai cao to anh cũng không biết nói nho lãng mạn anh như món hàng hết hạn anh ít hiểu biết nông cạn dở hơi anh đây nghèo lắm em ơi tiền đâu chở em đi chơi mỗi ngày xấu xí ốm yếu thân gầy làm sao che chở những ngày gió đông
luc_bat
thơ lục bát: thoảng nghe sắc lúa hương dừa phương trời xứ lạ giọt mưa ngậm ngùi phương xa quê mẹ buồn vui mái tranh năm cũ bóng người quạnh hiu bông dừa trắng xóa ban chiều ngày cha nằm xuống đìu hiu hoa tàn con òa khóc vỡ không gian mẹ khô suối lệ giấu ngàn đau thương
luc_bat
thơ lục bát: lục bát ơi lục bát ơi lời thơ giản dị như người quê ta tiếng thơ man mác dân ca nhịp thơ thủ thỉ tiếng bà bên nôi theo ta trong suốt cuộc đời nâng niu câu chữ người ơi giữ gìn
luc_bat
thơ lục bát: hôm nay bên cạnh nhà tui kéo được ít cá thôi rùi bạn ơi ao nhà cá thực là tươi trông mà đã thích mọi người ngợi khen các bạn cứ nhìn mà xem có đủ các loại ta đem mà dùng có con trắm cỏ to đùng chim mè rán chảo ung dung rượu vào cua ngon kéo được dưới ao còn bò lổm ngổm rau vào nấu canh mời em mời chị cùng anh cùng nhau thưởng thức món canh cua nào chúc nhau nâng cốc xin chào ngày vui toàn thắng đồng bao ta vui chúc mừng nhà bạn của tui đón chào ngày lễ niềm vui dâng trào
luc_bat
thơ lục bát: cố lên chút nữa đi nào mẹ đang cố tránh khỏi vào cơn mê ngoan nào con gắng chút nghe mẹ đang cố gọi sữa về cho con gắng lên sức mẹ đang mòn biết bao lâu nữa để con nương nhờ cố lên con nhé đừng chờ uống nhanh kẻo sắp tới giờ chia phôi cố lên con sữa cạn rồi gắng nghe con nhé nhớ lời mẹ răn tránh xa cái lũ thợ săn trèo cao xa nhé nhọc nhằn quyết qua tránh xa chỗ lắm quả hoa đặt nằm la liệt đó là bẫy thôi tránh xa xa nhé giống người càng xa càng tốt xa nơi ruộng đồng thương con nước mắt lưng tròng tâm dù dẫu gượng sữa đông cạn rồi mắt nhìn mà hận thân tôi bởi thương con nhỏ mà rơi họa chờ thôi đành giã biệt con thơ mặc cho số phận phó nhờ rủi may nhớ ghi con nhé nghe này tránh xa cái lũ mặt dày bất nhân lũ người thất đức thợ săn gieo trồng họa ác bất tuân luật trời thói đời gây oán giết người đang nuôi con nhỏ nợ đời khó qua sẽ nhanh thôi họa đến mà gieo nhân gặt quả khéo mà vận thân đắng lòng hận lũ thất tâm mong cho con nhỏ mau dần nạn qua
luc_bat
thơ lục bát: sáng nay ra đứng bên thềm hạt sương rơi sợi tóc mềm ngẩn ngơ giật mình trở lại đêm mơ thúy kiều thèn thẹn câu thơ dập dờn nửa như tủi nửa như hờn nửa như bừng bực nửa cờn cợt nhau oán ân sắp đặt trước sau tấm lòng hỉ xả nỗi đau tan dần mong sao thoát cảnh phong trần muốn thanh cao có được phần thanh cao hậu sinh cáo trước thi hào mỗi lời là một vận vào nhân duyên
luc_bat
thơ lục bát: hôm qua trên phố ken người giật mình nghe tiếng đã mười năm phai em người trong cõi thiên thai gần nhau mà thấy đá chai điếng cào ngượng ngùng cười mỏng đắng sao lời thăm chửa dám lá xào xạc bay người qua mưa thoảng gió say gặp rồi lại trách bàn tay ngắn dài
luc_bat
thơ lục bát: ta về hà nội giữa thu phố đông người chật như tù túng chân vô tình chạm áo tứ thân thấy sương lành lạnh nét xuân đâm trồi
luc_bat
thơ lục bát: cuộc đời như những con đường thiên trường vạn nẻo khó lường lắm thay lối nào lồng lộng thẳng ngay lối nào khúc khuỷu đọa đày bước chân xin trời một chút hồng ân thương người cuối nẻo đường trần gian nan
luc_bat
thơ lục bát: dây đâu treo nổi địa cầu đất đâu lấp bể màn đâu che trời đã mang tiếng ở trên đời làm người phải biết anh tài mới hay cuộc đời còn lắm tỉnh say còn cơn sóng cả còn tay vững chèo
luc_bat
thơ lục bát: đảo xanh ơi đã bao lần đào mai nở rộ trong vần thơ xuân tết về giọt nắng phân thân nhụy vàng ươm mật tri ân đất liền xa xôi gói ghém thật thà nụ cười lính đảo sao mà dễ thương sóng dồn về phía trùng dương trái tim nối mạch dẫn đường cho ta đất liền cách đảo dẫu xa tình yêu màu nhiệm hiện ra lối gần đảo xanh ơi đã bao lần đào mai nở rộ trong vần thơ xuân
luc_bat
thơ lục bát: ngày xưa còn ở thôn quê ai ai cũng đã trải qua cảnh này be bờ tát nước chung tay có cô thôn nữ ngồi ngay đầu bờ vừa đẹp lại vừa ngây thơ cho nên anh cứ ngẩn ngơ ngắm nàng từ sáng cho đến chiều vàng có cái ruộng nước tát hoài không xong chờ đêm trăng sáng trời trong đem nơm ra úp cá anh chui lờ
luc_bat
thơ lục bát: bạn ơi nhé chớ vội vàng ra ngoài cẩn thận khẩu trang nhớ dùng mỗi người một cái không chung khi xong nhớ bỏ vào thùng rác nha cơ quan tập thể ở nhà để lọ sát khuẩn lối ra lối vào vệ sinh sạch sẽ nâng cao dù không thời dịch có nào thừa đâu anh em bè bạn tâm đầu năm thì mười hoạ lâu lâu một lần có gặp chớ bắt tay chân giữ nhau khoảng cách chớ gần nhau nha tất niên nhậu nhẹt xa đà nhỡ rồi đặt cỗ thì ta chia về không tụ tập chẳng ai chê số đen mang dịch đi về không hay cách ly quy định đủ ngày khai báo y tế khi hay trong người dấu hiệu mệt mỏi kém tươi số ho mất vị chớ lười nghe không
luc_bat
thơ lục bát: bạn bè trang lứa của ta những ai còn lại ai ra chiến hào có người lên tới trời cao có người vất vả lúc nào cũng than có người tham nhũng quan tham có người rang rảnh vừa làm vừa chơi nói sao hết chuyện ở đời ai may còn sót gặp thời làm thơ bao năm ta phí thời giờ công tư bận rộn cứ mơ mơ hoài nhưng trời đâu để sót ai lòng sung lòng vả hiền tài thế thôi chuyên môn công việc cả đời về hưu ngơi nghỉ thảnh thơi đã già bây giờ ai muốn cẩm ca hát đàn thơ phú phê cà cũng xong rảnh rang kiếm chuyện vui lòng việc nhà việc cửa không xong cũng đành chả lo đi sớm về nhanh nhiều khi dạo bộ loanh quanh đếm đường mấy lời bày tỏ thân thương mong sao thi hữu bạn phường vẻ vui chúc cho mọi việc êm xuôi anh em bè bạn của tôi cát tường
luc_bat
thơ lục bát: yêu sao hoa nụ tầm xuân bẽn lẽn khi thấy gió gần gió xa em thân trinh trắng ngọc ngà anh mơ với mộng vẫn xa tay mình bâng khuâng anh viết thư tình nói sao em hiểu đôi mình vẫn xa mùa xuân rồi cũng đi qua hoa đào ở lại hoa mai ngỡ ngàng làm sao tâm sự với nàng cái thân lưu lạc đa mang duyên thừa vần thơ nói hết đủ chưa trăm ngàn lần đấy nàng chưa biết gì lời yêu anh vẫn thầm thì như cơn gió thoảng tình si đêm dài ngẩn ngơ nhìn nhánh hoa mai xuân tàn trong mắt chẳng ai tiếc thầm bão lòng lữ khách trầm ngâm hoài niệm dắt díu tình ân nghẹn ngào thời gian réo gọi lao đao âm vang biển nhớ mời chào từng đêm
luc_bat
thơ lục bát: chùa thì to tượng thì cao đất nước như thế làm sao không nghèo sư cụ thì thích đủ điều gọi vong giải hạn tiền nhiều là xong đến cửa phật phải đi vòng sư thầy sư bác bẻ cong đồng tiền
luc_bat
thơ lục bát: bây giờ em lấy chồng xa xin đừng tiếc nuối đóa hoa lỡ làng đừng xui gió cõng nhịp đàn đừng đem nắng thả tơ vàng rối chân xa nhau thấy tiếc trăm phần bởi duyên không phận chia phần nát đau xin đừng thơ thẩn tìm nhau mộng tan duyên vỡ đã nhàu tình xưa người giờ đi sớm về trưa bước chân mình với đón đưa một mình kề vai ước vịn chút tình mong cho gặp cánh hoa xinh lối về
luc_bat