audio
audioduration (s) 0.08
23.2
| transcription
stringlengths 2
69k
|
---|---|
Ta viết tiếp dạ khúc Mưa hiu hắt |
|
sao anh lừa dối tôi |
|
Sao mọi chuyện lại lung tung và rối quá |
|
Không heo may cũng chẳng cúc rợp chiều |
|
Thay đổi một cách quá nhanh chóng |
|
Chỉ cần mày với tao vẫn làm bạn là được |
|
Lại còn chuyện gì nữa Mẹ nói cho con nghe đi |
|
Bởi lô hàng mới nhập về được cách đây ba ngày đã bán sạch |
|
Nhà em là nhà cuối cùng của xóm |
|
giởi thật, không ngờ được luôn đấy |
|
Em liền nói |
|
Song trai đúng rồi |
|
Nó giúp chứ có phải đâu |
|
Hôn nhân |
|
Để sớm mai sương giăng mành thổn thức |
|
Tôi muốn những đêm đông giá lạnh |
|
Đông đã đến từng giờ sương phủ |
|
Những ngày này con vẫn sẽ về thôi |
|
Thừa nước đục thả câu |
|
Xinh xinh ấm áp |
|
Đời mênh mông che phủ áng mây mù |
|
Lúc tuổi còn son |
|
Thôi tất cả thu dọn, chuẩn bị lên đường |
|
Đến lúc này mới nhận ra |
|
Câu chuyện có tựa đề là Ma ở vùng núi Tây Bắc |
|
Anh lại nhắn xin một lần nghe cuối |
|
Tôi nhấp ngụm trà rồi hỏi |
|
Vài người nữa cũng đổ xô chạy đến |
|
Tôi đúc kết những thứ này từ sau một lần đi phượt |
|
Đây là nơi cậu được cứu sống |
|
Thì chính bà đã đem lại cái kiểu bất ổn đó |
|
quan đến cô |
|
và mong được gặp bà thầy ấy nói chuyện |
|
Tháng mười thu rải lối đi |
|
Những bước chân xào xạc trên đống lá khô |
|
Mẹ ơi sao con lạnh quá Con đang ở đâu đấy |
|
kiểu chết bất đắc kì tử này thì kinh lắm |
|
anh anh biến đi đâu rồi mà lại xuất hiện như vậy |
|
Mẹ nhìn theo phía tay em chỉ rồi lại hỏi |
|
Để chánh cho Phương tự mình làm tổn thương |
|
Gần đất xa trời |
|
Nơi này còn mẹ |
|
con để im đó cho mẹ |
|
Nhưng con chỉ khóc |
|
Dạ thôi Có lẽ là bọn cháu xin phép về |
|
Vậy bây giờ làm sao cô làm ơn giúp cho mẹ con tôi |
|
Người khác lại nói lời yêu thuở trước |
|
Để phục vụ quý vị cho một số ngày vừa qua |
|
Em thương mẹ em |
|
giấu xuống gầm giường khi ngủ cho đỡ giật mình |
|
Hạ liền nói với Trinh |
|
Tiền nào của đó |
|
Nhưng mày phải nghe theo lời của tao |
|
con bé ở nhà thì vẫn bình thường |
|
đẹp hơn cô tiên |
|
Em giật mình thưa |
|
nhưng cũng đoán được lí do liên quan đến thảo |
|
Lòng mẹ bao la |
|
tên khai sinh là Nguyễn Sinh Cung |
|
Trên thảm cỏ mấy hạt còn chưa nở |
|
Chết Duyên con gái |
|
Tạnh từ lúc nào |
|
Có phải giống như cái này không |
|
Trinh và Quân nói chuyện với nhau nhiều hơn |
|
Mở chiếc cửa sổ căn nhà của nó ra nhìn |
|
Hóa ra sự việc là như vậy |
|
Nhưng mà đáng lo ngại là con quỷ đen kia kìa |
|
Anh leo lên đại thì có |
|
Mấy đêm liền nó toàn mơ thấy con bé kia trở về |
|
Tuấn hình như muốn hỏi lại |
|
Bạn bè thân thiết |
|
Hay tiểng gió em làm quà cũng được... |
|
Phạt gì cũng được tùy cô |
|
Mẹ là bình minh |
|
Én lạc bầy mỏi mệt nỗi cô đơn |
|
Dưới ánh mặt trời |
|
Một sớm con về |
|
Sợ nỗi đau thầm |
|
Nếu như còn khiến cho người đàn ông này yêu mẹ |
|
Và rồi Cậu ta đi luôn |
|
Người ấy cho nên vẫn hững hờ |
|
Anh sắp giận, em mỉm cười vội vã |
|
Đã vậy lại còn lôi kéo cả hàng xóm vào nữa |
|
Chỉ có mẹ thôi |
|
Chinh không thể kiềm chế được cảm xúc |
|
Lòng người hiểm sâu thước nào đo được |
|
Truyện làm ăn của nó phất lên là cũng nhờ thế |
|
vục sâu trong bùn lạnh? |
|
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu |
|
Lấy Chồng Giàu |
|
Thậm chí là còn dùng nhiều hơn ngày thường |
|
Người yếu bóng vía thì nhìn thấy mà kinh sợ |
|
Để cho tình đẹp đẹp hơn |
|
Cô rên nhẹ |
|
nhưng bây giờ âm dương cách biệt |
|
Em em cứ làm Anh tưởng |
|
Có điều là thấy không gọi cho được chuyện gì |
|
với nhiều tác phẩm viết bằng tiếng Việt |
|
Chinh không còn sợ chết nữa |
|
Nét ngoằn ngoèo một thứ tiếng xa xăm. |