text
stringlengths
4
118k
new_labels
stringclasses
6 values
thơ lục bát: vợ chồng tình nghĩa trăm năm sống đời ở kiếp mưa dầm có nhau mai này có lỡ xa nhau nghìn trùng ngăn cách niềm đau lạc loài ngày sau thương nhớ ai hoài đêm rơi mưa lệ khóc hoài lẻ loi mới hay là nghĩa lứa đôi yêu nhau là phúc phai phôi vạn sầu tình yêu mật ngọt nên thơ yêu nhau để biết trong mơ vẫn cười tình yêu thắm thiết bên người xa nhau mới biết tình người là đây một ngày bão tố phơi bày bao nhiêu cay đắng chở đầy thương đau chiều về ngẫu hứng nên thơ em vui biết mấy thẫn thờ trời mây gió đưa nhẹ lướt hàng cây bóng chiều ngã xuống tóc mây đợi chờ em thôi mong nhớ đợi chờ tìm vui một cõi hững hờ người xưa
luc_bat
thơ lục bát: ôi gió bay chiều gió bay tôi có nhớ thương một người miền xa từ khi ngồi nghe nàng hát tiếng ca sao nghe mặn nồng trao nhau vào lòng tôi mọi người ơi biết không cho tôi nhung nhớ đêm ngày mong sao được gặp lại nhau ơi người tình ơi có biết hay chăng đêm về sáo kêu bóng hình tôi ngồi nhớ người tình tương tư hình khúc nhạc lòng vấn vương lòng tôi nhớ thương một người tận xứ xa
luc_bat
thơ lục bát: đợt hai cô vít bùng lây số ca nhiễm bệnh mỗi ngày một tăng đội ngũ bác sĩ trực căng bổ sung trọng điểm gia tăng tuyến đầu nhiều người thức suốt đêm thâu vì người bệnh chả nghĩ đâu cho mình bé tròn ba tháng mới sinh mẹ đi trực chiến bé mình bà chăm bé ngoan ăn no lại nằm bé cũng góp phần diệt vít cùng dân toàn đảng toàn dân toàn quân vòng tay xiết chặt trăm phần thắng nhanh
luc_bat
thơ lục bát: giật mình tháng sáu đã về nửa năm qua những bộn bề công tư chặng đường một nửa rồi ư nửa chừng kế hoạch ngỡ như hôm nào nửa chừng dự định rồi sao nhẩm thầm sáu tháng là bao nhiêu ngày bình yên ngắm cánh diều bay rơm vàng lên đống ngất ngây trưa hè hương cau thoang thoảng đêm về cơn mưa bất chợt hả hê ruộng đồng
luc_bat
thơ lục bát: oằn lưng cha gánh con đi đôi vai trĩu nặng chỉ vì đời con vai áo vai cha mãi sờn mỗi bên chăn bị còn con trên ngồi cha thời vất vả con ơi chỉ mong con lớn cuộc đời bình sinh ghi ơn cha mẹ sanh thành đôi vai gánh nặng trọn tình vì con
luc_bat
thơ lục bát: mưu sinh buôn bán nhiều nghề kí ức vẫn nhớ chợ quê thủa nào bao hàng nông sản đổi trao vật phẩm tính giá chỉ hào và xu náo nức cái gái thằng cu mong mẹ về chợ được xu đa vừng kẹo bột tấm mía dắt lưng đứa nào đứa ấy vui mừng hả hê thật thà bản tính người quê mua bán trao đổi xuề xoà với nhau vài câu trả giá trước sau mua nhanh bán chóng cùng nhau hài lòng bán đi sản vật nhà nông mua về những thứ ruộng đồng cần thêm muối mắm dầu đèn thắp đêm cục vôi khúc dễ bà têm cơi trầu chợ phiên bán cả bò trâu cày bừa nông cụ chấu liềm con dao người thừa kẻ thiếu đổi trao nhộn nhịp phiên chợ ồn ào đến trưa kí ức chợ phiên ngày xưa qua bao năm tháng vẫn chưa phai mờ nhớ sao cảnh đứng cồng chờ đón mẹ về chợ ngây thơ đòi quà
luc_bat
thơ lục bát: khi yêu sao chỉ bồn chồn khi yêu chỉ thấy tâm hồn nhẹ vui khi yêu nói nói cười cười khi yêu hoa nở xinh tươi cả ngày khi yêu thơ thật là hay đọc đi đọc lại như say men tình khi yêu nhớ bóng nhớ hình nhớ từng dáng điệu đinh ninh lời nguyền khi yêu bến mãi đợi thuyền một ngày chưa thấy lòng buồn mênh mông hỡi ơi một trái tim hồng khi yêu như cả cánh đồng nở hoa lòng mình toàn nhớ người ta khi yêu dù có ở xa cũng gần nhớ nhung lòng dạ tần ngần yêu rồi mới thấy mình cần có nhau khi yêu thề trước nguyện sau thủy chung chung thủy một mầu sắt son khi yêu ngắm ánh trăng tròn cuộc đời đẹp nhất gì còn đẹp hơn bây giờ tình vỡ cô đơn em buồn em ghét ghét luôn tim mình ôi con tim cũng si tình vỡ tan tan vỡ bóng hình xót xa ngẫm trong cái cõi người ta cứ yêu đừng ghét mới là tình chung
luc_bat
thơ lục bát: em ngồi khỏa nước ven hồ bừng muôn sóng gợn sen phô nét cười lụa mềm trải nõn vàng tươi nghiêng con mắt lá biếc ngời sắc xuân khỏa đi cho hết bụị trần dặm dài ký ức níu chân người về nhạc thơ reo khúc tình quê giao bôi nắng ửng má kề hợp hôn con tim réo gọi dập dồn bàn tay dan díu phiêu hồn lãng du bâng khuâng giây phút tạ từ xa em mặt nước hồ như lặng buồn
luc_bat
thơ lục bát: nhẹ nhàng rớt hạt mưa sa âm thầm đọng lại la đà cánh hoa long lanh từng giọt ngọc ngà chờn vờn tán lá trên hoa chẳng rời chuyện này cũng đã từ xưa hoa cần có nước đong đưa sắc nồng đẹp thay rực rỡ cánh hồng mưa còn đọng mãi trong lòng hoa tươi
luc_bat
thơ lục bát: nắng cháy đồng bãi ngập mưa mòn vai hạt thóc bạc mùa cọng rơm thơm hạt vừng trắng bát cơm cha gieo ngày ấy mẹ đơm thuở nào
luc_bat
thơ lục bát: bao nhiêu trăn trở vấn vương năm dài tháng rộng nhớ thương tràn đầy xa quê nhớ lắm chỗ này cách thời gian ấy những ngày ngóng mong cô lo uốn nắn từng dòng thầy cho kiến thức trong vòng yêu thương vẫn tình cô ở quê hương không hề thay đổi tha phương đất người phai màu lá úa tháng mười được gieo kiến thức là người hôm nay chỗ đây cô đã dắt tay này thì cô bạn tháng ngày nhớ thương ngày còn ở tận biên cương xưa vẫn còn nhớ mái trường nơi đây bao năm xa cách cô thầy vẫn không phai được chỗ này ngày xưa
luc_bat
thơ lục bát: ước gì anh hoá ra hoa để em nâng lấy rồi mà cài khăn ước gì anh hoá ra chăn để cho em đắp em lăn cùng giường
luc_bat
thơ lục bát: cho em giọt nắng mùa đông để nắng sưởi ấm ửng hồng má em cho em chút nắng bên thềm hong khô nỗi nhớ ước nhèm mắt nhung mắt nhìn xa thẳm mông lung dò tìm hình bóng tận cùng nơi xa xuân đi qua hạ đi qua thu về mang lại cho ta lá vàng rồi mùa thu cũng đã tan chiều nay gió lạnh miên man tràn về đầu đông giá rét tái tê anh sẽ gom nắng đem về tặng em em ngồi xỏa tóc bên thềm nắng ấm ve vuốt cho mềm tóc tơ tình ta đẹp tựa giấc mơ nắm tay ta đến bến bờ yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: mong tìm kỷ niệm ngày thơ em ơi khoảnh khắc trong mơ hiện về như bao lời ước hẹn thề hạn khô đốt cháy bờ đê thuở nào chờ mong giây phút ngọt ngào mưa về tưới mát dạt dào bờ xa bao lời cảm xúc tình ta năm qua tháng lại thiết tha ấm nồng xa nhau ngày ấy chiều đông cách ngăn mới thấy nhớ trông vô vàn vẫn luôn ước nguyện nhẹ nhàng chưa hề quên giấc mộng vàng ta mơ phai tàn năm tháng ai ngờ mờ xa nhân ảnh vẫn chờ dáng xưa mong em như hạn chờ mưa bao năm xa cách vẫn chưa phai mờ
luc_bat
thơ lục bát: tâm tư gửi tới bạn bè vui buồn năm thanh ngọt bùi đắng cay sẻ chia cuộc sống buồn vui có nhau cuộc sống dâng trào yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: đêm buồn em dạt dào sông thấy ta co quắp nằm không một mình mỏi tay ôm cái phù sinh chiếc phao hạnh phúc lênh đênh vật vờ tình yêu như có như chưa cái sau cuốn xoáy cái xưa tiêu điều đêm dài bến hẹn hoang liêu muốn không nhớ sóng mà triều lại dâng
luc_bat
thơ lục bát: trải mùa đông lạnh quá chừng chắt chiu đào mới ngập ngừng đâm bông gặp em cô gái còn không thẹn thùng hoa lại in hồng má em xuân đang e ấp bên thềm ong say bướm lượn vườn thêm bồi hồi tiếng chim ca hót lảnh lơi sắc hương lay động rạng ngời sức xuân mùa xuân nay đẹp mấy lần xuân trời hòa lẫn mùa xuân cuộc đời tình xuân tha thiết muôn nơi em đem theo cả đất trời vào xuân
luc_bat
thơ lục bát: đến mùa xoài chớm trổ bông đến mùa vui hội bướm ong rộn ràng con đi về lại thăm làng nhớ thương cha mẹ suối vàng còn đâu hàng dâm bụt đỏ môi trầu mắt na trổ mã nhánh trầu bung xanh ngắm trời qua khoảng tre xanh lâm râm gió hát vít cành nắng trưa con về thơ thẩn giậu thưa hái chùm bao thuở còn chưa biết buồn ngắm cánh cò ngắm đêm buông bếp xưa cời chút than tuôn khói đời trông lên mơ ánh trăng ngời vén tay mở chút màn trời đặc đen vườn xưa len lén ánh đèn hắt hiu chút nỗi chập cheng mỉm cười tường cong chiếc bóng vắng người cây me vắt vẻo mẹ cười ngọt chua chợ đời đi bán chua chua mua dăm chút ngọt con khua chén chờ đi về thăm chốn mộng mơ thấy mình như thể dại khờ thuở xưa
luc_bat
thơ lục bát: sáng ra cây khuất sa mù mặt trời ngái ngủ gió ru mây ngàn ngậm ngùi nhớ dải quan san nhớ con đò nhỏ trường giang đôi bờ
luc_bat
thơ lục bát: mẹ may áo mới hôm nào chiều nay em lại mặc vào xinh ghê theo em lối nhỏ anh về trăng vào mùa hạ tóc thề em bay áo em sắc trắng thơ ngây cho anh dệt mộng lối mây mơ màng hồn anh theo gió đi hoang giữa vườn hoa nở nắng tràn công viên trời sao rọi mắt em hiền ai qua chốn ấy bình yên cuối ngày vành môi vị ngọt anh say men tình thổn thức trong tay em nồng bến tình nơi đó xa không cho thuyền anh đậu bên dòng sông tương bàn chân em nhỏ quen đường anh nghe ấm lại trùng dương biển sầu bên em về lại đêm sâu tàn cây chim sẻ kéo nhau ngủ rồi chiều mai em nhé sang chơi nhớ mang áo mới cho đời mộng mơ để anh gom hết đợi chờ dệt cho em những vần thơ thuở đầu
luc_bat
thơ lục bát: chỉ là chiếc lá mỏng manh làm sao vẽ được bức tranh cuộc đời các nàng vũ nữ dạo chơi như thiên thần ngắm mặt trời cuối thu bỗng nghe diều sáo vi vu hoàng hôn đã cạn sương mù nhẹ giăng chỉ là chiếc lá dưới trăng mà như có cả chị hằng về đây chỉ là chiếc lá trên cây mà như sự sống dâng đầy sinh sôi
luc_bat
thơ lục bát: vớt hong gom nhặt đặt bày chắt chiu chuốt chải cho bay bổng lời chắp vần gọi tứ bớt vơi thế rồi đem cả trả đời làm vui câu lục chúm chím mỉm cười câu bát dài rộng nở tươi gọi mời ngọt ngào giã bạn người ơi gió đưa hoa cải về trời tìm duyên vãn chùa khất thực tịnh thiền kiếm câu thơ lạc hồn nhiên vô thường đong đầy lúng liếng yêu thương ươm nhân rồi thả dọc đường thỉnh thơ
luc_bat
thơ lục bát: em như ngọn gió trong lành để anh ngon giấc say nồng đêm trăng em như bờ cát trắng trong anh là con sóng vỗ bờ ngày đêm em như trăng sáng đêm rằm lung linh bóng nước trong xanh hiền hòa để anh say đắm mơ màng lăn tăn mặt nước trăng vàng đêm đông mắt em tựa một dòng sông thuyền anh lặn ngụp trong lòng mắt em em là tất cả trời sao em là tất cả cuộc đời của anh
luc_bat
thơ lục bát: gần nhau vừa đó thiết tha xa nhau sao thấy nhạt nhoà tên nhau trong em nỗi nhớ nát nhàu lỡ tình tình lỡ bạc màu như vôi trọn đời tim lại đơn côi trầu cau kia đã thiếu vôi nhiệm mầu
luc_bat
thơ lục bát: giọt mưa rơi mãi vô cùng thu xưa ướt đẫm muôn trùng dấu yêu thẫn thờ bóng chiếc cô liêu người về viễn xứ để nhiều đau thương mưa rơi rơi mãi đêm trường hồn ai giá lạnh thiên đường vắng tên đời như chiếc lá lênh đênh rụng rơi tơi tả chông chênh tháng ngày còn đâu một áng mây bay gởi đi chút gió nồng cay cuộc đời mưa thu ướt đẫm một thời tiếng yêu lầm lỡ nửa vời xa nhau lệ sầu từng giọt tuôn mau gối chăn rệu rã nát nhàu thời gian tìm nhau phố vắng hoang tàn đau thương mộng ảo vỡ tan bao điều mưa thu thánh thót lời yêu cho người mê mải nâng niu gót hài đêm dài ôm ấp bờ vai theo dòng nước mắt một mai giã từ mỏi mòn trông đợi cánh thư mưa rơi khắc khoải tương tư héo mòn bao năm ước hẹn chưa tròn người đi xa mãi chẳng còn ngày vui giọt mưa tí tách khôn nguôi tình như mây khói buông xuôi dòng đời kỷ niệm muôn nẻo xa vời gởi về dĩ vãng không lời thở than mưa thu rơi mãi miên man bàng hoàng một thuở ngập tràn cuồng si gió lùa lay động bờ mi thềm hoang tóc rối người đi lạnh lùng dấn thân vào cõi muôn trùng tìm đâu cho thấy một vùng xa xôi mưa thu từng giọt phai phôi tình xưa khép lại đơn côi một đời người đi thương nhớ một thời còn chi cay đắng những lời đớn đau yêu người rồi cũng xa nhau bao nhiêu tiếc nuối phai màu áo xưa
luc_bat
thơ lục bát: đêm nay nhớ về người xa không biết nơi ấy người nhớ ta không đêm nay dưới ánh trăng vàng ngồi dưới gốc cây ta viết vần thơ
luc_bat
thơ lục bát: chiều xuân hơi bị lâng lâng nhớ ai hơi bị bâng khuâng thế này uống nhiều hơi bị say say nhìn em hơi bị hây hây má đào nắng xuân hơi bị ngọt ngào gió xuân hơi bị rì rào vòm xanh mưa xuân hơi bị tơ mành hồ gươm hơi bị long lanh sắc trời mặt hoa hơi bị rạng ngời xuân ca hơi bị từng lời ngất ngây xuân tình hơi bị đắm say vui xuân hơi bị tràn đầy đam mê
luc_bat
thơ lục bát: nhà em tường thật là cao anh thì chân ngắn vượt rào chẳng qua cổng thì mẹ khóa rồi nha anh vào không được khó mà em ra tổ cha cái cánh cổng nhà vào hùa với mẹ ngăn ta anh à nhưng mà sao cấm được ta rơm gần lửa bén có mà trời ngăn lửa tình rực cháy tháng năm lại bị cái cửa cách ngăn trong ngoài thôi đành tặng cái hôn dài ngày mai ta tính tìm bài khác thôi
luc_bat
thơ lục bát: thời gian trĩu nặng phù sa cứ cuồn cuộn chảy trôi qua cuộc đời đọng bao kỷ niệm khôn nguôi như dòng máu đỏ nuôi người lớn lên chiều nay mưa mãi triền miên dứt day lòng hỏi bạn hiền nơi đâu
luc_bat
thơ lục bát: tràn lòng hiu quạnh heo may thổi mùa đông chớm lắt lay cánh tình hạt mưa loang nắng thủy tinh reo trong tâm khảm lung linh đóa sầu heo may khao khát tình ngâu sông tương lờ lững nhịp cầu mỏi mong trông vời sóng ruổi mơ mòng cánh buồm lay gió ngợp trong sương mờ lênh đênh ước hẹn bến mơ heo may se ngọt thôi ngơ ngẩn lòng dặt dìu sóng biếc khơi dòng sắc hương khoe tỏa bướm ong hẹn hò
luc_bat
thơ lục bát: đường đời cũng giống đường đi phải nhìn sau trước hướng đi rõ ràng đường đời đâu phải dễ dàng càng đi xa lại thấy càng khó khăn có quãng đường đẹp êm bằng quãng đèo núi dốc quẵng băng sông dài quãng đường lầy lội chông gai đừng nản cũng chớ cậy tài chủ quan kiên trì vượt mọi gian nan đích đời sẽ đến muôn vàn đẹp tươi
luc_bat
thơ lục bát: gom sao cho hết lòng khuya để đâu cho hết từng mùa ngồi gom trời chiều xanh phố dễ thương bên đường chiều đó lại buồn mình anh một mình dạo bước lang thang hồn trôi thơ thẩn miên mang trong lòng như lòng như ngóng như mong nghe tiếng lòng đổ gọi thầm tên em về nhà ngồi xuống đã đêm ngoài hiên vắng lặng hạt sương đón mời chia chia nhau cả khung trời xa xa nhau cả đường đời mấy năm ngồi ngó về nơi xa xăm mang mang trong mộng lời thầm tên nhau bóng sương gợn cảnh tình sầu bóng sương để lại cơn ngâu trong lòng
luc_bat
thơ lục bát: giá mà đừng có leo trèo thì đâu đến nỗi lộn phèo thế kia trong lúc nguy biến với ta xin em đừng trách kêu la buồn gì cho dù làm vậy hơi kỳ nhưng mà không bấu tức thì toi ngay cũng là nhờ phước vận may không thì chết chắc có đây đai quần hết hồn hú vía mặt đần nhưng mà cũng chót một lần này nhe của quý em còn phải che chị nhìn hết cả tè he ba đỳ nét hơn ảnh chụp máy ghi lộ rõ cả cụm sếch xy em rồi thế là iêm đã xong đời còn đâu danh giá ối giời đất ơi
luc_bat
thơ lục bát: lý do quen biết là gì mà mình đã lỡ bước vào vườn xuân đi vào tôi chẳng phân vân tôi chẳng cần biết tình gần hay xa yêu rồi chỉ biết mình ta luôn thả câu chữ em là của anh
luc_bat
thơ lục bát: chồng đi công tác phía nam mua về cho vợ những năm bộ liền bộ nào chắc cũng ít tiền hình như chỉ để làm duyên trong nhà hững hờ lấy một bộ rra tôi đem ướm thử qua loa vào người chồng tôi biết vợ không vui thủ thỉ tư vấn những lời êm tai đi đâu đã đủ ngắn dài có bộ em mới xỏ tay một lần anh mua năm bộ áo quần để lúc nào cũng có xuân trong nhà
luc_bat
thơ lục bát: là loài khỉ sống trên rừng sinh con ra cũng qua từng cơn đau ôi tình mẹ cũng như nhau nâng niu chăm sóc ốm đau sớm chiều tình thương khỉ mẹ cũng nhiều ẵm con tránh giọt mưa chiều ướt nhem hãy nhìn khỉ mẹ mà xem thương yêu con trẻ tình thêm đậm đà đưa con khắp chốn rừng già kiếm ăn tiện thể như là dạo chơi dạy con cách để tìm mồi tự lo sự sống lúc rời mẹ ra bổng đâu bảo táp phong ba kéo nhau ập đến thế là ly tan khỉ mẹ tên bắn xuyên ngang cho con no dạ sẳn sàng buông tay một tay nắm lấy cành cây ẵm con chuyền tới con đây nè chồng khỉ cha vội vã đến bồng thấy con yên ổn đành lòng xuôi tay nhìn tình cảnh ấy có ai cầm được nước mắt chảy dài hay không làm người ta có lòng nhân tình thương của mẹ nào phân cảnh đời thế mà lại có con người tạo ra rồi bỏ con thời thế kia nhìn thôi nước mắt đầm đìa làm người sao lại chia lìa tình thân
luc_bat
thơ lục bát: hai con có thấy cha không bóng hồn ảo ảnh bên dòng sông thương nghẹn đau buồn bã đoạn trường từng dòng ma lệ nhỏ vương thâm tình từ nay biến mất ảnh hình trăng vàng đỉnh núi chuyển mình đẩy đêm trải ra vầng sáng êm đềm soi đường con trẻ đi tìm bến mơ còn ai bắt bóng làm thơ rồi kêu trẻ lại lặng chờ đọc nghe thả cơn gió nhẹ canh khuya ru tình khoảnh khắc tìm về hồn thanh ngày nào hai mái đầu xanh bên cha với mẹ nhánh cành trổ bông biết bao ấm áp cõi lòng ủi an cảnh sống gió giông phũ phàng hai con khôn lớn rỡ ràng vui lòng cha mẹ họ hàng đó đây công lao nuôi dưỡng năm dài được bù xứng đáng đủ đầy tặng cha bây giờ cha khuất nẻo xa không còn ở lại để mà với con đêm thanh ngắm ảnh trăng tròn nhớ thương kỷ niệm sớm hôm thuở nào hai con ôi giọt máu đào ngàn năm vĩnh biệt lệ trào khoé mi rụng rồi một mảnh trăng thề nỗi niềm đau đáu lần về âm gian
luc_bat
thơ lục bát: năm ni chuột nó trị vì nên đói rã họng có gì ăn đâu đầu năm mưa đá vỡ đầu rét như xé thịt mưa sầu liên miên lại thêm vi rút đảo điên xuất thân vũ hán nó viền nước ta gây bao phiền muộn từng nhà trẻ thỉ nghỉ học còn già ngồi run mình đây có tiếng ranh khôn chùm chăn kín mít nó luồn làm sao đói ăn lớn tiếng kêu gào chủ nhà thấy xót mang vào cho ăn chỉ thương bà chủ khổ thân cứ chùm che chắn từ chân tới đầu sư cha vi rút xứ tầu đe đe dọa dọa cứ ngầu cả lên
luc_bat
thơ lục bát: mọi năm tháng bảy mưa ngâu năm nay tháng sáu bắt đầu vào mưa dầm dề từ sáng tới trưa ngưu lang chức nữ chắc vừa hồi xuân mọi năm tháng bảy nhập tuần năm nay tháng sáu đã lần gặp nhau mưa gì trầu úa rụng cau cả ngày mấy trận nhuốm màu tương tư già rồi chắc rỗi sinh hư cứ ào ạt suốt đã từ mấy hôm mọi năm đủ ướt đủ nồm năm nay cứ thế chắc ôm lũ rồi
luc_bat
thơ lục bát: đông về sợ ngọn gió lùa sợ câu đơn chiếc ai đùa bên tai đông về sợ lạnh ngụ dai cánh tay ai khoác vai ai bên đàng đông về sợ chiếc lá vàng lỡ chân gót dẫm khẽ khàng mà đau đông về sợ kẻ đi sau bóng ai đang bám chậm mau bên mình đông về sợ tim thập thình gõ trong lồng ngực dập dình khua vang đông về sợ tấm chăn mang chẳng đủ hơi ấm thênh thang trêu đùa đông về sợ cơn ngâu mùa cóng tay ai đợi thêu thùa cuộn len đông về sợ tiếng chân chen phố đông kẻ bước vị men chốn nào đông về sợ lạnh má đào môi son hanh nẻ thì thào xót xa đồng về sợ có chờ ta ru cơn mộng mị ới a câu tình
luc_bat
thơ lục bát: đêm đông tuyết đổ lạnh lùng thương cho những kẻ tha phương không nhà cuộc đời nghiệp quả bao la nhiều người khốn khổ thân qua đọa đầy nằm bờ ngủ bụi ai hay ước mơ một chút tình người đoái trông có tên trong sổ đoạn trường áo quần rách rưới ngủ đường đã quen co ro lạnh lẽo hàng đêm thân còm lăn lóc bên thềm phố hoa đèn màu tráng lệ mượt mà mưa tuôn gió thổi tuyết sa bao ngày phương đông cũng như phương tây sống nghèo số phận cảnh đời trái ngang sinh ra định mệnh buộc ràng phù vân trôi nổi làm thân không nhà duyên nào nhân quả mà ra bụi đời làm kiếp bôn ba một thời
luc_bat
thơ lục bát: thu sầu gõ cửa nhiều phen tim ngoan chếnh choáng vì men dại khờ nỗi buồn len lén đi qua rơi vào đáy mắt vỡ òa câu thương đắng hồn nuốt giọt sầu vương hạt tình chót đã ươm vườn cô liêu phải chi ta hóa nắng chiều chờ mưa thu đổ tiêu diêu cõi lòng
luc_bat
thơ lục bát: đêm hoang lục bát thêm buồn sầu đâu kéo đến ngọn nguồn tương tư cung đàn ai oán ngất ngư nỗi niềm chôn giấu từ từ khóc than canh đầu sầu héo đa đoan cởi ra chẳng được lại toan buộc vào tháng ngày mòn mỏi hanh hao đắng cay như thể cấu cào tim yêu hồn than hờn trách cô liêu nhẩm dồn cộng đủ những chiều nhớ mong trải tung cả mớ bòng bong kiếm tìm hư ảo trong tròng mắt sâu một mình mê mải canh thâu không gian tím sẫm rầu rầu vấn vương ai còn giặt lụa sông tương ngẩn ngơ thầm ngỡ người thương năm nào
luc_bat
thơ lục bát: xướng vui cùng thú đam mê thể thao bơi lội lê thê hàng giờ giấc đêm tròn vạnh cơn mơ vẽ hoành thành bức tranh thơ mỗi ngày ca những ca khúc thật hay yêu quê hương cứ mỗi ngày một tăng
luc_bat
thơ lục bát: bà này kể chuyện thủa xưa cái ngày năm ấy tôi vừa mười ba thày u bảo lấy người ta ông ấy mười một bẻ hoa chơi đùa đêm nằm tay gãi chân khua mấy mùa gặt lúa nô đùa trong rơm thế rồi mới có một hôm u tôi rò hỏi con hôn thế nào vò đầu tôi hỏi làm sao u véo một cái chỉ vào ấy xem về nhà tôi mới mon men củ khoai mang dấu lo lem mất rồi tim tôi rạo rực bồi hồi cái đêm hôm ấy hai môi dính vào hai đứa to nhỏ thì thào thế là cứ thế hôm nào cũng mơ
luc_bat
thơ lục bát: mõ chuông lay động đất trời nhân gian thêm những tiếng cười bớt đau con chữ dắt díu với nhau thành thơ thành nhạc mà sâu ân tình
luc_bat
thơ lục bát: năm năm tình thiếp phụ chàng vật dời sao đổi dã tràng tình nhau trăng soi sáng mộng công hầu đèn leo lét nhỏ giọt sầu căm căm thu về ru giấc mù tăm ta vươn tay ngắn dỗ dành giấc ngoan ngủ ngon giấc mộng vuông tròn ru ta diệu vợi mỏi mòn giấc mơ ầu ơ tiếng mất tiếng còn ca dao đơn điệu ru con thắt lòng nghĩa tình rơi rớt ngoài song kim ngân tối mắt lòng trong đục ngừ gío khua xào xạc ưu tư lá đau nỗi nhớ mộng thu nhuộm vàng ngủ ngoan con giấc muộn màng trăm năm vết cắt lở loang mực hồng
luc_bat
thơ lục bát: lái đò trở khách qua sông khua chèo tay lái sen lồng ven đê thăm quan cảnh đẹp bốn bề núi sông vang vọng hồn quê hương mình hỡi người lữ khách đẹp xinh chèo khua đò lướt trùng trình mom sông nắng lên cho má em hồng chim ca cá lượn tơ lồng ý thơ đò em một đợi hai chờ trở người lữ khách vào mơ một đời qua đò nhớ mãi người ơi hoa lồng vách núi tuyệt vời cõi tiên quan sơn lành đất người hiền nắng vàng dải lụa mộc miên đỏ trời đò đầy mến khách ngươi ơi câu hò vẫn vọng gọi hời có hay núi cao thấp thoáng chân mây sông xanh uốn lượn vui bầy cá bơi mời người lán lại vui chơi cùng nhau ca hát ru hời tiếng yêu
luc_bat
thơ lục bát: chim chiều gọi bạn trú đông mẹ tôi còn cõng bão giông đầu làng bốn mùa mẹ chẳng rảnh rang buông tay liềm hái lại sang cày bừa quê nghèo nước mặn đồng chua quanh năm vật lộn được thua với giời bao phen bão táp mưa rơi bấy nhiêu khốn khó mẹ tôi gánh gồng chạy theo cái bả hư không tôi quên cả một vườn hồng tơ non biết đâu lòng mẹ héo hon thương mình một nỗi thương con chín chiều tôi giờ bước trật bước xiêu bạc đầu chưa hiểu hết điều mẹ khuyên từ trong nghèo khó vươn lên càng thương nhớ mẹ những đêm đông về
luc_bat
thơ lục bát: trăng lên khóm trúc đêm rằm thiền đường tịnh xá thắp trầm hương bay loang quanh chánh điện phật đài tăng ni tín đạo chắp tay nguyện cầu thành tâm khấn phật nhiệm mầu độ lòng nhân thế năm châu xa gần tai qua nạn khỏi hàn bần cùng nhau tạo phước dưỡng mầm từ bi
luc_bat
thơ lục bát: đêm nằm nghe mưa ngoài trời tưởng chừng tiếng gõ muộn phiền trong tim lạ chi đâu tiếng mưa đêm sao lòng cứ mãi ướt mềm như mưa
luc_bat
thơ lục bát: tin vui đến thật bất ngờ nghiên cứu y học bây giờ bung ra rằng là cáy cô rô na sợ nhất các thánh thơ ca làng hài khẩu trang bịt mặt thế này bố cô na cũng vãi ngay ra quần vắt chân lên cổ mà chuồn làng hài thoải mái cứ luồn cứ xâu
luc_bat
thơ lục bát: hoan hô chiến thắng điện biên thắng trận lừng lẫy khắp miền núi sông quân dân đoàn kết một lòng chiến dịch biên phủ cờ hồng tung bay tướng giáp văn võ bố bày mở đường kéo pháo đặt ngay đỉnh đồi chiến hào đào sát tận nơi khoét hầm ngủ núi tuyệt vời những khi tướng giáp rạng rỡ lừng danh bác hồ vĩ đại khúc hành quân ca quân dân đoàn kết khải hòa việt nam truyền thống bài ca kết đoàn
luc_bat
thơ lục bát: anh ơi đã mấy năm nay tình chồng nghĩa vợ đó đây xum vầy cớ sao anh lại vơi đầy chỉ vì con có màu này khác anh dù là dưới mái nhà tranh hay trong nhà gạch duyên lành em trao vậy mà anh cứ ào ào hỏi sao con chẳng đứa nào giống anh anh ơi em không vòng quanh năm bé yêu quí đều thành con ta trên dưới đồng thuận một nhà vợ chồng con cái hợp hòa là vui
luc_bat
thơ lục bát: tao chán mày lắm co na từ mai tao cạch không va vào mày mày ở đâu tới thế mày mày luôn biến hóa như bầy quỷ ma mày lây lan khắp quốc gia mày ăn bao phổi người ta mất rồi đau thương tang tóc quá thôi nước mắt dân chúng chưa trôi được mày giờ đây tao nói mày hay chúng tao ra sức đêm ngày văn thơ chửi bới mày cứ giả ngơ ra đây mày điếc khù khờ không nghe mày vẫn ra sức hầm hè săn lùng bám đuổi chẳng dè thương ai biết rằng mày rất là oai động tên mày tiếng một hai sợ liền nhưng tao lại thấy mày điên việt nam đâu phải nơi miền kiếm ăn đã chót thì hãy ăn năn đi nhanh ra khỏi giờ nhăn tưởng đùa bây giờ tao quyết hiểu chưa ghét mày lắm đó chẳng ưa tý nào mày đi nhanh chóng cho tao tao mà nhìn thấy cho xào mày luôn từ mai tao sẽ không buôn trên phây bạn hữu quên luôn tên mày vì vậy mày hãy đổi thay để cho thế giới từ nay an bình
luc_bat
thơ lục bát: nhà em ở cạnh ven sông muốn sang bên ấy mà không dễ nào hai bên vách núi cao cao sông sâu chẩy xiết đò nào dám qua tin vui vui lắm thật mà cây cầu sẽ được bắc qua sông này đội cầu anh đến ở đây gặp anh em thấy ngây ngây lạ thường gặp anh để nhớ để thương để chờ để đợi vấn vương tơ tình rằng mai hai đứa chúng mình lên duyên chồng vợ trúc xinh trên đồi cầu nay đã bắc xong rồi cây cầu còn đó nhưng người đi đâu hỏi sao nỡ dối lừa nhau bắc câu rồi lại cắt cầu mà đi
luc_bat
thơ lục bát: công cha nghĩa mẹ ơn thầy dạy con tri thức dựng xây cơ đồ chúng con biết ơn thầy cô thức khuya dậy sớm tinh mơ soạn bài đông về lạnh giá bờ vai thầy cô vẫn mãi miệt mài từng đêm lời dạy như giọt sữa mềm thấm vào gan ruột trong tim mỗi trò chúng con điểm kém thầy lo thêm nhiều sợi bạc vì trò thân thương dạy con tri thức ra trường công dung ngôn hạnh làm gương sáng ngời thương thầy chẳng phút nghỉ ngơi tháng ngày khổ cực trồng người nở hoa thầy gieo tri thức mọi nhà mỗi ngày đến lớp trong ta trưởng thành thầy mong các trò thành danh dù cho gian khổ thầy đành hi sinh cả đời khắc ghi ân tình thầy cô dạy dỗ lên hình nước non chúng con nguyện mãi làm tròn con ngoan trò giỏi sắc son lời thầy chúng con như một rừng cây thầy gieo tri thức cho đời nở hoa
luc_bat
thơ lục bát: hôm nay ra biển tập bơi thế rồi em bảo anh ơi em buồn nghĩ rằng nàng đã muốn chuồn nên tôi mới bảo về luôn em à ai ngờ nàng dạng chân ra anh ơi mau tới đây mà giúp em không sao anh cứ việc xem miễn làm sao đó cho em hết buồn quả này thì lạy nàng luôn thành tâm ngẩn mặt biết làm sao đây một lát nàng mới trình bày có con gì đó chui vào ấy em giờ thì đã rõ nguồn cơn mau mau xuống nước anh làm giúp cho
luc_bat
thơ lục bát: một đời quang đãng nhà tranh không chui cửa lớn chẳng tranh ghế ngồi người thầy gầy yếu xa xôi ngọn đèn đom đóm tìm soi vàng mười các em khối óc sáng ngời dạ dầy thầy có khác đời chi đâu biết thèm miếng cá ngọn rau học trò khó dạy thầy đau thấu trời trắng tinh viên phấn trồng người áo cơm cầm thấp mắt cười vời cao
luc_bat
thơ lục bát: trưa hè đuổi trận mưa rào chiều đông đốt sưởi lén đào trộm khoai lội đầm bắt ốc mò trai trèo me chọc khế kiếm vài quả chua ngạt ngào cơm nóng canh cua giòn tan cà pháo cay dưa cải ngồng nồi đất kho cá rô đồng chén căng cả rốn mà không muốn dừng chia nhau tấm bánh đa vừng quà quê thơm thảo bà mừng cháu ngoan ông cười vẩy nhẹ quạt nan ngủ say đẫy giấc buổi tan mẹ về áo vá quần cộc nào chê đầu trần phơi nắng mải mê sáo diều trẻ con lắm thứ để yêu ghét đắng mấy đứa mách điêu khóc nhè vui buồn hay dở cứ khoe phổng phao cùng lứa măng tre đầu làng dòng đời lật mới từng trang cánh chim bé bỏng ngỡ ngàng bay theo
luc_bat
thơ lục bát: lời thơ em gởi cho tôi nghe trong sâu thẳm một trời xót xa biết làm sao phận đàn bà mười hai bến nước đâu là đục trong cả cuộc đời quãng đường dài em đi đã quá phần hai còn gì thôi thì gắng chút nữa đi trời nào để phí xuân thì em đâu nhìn xem con cháu rễ dâu tuyệt vời như thế dễ đâu mà tìm khuyên em lời chị trong tim hãy vì con cháu mà nhìn trước sau trời không để thiệt ai đâu hãy nghe lời chị đừng sầu nghe em hết mưa rồi nắng sẽ lên bình minh sẽ xóa bóng đen đêm dài
luc_bat
thơ lục bát: nhớ anh em gửi vào thơ gửi vào giấc mộng tình mơ ngọt ngào gửi mây gửi gió trên cao cả trời thương nhớ tình trao hẹn thề em gom sợi nắng mang về để hong nỗi nhớ mơ kề vai anh hong cho giọt lệ khô nhanh hong cho mình mãi trung thành bền sâu vắng nhau mới chẳng bao lâu mà lòng vương vấn buồn rầu nhớ mong dấu niềm thương nhớ vào trong vào thơ vào chữ vào lòng miên man xa nhau nỗi nhớ ngập tràn quẩn quanh trong trí như làn mây bay lượn qua lựơn lại mỗi ngày có xa mới biết đời này cần anh
luc_bat
thơ lục bát: than rằng gay thật là gay bây chừ là phải như này ấy ơi như này thì chả có vui tiến thì chả được lui thời chả xong
luc_bat
thơ lục bát: vườn xuân anh thiếu hoa đào đào ai đơn lẻ thì vào chung vui cho vườn nở nụ hoa cười vườn xuân tình thắm trọn đời ngát hương bao năm đơn bóng cọ thường nên vườn chẳng đẹp hoa hường nơi đâu ngắm vườn mà hồn buồn sầu màu xanh cô lẻ thân đau tình người anh đây chỉ ước đào cười đào ai thương mến vào nơi vườn nhà cho vườn thắm đẹp nở hoa tình ta say đắm ngắm hoa trọn đời vườn nhà anh thiếu đào tươi như đời không có tiếng cười tuổi xuân mong sao anh có duyên phần đào ai lẻ bóng kết thân vườn nhà
luc_bat
thơ lục bát: ngoài trời lất phất mưa bay ngó qua song cửa tỏ bầy đôi câu chữ vui reo ở trong đầu xuân mới tám chục chứ đâu có già mắt nhìn đom đóm từ xa sắc trông tim tím hoa cà đầu xuân tai nghe giờ cũng chẳng cần bảo vào nhà lại ra sân để ngồi phớt đời tất cả thế thôi da nhăm nhúm khảm đồi mồi cho duyên lẩy bẩy giữ thế đi quyền gậy tô dáng đẹp thường xuyên tay cầm ngày vài ba chén rượu ngâm say cho khỏi nghĩ bớt trầm cảm thôi bữa xong lưng chén ra ngồi cuộc đời sướng nhất là tôi ai bằng
luc_bat
thơ lục bát: muốn không một chuyến đò đưa tìm động tình ái sớm trưa chẳng rời tình nơi cô gái gọi mời thơ làm ma trận giữ người thơ yêu hàng ngàn con chữ làm liều đánh vào động ái phá điều vẽ mơ con đò lạc bến xa bờ thơ giờ thất thế hững hờ buông xuôi kệ thây mặc xác hai người để xem động có giống lời hay không cứ bên mà vẽ mơ hồng tạm quên không nghĩa động lòng nhường cho nổi ghen là đẵm con đò theo chân cụ táo mới trò bà ông ngoan thì yên chuyến xuôi dòng cập bờ rồi tính giờ không nói nhiều
luc_bat
thơ lục bát: máy em nay bị sao rồi không tương tác được người ơi đừng buồn em giờ thấy dạ bồn chồn làm sao để được hết buồn lại vui đã một ngày không gặp thôi mà sao thấy nhớ bồi hồi con tim chỉ cầm điện thoại rồi nhìn không bình luận được tâm tình cũng không anh chị em ơi hiểu lòng đừng thắc mắc hỏi sao không trả lời là bởi nhà mạng mà thôi em đành phải chịu gửi lời cảm thông chúc cho buổi tối ấm nồng mong sao tình đẹp mãi không đổi dời hỡi anh chị em mình ơi em chúc mạnh khỏe mọi người đều vui
luc_bat
thơ lục bát: bữa cơm từ thiện nơi đây bệnh viện hai bữa đủ đầy lạt chay đậu kho bầu bí trao tay vui vẻ phục vụ cơm khay từng phần nhân viên chu đáo ân cần cơm thơm ấm bụng xa gần được no kẻ nhiều người ít mang cho mong giúp dân bệnh bớt lo tốn tiền bệnh nhân sẽ hết ưu phiền không tiền cũng có cơm ghiền ăn ngon đáp từ nghĩa cả lòng son mượn cây bút viết trả ơn mọi người chúc cho bệnh viện luôn cười là nơi nương tựa người đời đặt trao chỉ là một chút ước ao cầu cho bệnh viện lớn lao trường tồn
luc_bat
thơ lục bát: ai từng nghe lá diêu bông chắc là cũng tiếc cái công của chàng chỉ vì câu nói của nàng lên non xuống biển chẳng màng khó khăn lang thang suốt mấy mùa trăng trèo đèo lội suối đói ăn trái rừng mong tìm thấy lá nàng mừng đem về sẽ được nàng ưng làm chồng ngờ đâu cũng chỉ hoài công chàng về nàng đã sang sông mất rồi một mình thơ thẩn chàng ngồi lặng nhìn mây trắng buồn trôi giữa trời diêu bông truyền thuyết xa vời sao anh không cậy nhờ người mối mai trầu cau se mối duyên hài có đâu giờ phải đắng cay khổ sầu
luc_bat
thơ lục bát: vẳng nghe tiếng mõ tụng kinh gọi hồn liệt sỹ quê mình mà thương dế kêu nẫu ruột canh trường nghĩa trang người vẫn thẳng đường dọc ngang ngoài kia vô lối không hàng kệ cho lọng bạc tàn vàng hiện sinh quý nhân vị nghĩa quên mình nào mơ võng tía cung đình giầu sang ta về thắp những tuần nhang dâng hoa sen của xóm làng thờ anh ôi hồn tử sỹ vô danh từ trong bùn đất không tanh mùi bùn
luc_bat
thơ lục bát: đẫm mi lã chã lặng thầm theo hầu tiên tổ cõi âm cha về năm thu buồn thảm tái tê trầm hương phảng phất tứ bề mờ lu mẹ già gánh nặng lời ru chín mươi tuổi hạc cuối thu chiều tà một đời tần tảo xót xa nuôi con tám đứa mẹ đà xác xơ kiếp người như một giấc mơ sóng to gió lớn đến giờ tạm ngưng nụ cười trần thế mẹ mừng các con cháu chắt đếm chừng sáu mươi chúng con tụ hội bên người chỉ mong nhìn thấy nụ cười mẹ yêu bách niên hạnh phúc xế chiều vui khỏe trường thọ là điều con mong biết ơn với cả tấm lòng sinh thành dưỡng dục mênh mông biển trời yêu thương nhiều lắm mẹ ơi hạnh phúc của mẹ cả đời ước mơ
luc_bat
thơ lục bát: suôn sẻ một số tờ xanh cuối năm được thưởng công nhân tươi cười tết sang mua sắm dạo chơi vững bước chân mạnh mặt ngời lòng vui chỉ thương cám cảnh bùi ngùi những hoàn cảnh khó vận xui không nhà người thân không có xót xa lại thêm nhẵn túi thật là vận ương
luc_bat
thơ lục bát: thất tuần cũng đã cận kề đau xương mỏi chắc lề mề tới lui đầu óc cũng thế thậm thùi nói sau quên trước tới lui lộn vòng tính nết hờn mát vô song cứ như con nít được mong dỗ dành ăn uống thì cũng tam bành chê chua chê ngọt món thời không ưa khi trời gió thổi mưa đưa chăn mỏng chăn dày lo ủ lấy thân đầu óc kém cõi muôn phần để đâu quên đó phải cần chép ghi lom khom khi bước chân đi một thời oanh liệt chừ ri không còn cuộc sống lại phải cậy con lo toàn mọi thứ cho tròn ấm êm
luc_bat
thơ lục bát: về thăm nhà mẹ buồn teo năm năm mẹ vẫn nằm queo trên giường nhìn mẹ mà thấy xót xa làm sao cho mẹ vì cha đi rồi nhìn mẹ tôi thấy thương thương làm sao cho mẹ bình thường như xưa bây chừ đã tới mùa mưa noen trời lạnh mẹ vừa co ro thấy mẹ mà tôi rất lo mùa đông lạnh rét thương cho mẹ hiền con cầu cho mẹ bình yên khoảng đời còn lại mẹ hiền của tôi
luc_bat
thơ lục bát: chuyến đò nào của riêng em mênh mông con sóng thân quen cuộc đời nắng rơi mơ ước xa xôi gió gieo tiếng nói mây trời bâng khuâng câu thơ ta ghép bao vần mùa xuân muốn nói mười phân nỗi niềm buồn vui quấn quít triền miên bao giờ mới gặp con thuyền tương lai ngẩng trông núi rộng sông dài ngoái nhìn cố quốc lệ hai mắt sầu mùa đông đã ước qua mau xuân sang lòng vẫn rầu rầu buồn dâng thì ra trong thắm mùa xuân vui chung nắng ấm chia phần hương hoa buồn vui chẳng chịu chung nhà đói no khác cảnh chia ra giàu nghèo ôi mùa xuân tiếng gió gieo nhắn trao câu nói đói nghèo chớ lo chẳng qua con tạo bày trò hết đêm trời sáng tròn vo cuộc đời câu thơ anh viết để rơi gió vương mấy khúc tới trời nơi em nắng vàng soi chữ thân quen thơ xuân anh viết nét quen ánh đèn chuyện xưa anh kể thân quen thơ nay em đọc bên rèm gió reo tình thơ chẳng kể giàu nghèo tâm thơ hay dở không theo tuổi đời vần đan nơi chốn xa xôi họa vần thơ cũ gió rơi bên mình mùa xuân tô sắc trời xinh tri âm ta mãi chúng mình nghe anh
luc_bat
thơ lục bát: ai ơi phụ nữ việt nam sắc màu đa dạng nghĩa ân ngọt ngào phụ nữ ta những anh hào yêu nhiều yêu lắm dạt dào giang sơn
luc_bat
thơ lục bát: cuối thu trời đổ mưa nhiều nước dâng ngập phố chiều chiều cá bơi thất nghiệp buồi quá người ơi thời cơ đã đến đổi nghề bán rong mọi nơi đường đã thành sông nên em quyết định bỏ công bán lờ lờ em anh thấy là mê to tròn chắc chắn không hề hở hang đặc lờ trê lóc kéo sang chui vào là khỏi tìm đường chui ra mau lờ phải biết chọn nha anh cứ sờ ngắm thích là bán ngay thu sang đông đến rồi này mua lờ em nhé nhanh tay thì còn lờ em chất liệu rất ngoan nan toàn tre cật lại còn kín toi nước ngập đổi nghề ngay thôi buôn lờ em đã thắng rồi tiền vô anh nào rảnh rỗi mại zô mua lờ mau nhé kẻo cô hết lờ
luc_bat
thơ lục bát: mẹ cha còn phải lên nương nên em bỏ học bỏ trường trông em tắc kè réo rắt từng đêm nhà sàn mái lợp rát phên lạnh lùng vẫn xe hai bánh ung dung em nằm trên võng lắc rung sân nhà nào đâu xe đẩy xa hoa bắp ngô củ sắn làm quà thay cơm anh em đùm bọc thảo thơm cần chi cầu trượt ngựa bờm ba tanh bản em dốc đá rừng xanh có con suối chảy mát lành từ khe xe này cha chế từ tre cút ca cú kít mà nghe vui nhà dưới xuôi còn kém bản ta cây xanh quả ngọt cỏ hoa bốn mùa
luc_bat
thơ lục bát: nàng xuân ngoẻn miệng cười xinh gió xuân nhẹ thổi hương tình tỏa bay đào xuân khoe sắc đắm say hồn xuân dào dạt đong đầy ý xuân nẻo xuân ai đứng tần ngần mắt xuân đang dõi bước chân trang đài thơ xuân thi sỹ đua tài tứ xuân duyên dáng để ai xao lòng xuân tân sửu những ước mong gia đình xã hội xuân hồng phồn vinh vui xuân mới để ta mình lứa đôi hạnh phúc nghĩa tình luôn xuân
luc_bat
thơ lục bát: chiều tà ngồi đợi thu phai sợ màu chóng nhạt nơi hai đứa mình gởi thu giữ hộ chút tình lỡ mai đông giá hữu hình lạnh căm hẹn thề chẳng trọn trăm năm anh vay em mượn biệt tăm câu chờ ân tình chỉ có trong mơ hành trang cũng chỉ hồn thơ dẫn đường cũng da diết cũng yêu thương giường không gối mộng hai phương ngặt nghèo có gần đâu để mà theo lạc duyên đâu dễ mà đeo nợ đời thu về lá rụng chơi vơi tình mình cũng chỉ hụt hơi cuối mùa thu say nhờ ngọn gió lùa gởi về nơi ấy chẳng đùa đâu em lỡ yêu thèm thoáng môi mềm tay đan tay kín cho thêm nồng nàn hong tình cho nóng chứa chan kẻo mai thu chết đông tàn cũng vui
luc_bat
thơ lục bát: em là bông hoa của rừng trong xanh ánh mắt tưng bừng hội xuân nơi đây em đứng tần ngần về trong câu hát muôn phần đẹp xinh
luc_bat
thơ lục bát: tiếng lòng tôi rót vào đêm nhớ quên khao khát từng miền ai hay lụa voan ôm lấy thân gầy ngực trần lạnh buốt canh dài tim se những đường cong phủ tái tê vòng tay tôi siết mà nghe ngày về gối chăn loang ướt hẹn thề mắt buồn sâu thẳm bến mê mãi hoài bờ môi ngơ ngác dại ngây khát khao rạo rực rung lay tiếng lòng
luc_bat
thơ lục bát: hương cố nhân đã phai phôi đám mây thay áo góc trời mùa xuân bánh xe tình ái lăn dần mùa ái ân mùa ái ân mờ mờ hương cố nhân gõ giấc mơ bức tranh tối sáng hong hơ nẻo sầu trộm thương gói gọn nghìn sau thương cơn sóng vỗ bạc đầu thời gian hương cố nhân vội vỡ tan vòng tay dĩ vãng muộn màng lìa xa một thời đẫm chất nõn nà giận mùa trở biếc người ta lạ lùng hương cố nhân bay lưng chừng em xuôi về chốn muôn trùng đương nhiên mảnh tình rách rưới ưu phiền mười năm bến cũ con thuyền lao đao hương cố nhân lặng lẽ đau dốc chiều thoai thoải nghiêng sầu nặng vai úp li rượu cạn tỉnh say tình đà vỗ cánh bóng mây lờ đờ
luc_bat
thơ lục bát: thoảng nghe có tiếng xạc xào giật mình bỗng thấy rào rào canh ba ngân vang vòng vọng tiếng gà gió luồn mây thả hạt xa ào ào bì bà bì bõm nước trào tí ta tí tách giọt vào giọt ra bên thềm tan nát cánh hoa nhụy rơi lả tả theo đà nước trôi từng đàn bong bóng đang bơi phập phồng chìm nổi vỡ rời bắn tung gió xoay bọt trắng vẫy vùng hạt to giọt nhỏ tưng bừng hò reo
luc_bat
thơ lục bát: ở nhà cùng với mẹ cha còn mấy sào đất ta là mở mang xây một trang trại vững vàng em làm giám đốc giao hàng em ơi
luc_bat
thơ lục bát: chư mãn hội đã bàn giao vừa qua ngày tháng gian lao một thời hết rồi cái kiếp nổi trôi hội xuân vừa tới trao lời chúc vui giao thừa đủ cả thịt xôi ban hoa vẫn nở rợp trời điện biên tý nhận ca đắc ý liền ôm mộng ảo lớn ưu tiên làm bừa mệnh nhỏ bé trí có thừa trọng tình bội nghĩa chẳng ưa răng dài luận nhanh sách kế chẳng sai bàn suy tính kỹ cho dài hỏa hương xôn sao tất cả hậu trường sao nhãng ích kỷ nhiễu nhương khó bền
luc_bat
thơ lục bát: việt nam con cháu lạc hồng phải học thuộc lòng trang sử đã qua nhớ công lao của ông cha đổ bao xương máu cho ta yên bình thắng mười bốn cuộc trường chinh giữ toàn vẹn tổ quốc mình hôm nay trên từng tấc đất ngấm đầy máu và nước mắt bao ngày con ơi trải qua mười bốn cuộc rồi giặc phương bắc đã nối đời đánh ta từ ngày khai quốc rất xa đến tư chính mới hôm qua rất gần một là quân giặc nhà ân tràn sang cướp bóc bắt dân xây đồn khắp kinh thành đến xóm thôn tiếng kêu thấu đất oan hồn lạc bay vua sai sứ giả bao ngày đi tìm người giỏi về ngay kinh thành để trao ngựa kiếm một thanh chàng trai phù đổng hoá thành thiên vương tướng quân nhận lệnh lên đường dẫn binh thẳng đến chiến trường xông pha qua vài trận đấu với ta ân vương đã chết thành ma không đầu truyện còn kể đến mai sau dựng xây đất nước dài lâu vững bền đó là năm trước công nguyên một hai một tám lưu truyền sử xanh hai là trong cuộc chiến tranh nhà tần hung hãn cũng đành chịu thua vua tần đâu phải loại vừa trung hoa bá chủ vẫn chưa hài lòng trung nguyên vừa mới dẹp xong điều ngay binh tướng xuôi dòng trường giang âm mưu chiếm đất phương nam an dương vương đã đánh tan giặc tần ba là giặc hán đảo điên chiếm phương nam muốn đánh liền rút nhanh may thay trời giúp dân lành giặc lây dịch bệnh hoành hành khắp nơi quân xâm lược trái ý trời không quen thời tiết thổ ngơi chết nhiều tướng quân chu táo liêu xiêu vào năm một tám một liều lui binh tư là năm chẵn bốn mươi hai bà trưng vốn là người mê linh đứng lên dấy nghĩa khởi binh đánh tan đông hán tự mình lên ngôi giặc phương bắc quét sạch rồi ba năm gánh vác mệnh trời với dân đến khi mã viện dồn quân tìm dòng sông hát trẫm thân dưới cầu năm là ở cõi giao châu có quan lý bí quê đầu long hưng đánh quân lương thắng lẫy lừng năm trăm bốn mốt tưng bừng cờ hoa lên ngôi vua lấy hiệu là lý nam đế lập nước nhà vạn xuân duy trì được đến bẩy năm vua đầu tiên của việt nam sử vàng sáu là trên bạch đằng giang chín trăm ba tám tiếng vang nức lòng ngô quyền cắm cọc giữa sông cho thuyền nam hán chìm không lối về lưu hoằng tháo nhục ê chề tướng thua chết lính khó bề thoát thân ngô quyền thắng trận thu quân tái sinh đất nước toàn dân vui vầy bẩy là hoàng đế nhà đinh cùng con bị giết triều đình lung lay đinh toàn sáu tuổi lên thay bên ngoài giặc tống đến ngay đánh tràn phó vương nhiếp chính lê hoàn cầm quân đánh giặc không cam chịu hàng chờ cho giặc tống kéo sang đến chi lăng mới đánh tan đuổi về mở đầu triều đại tiền lê dân vui khắp chợ cùng quê yên bình chín trăm tám mốt còn minh dấu son trang sử nước mình đã ghi tám là tướng tống quách quỳ một không bẩy sáu bị truy đến cùng kéo ba mươi vạn quân hùng vào sông như nguyệt thuộc vùng bắc ninh lý thường kiệt giỏi dùng binh đánh cho quân giặc thất kinh hết hồn lại thêm mấy trận thua luôn quách quỳ ơi rút quân chuồn đi đâu chín là trận đông bộ đầu mông chiếm xong tầu thành lập nguyên mông vào năm thứ bẩy nguyên phong một hai năm tám lại hòng chiếm ta thế quân giặc tựa thác bà đại nam bỡ ngỡ thế là tạm thua tướng trần thủ độ không vừa lập mưu trả hận giặc chưa kịp mừng quân ta khí thế bừng bừng đã giành chiến thắng lẫy lừng nguyên mông công đầu vua trần thái tông thắng lần một ở tại đông bộ đầu mười là hai bẩy năm sau một hai tám bốn quân tầu lại sang dẫn đầu thái tử thoát hoan quân năm mươi vạn lính quan kiêu hùng trần quang khải giỏi lẫy lừng bắt giặc phải dừng ở bến chương dương giết toa đô có đại vương trần hưng đạo lại thẳng đường bắc giang giặc thua vạn kiếp đầu hàng thoát hoan chui ống trốn sang nước tầu lần hai này giặc thua đau vẫn nuôi ý chí lần sau đọ tài mười một vào tháng mười hai nghìn hai tám bẩy cách vài năm thôi đại quân nguyên lại đến rồi thế quân hùng hổ gấp mười lần xưa thoát hoan sau mấy lần thua quyết tâm trả hận ganh đua trận này năm mươi vạn lính bủa vây chia thành ba mũi hẹn ngày hợp binh phía bên đại việt quân mình trần hưng đạo rất tài tình khôn ngoan tạo ra thế trận liên hoàn tiến lui cốt để thoát hoan khó lường thoát hoan khi đã hết lương trốn ra ngoài trại tìm đường cướp dân gặp quân mai phục nhà trần đánh cho tan nát tinh thần hoang mang lại còn trận bạch đằng giang một hai tám tám giặc càng thất kinh nghìn năm trang sử còn minh đại vương quốc tuấn dụng binh như thần thế là sau cả ba lần nguyên mông thua trận rút quân quy hàng nước nhà lịch sử sang trang giữ cho bờ cõi vững vàng ngàn thu vượt bao vất vả khó khăn chiêu hiền quan võ quan văn nhân tài mười năm nếm mật nằm gai một bốn hai tám lên ngai sử vàng thắng quân minh tiếng còn vang đuổi cho giặc cút xóm làng yên vui từ nay nước độc lập rồi vua lê thái tổ một thời hiển vinh làm cho quân giặc nhà minh mấy trăm năm chẳng dám rình đánh ta việt nam thống nhất sơn hà vẹn toàn lãnh thổ nước nhà rạng danh mười ba quân giặc mãn thanh một bẩy tám tám chiếm thành thăng long chấp hành lệnh của cao tông giúp lê chiêu thống nối dòng họ lê bèn đưa chiêu thống trở về thành thăng long giặc bốn bề bủa vây quang trung lập tức đến ngay hành quân thần tốc định ngày vào kinh đại quân xuất hiện thình lình giặc hai chín vạn thất kinh trốn về mang theo chiêu thống cùng đi sống bên trung quốc đến khi qua đời thế mà ai có ngờ rằng tháng hai bẩy chín đất bằng ngả nghiêng kể chi hàng xóm láng giềng đem quân tàn phá có kiềng ai đâu trận tuy không kéo dài lâu chỉ tròn tháng giặc cúi đầu lui binh giết oan hàng vạn dân tình phá tan làng xóm nước mình lao đao hỏi trên thế giới nơi nào đang thân thiện lại xông vào giết nhau đây là bài học rất đau nghìn năm sử sách mai sau vẫn còn nhắc cho thế hệ cháu con muôn đời phương bắc vẫn còn đánh ta dân ta phải giữ nước ta giữ xương máu của ông cha ngàn đời
luc_bat
thơ lục bát: em vẫn là hoa tuyết rơi tình yêu chung thủy trọn đời cùng anh yêu thương tình cảm chân thành tình yêu nồng thắm em dành riêng anh khung trời bát ngát mây xanh hạ vàng phượng thắm tình anh với nàng ve ngân hạ nắng miên man trào dâng nỗi nhớ chiều tàn dần buông vần thơ tha thiết nỗi buồn từng dòng lệ thắm trào tuôn nỗi niềm tình chung ghi khắc trong tim ngày đêm nhung nhớ tình thêm đong đầy em ơi thơ ngắn tình dài tình em lắng đọng đong đầy con tim nụ hôn tha thiết môi mềm anh chờ em đợi dài thêm tháng ngày
luc_bat
thơ lục bát: quanh năm ta viết thơ tình tự viết cho mình và cả cho ai cuộc đời dù ngắn hay dài thì ai cũng có trúc mai bên lòng có vui thoả có sầu đong lỡ duyên lỗi phận vẫn mong toại nguyền trai anh hùng gái thuyền quyên càng tinh anh lắm càng duyên nợ tình thấy người mà ngẫm thân mình cỏ cây cũng quyện bóng hình nước non người mong ta vẹn lòng son ta mong người mãi mãi còn tình yêu cỗi trần đời có bấy nhiêu nghìn xưa núi đổ thành siêu vẫn tình
luc_bat
thơ lục bát: không gian bỗng chốc mịt mùng điệp trùng dãy xám lạnh lùng trải giăng khối mờ đậy nắp trần gian trùm hồn thu quạnh bóng tàn tả tơi ta đang tận đỉnh chơi vơi niềm thương nỗi nhớ một thời trăng sao lắc lư theo ngọn gió gào đìu hiu oi bức hanh hao bã buồn còn gì để mến để thương còn gì để cảm để vương vấn hoài còn gì để luyến để say còn gì để sống để dài nhớ nhung giờ đây bóng xế hoàng hôn nắng vàng đã rụng sau hòn núi xa sương lam phủ nước là đà dòng sông lờ lững ngóng tà chuyển đêm còn gì tiếng nói của tim còn gì nhè nhẹ bên thềm ngân nga còn gì thổn thức trăng ngà còn gì lai láng đậm đà ý thơ chiều nay lặng lẽ sau bờ nửa hồn cuốn héo nửa chờ ánh lên xa xa nhấp nhố bập bềnh chập chờn nét vẽ lênh đênh một đời còn gì để ngắm để soi còn gì để vọng để rồi ủi an còn gì để hết trở trăn còn gì để chuỗi ngày tàn không quên
luc_bat
thơ lục bát: thương bác gặp lúc gian nan ra đi để lại muôn vàn yêu thương sự nghiệp còn đứt nửa đường mong người yên nghỉ tây phương hộ trì
luc_bat
thơ lục bát: trái xanh mái tóc em xanh người đi xa thẳm quả lành rụng rơi đường xưa bão tố giăng trời xóa tan một thuở bồi hồi bóng ai em về vạt nắng ngang vai bỏ quên ánh mắt u hoài năm xưa tình anh mùa lại sang mùa câu thơ chắp vội sao vừa lòng anh vẫn hàng liễu rũ mỏng manh vẫn phi trường với màu xanh năm nào vẫn tình của giấc chiêm bao vẫn em ngày cũ nghẹn ngào nắng mưa người thợ săn giương cung rồi hạ xuống nhìn chim non đang chờ mẹ mớm mồi cái khoảnh khắc giữa sống còn thức tỉnh người chùng lòng sợ chim nhỏ mồ côi nhớ anh dại một vòng tay chờ anh khắc khoải tháng ngày hư không nàng tô thị đứng mong chồng thơ giờ hóa đá một vòng tay anh lối xưa một thoáng song hành em đan kỷ niệm trong anh bao giờ niềm đau đọng mãi trang thơ em ôm nỗi nhớ không ngờ nhói đau còn trong tim mãi nghe anh dù mai sau gió có thành bão giông như câu lục bát vợ chồng trăm năm vẫn sợi tơ hồng quấn nhau
luc_bat
thơ lục bát: thời buổi kinh tế khó khăn thương cho những đức ông chồng biết bao chi ly tính toán thế nào mấy đồng phụ cấp làm sao bây giờ cuối tuần hò hẹn lá mơ dăm ông đồng nghiệp chỉ chờ thế thôi sự thể hẹn với nhau rồi một lần một vị đều vui đó mà lâu ngày quên chẳng kiểm tra quỹ đen cất kỹ thế mà nay đâu đôi giày cũ đã bạc màu để dưới chân tủ ở đâu hỡi mình giả bộ xem xét tình hình ai hay cái quỹ để dành bị thu cũng may mưa gió mịt mù thôi thì hò hẹn sẽ bù tuần sau
luc_bat
thơ lục bát: xuân về dệt mộng tình thơ lứa đôi hạnh phúc bến bờ yêu thương xuân len cửa sổ vào nhà về bên nàng mộng cành hoa đêm này dệt khung tranh mộc cỏ cây mộng tình sơn thủy đôi tay ngọc ngà tình vương đọng giọt sương pha thơ lòng tạo nét gần xa ý tình lứa đôi cánh bướm vờn xinh đôi hàng chữ đỏ tôn vinh tuyên đề hạnh ban khắp chốn đề huề phúc đem lộc đến làng quê xa gần bến lành gieo rắc tình thân bờ yên mở khắp thế gian muôn loài yêu như khóm trúc cành mai thương con đò nhỏ cầu mây bắc chờ xuân về dệt mộng tình thơ lứa đôi hạnh phúc bến bờ yêu thương
luc_bat
thơ lục bát: tháng ngày lên lớp mỗi khi dạy trẻ gieo hạt gặt gì trò chơi bây giờ sống chậm thức thời dịch bệnh cô vít hại đời nhân sinh hôm qua thấy báo luận bình hình ảnh nhận gạo linh tinh lối hàng thương ai tỉnh ngộ muộn màng tham sân tí tẹo bẽ bàng ngày sau nhìn ra thế giới đớn đau thấy mình hạnh phúc giữa màu yêu thương tâm rộng mở trí dẫn đường cho đi lúc khó tiếp trường thọ khang chị tôi phát nguyện cùng làng tay lá tay lạt buộc ràng bánh chưng một trăm cái nhìn thật ưng gửi tặng bữa sáng đến vùng cách ly tuyến đầu bác sỹ lương y chiến sĩ giữ chốt nguyện vì dân an biết ơn nghĩa cử chị làm ngọn nến thắp sáng tỏa lan hương đời
luc_bat
thơ lục bát: mừng ngày thiên chúa giáng sinh mơ cùng người ấy trọn tình yêu thương con tim lỗi nhịp vô thường bên nhau thấy cả dặm trường bình yên từ lâu ta đã trông mong nguyện cầu trước chúa một lòng với nhau quà cho em có gì đâu không là vật chất không câu ngọt ngào tặng cho em những vì sao ở gần thiên chúa trên cao xa vời khổ đau hạnh phúc là đời mà lòng kính đức chúa trời giê su chúa ơi lòng chúa nhân từ giáng sinh thêm nữa ngày giờ tình yêu nhân loại bớt cảnh liêu từng đôi nam nữ cưng chiều lấy nhau thiêng liêng tình ái nhiệm mầu không còn thấy nước mắt sầu chia ly
luc_bat
thơ lục bát: non sông cách trở hai đường hai miền thương nhớ tơ lòng buồn ghê đêm nằm ngắm cảnh sao sa lòng anh thương nhớ ngưòi xa rất nhiều ai xui nên phận tơ hồng để cho hai đứa hai nơi thêm buồn ước gì tháng bảy mưa ngâu bắc cầu ô thước gặp ngưòi anh yêu
luc_bat
thơ lục bát: bặm môi kìm tiếng nấc òa thở than chi nữa lệ nhòa nhạt đêm có chăng mái tóc xõa mềm thiếu bàn tay vuốt ủ niềm khát khao
luc_bat
thơ lục bát: xuân về em ngóng sân ga dõi theo cái bóng tàu xa về dần người xưa mong mãi bao lần bâng khuâng khấp khởi phù vân mộng vừa trời xuân cơn gió sang mùa bụi mưa bay nhẹ mát lùa vào trong chiếc khăn kỷ niệm ấm lòng hai người ấp ủ chờ mong một chiều nhớ lời anh tỏ tình yêu sân ga ngày ấy buổi chiều tiễn đưa nhớ lời anh nói ngày xưa trái tim rộn rã như vừa đấy thôi nhớ in cặn kẽ từng lời dù cho vật đổi sao dời tin em lời thề gói chọn vào tim gió đưa lách hạt bụi chìm lùa khe nhà ga tấp lập bộn bề nhớ hình in bóng vụng về ngày nao nụ hôn mắt lệ rơi chào mà rưng rưng nấc để trao tấm lòng người ta con bế con bồng em đây cứ phải ngóng trông đợi người nỗi lòng day dứt ai ơi anh đi hải ngoại phương trời xa xăm giờ đây đã mất bảy năm lời xưa đã ngỏ gói găm trong lòng sân ga đón đợi chờ mong mùa xuân mừng đón mê nồng niềm tin em buồn đứng cuối sân ga nhìn theo chiếc bóng tàu xa xa dần đôi con mắt ướt long lanh phải chăng là của một lần tiễn đưa dường như cơn gió giao mùa nhẹ bay của những bụi mưa vào hồn chéo khăn có đủ ấm lòng người đi kẻ ở buồn không hỡi chiều tôi yêu lại chẳng dám yêu sân ga tàu khuất tiếng kêu muộn màng tôi em vẫn mãi âm thầm trái tim câm nín cũng ngần ấy thôi bao năm lặng lẽ dòng đời bao năm vật đổi sao dời còn em bên lề còn một trái tim ngày xưa có hạt bụi chìm qua khe sân ga phố cũ tôi về chút mùi hương thoảng tóc thề năm nao tình cờ ta gặp lại nhau nghe rưng rức những niềm đau của lòng em trong tay bế tay bồng buồn đôi mắt ướt bên chồng nhìn tôi tiếng lòng nức nở người ơi chào nhau không dám một lời lặng câm
luc_bat
thơ lục bát: tặng em cả một trời thơ tặng em với nụ hôn hờ hững trôi tặng em trăm đóa hoa đời tặng em tiếng nói câu cười giòn tan tặng em giọt nắng tơ vàng tặng em chiếc lá cuối giàn giậu thưa tặng em nốt nhạc giao mùa tặng em vụng dại trêu đùa tặng em tặng em đồi nhớ êm đềm tặng em ríu rít tiếng chim chuyền cành tặng em cánh rụng ngày xanh tặng em nghiêng ngả nửa mành trăng non tặng em điệp khúc vàng son tặng em e ấp vuông tròn ra sao tặng em ngon ngọt ca dao tặng em nhu nhú má đào dễ thương tặng em ảo ảnh đời thường tặng em soi bóng lược gương đôi mình tặng em ngày tháng chung tình tặng em cũ mới còn in trong đời
luc_bat